Ác Nhân Thành Đôi
Chương 124 : Nam đài phủ
Ngày đăng: 23:52 21/04/20
Nam đài phủ liền nhau với Hội Nguyên Phủ, bên dưới có bốn quận hai mươi
ba huyện, địa bàn trong sáu phủ không phải là lớn nhất, nhưng cũng lớn
hơn Hội Nguyên Phủ một chút.
Nguyên nhân do địa vực, nên nơi này vẫn xem như phì nhiêu, địa phương tốt như vậy, người muốn chiếm tất nhiên cũng rất nhiều.
Chủ phủ Trần Hữu là người của đại hoàng tử, cách đây không lấu đã bị áp
giải về kinh, còn lại chưởng binh Lương Chính Triều là người của tứ
hoàng tử, nếu không có câu nói kia của Bạch Chiêm, hoàng đế tạm thời sẽ
không động đến hắn.
Trước khi đi, Trang Thư Tình khéo léo từ chối an bày của hoàng thượng, chỉ muốn hắn hai thứ.
Thứ nhất là quyền xử lý gia sản của Trần Hữu.
Tuy tình hình dịch bệnh lúc này không có khả năng triều đình không cung
cấp trợ giúp lương thực, nhưng nàng biết, số lượng thực sự đến tay người dân cũng chẳng thừa lại bao nhiêu.
Nhưng muốn chữa bệnh phải cần dược liệu, còn có nhiều thứ khác như rượu
để xử lý những nơi bị dịch, không có người nào nguyện ý đưa không.
Trần Hữu làm chủ phủ Nam Đài phủ nhiều năm, từ chỗ của Bạch Chiêm nàng
cũng biết được hắn không phải là thanh quan gì, nên cũng không có ý định bỏ gần tìm xa, thay vì chờ người khác tìm khe hở để bòn rút của dân,
không bằng trực tiếp lấy gia sản của Trần Hữu, không thể để đám quan lớn nhỏ tại Nam Đài Phủ chiếm được tiện nghi.
Nếu vẫn không đủ, Bạch Chiêm khẳng định sẽ có biện pháp
Về phần cái thứ hai, chính là quyền tạm thời chỉ huy Nam Đài Phủ, cho dù là quan viên hay đại gia thế tộc, trước tình hình bệnh dịch hiện tại
đều phải nghe nàng điều khiển.
Những nơi khác dù có loạn như thế nào nàng cũng không xen vào, nhưng bây giờ nàng tiếp quản Nam Đài Phủ, vậy người ở Nam Đài Phủ phải nghe hiệu
lệnh của nàng chứ không được đưa ra bất kỳ lệnh riêng nào, cho dù muốn
âm thầm hành động riêng thì cũng phải xem bản lĩnh của bọn họ, ai có khả năng thì cứ đến, những nơi khác nàng không biết, nhưng có nàng ở đây,
nằm mơ mới có chuyện tốt như vậy.
Nàng không muốn lo lắng phải phòng trên tránh dưới. Dứt khoát liền cầm
lấy thánh chỉ, không cho bọn họ cơ hội động tay động chân.
Hoàng thượng cũng không hề do dự, hơn nữa còn chủ động tặng cho nàng một tấm kim bài.
Một mặt của kim bài có hình một con rồng đang giơ móng vuốt. Một mặt còn lại chỉ ghi bốn chữ, thấy vật như thấy trẫm, Trang Thư Tình thấy tấm
kim bào này có chút quen mắt nhưng cũng không có tiếp tục nghĩ nhiều.
Mặt khác, vào ngày bọn họ xuất phát hoàng thượng còn hạ ý chỉ đó ngay
buổi lâm triều, cho nên, nàng làm việc ở Nam Đài Phủ cũng là danh chính
ngôn thuận.
Bạch Chiêm trợn mắt, ngốc lăng nhìn qua, Trang Thư Tình trong lúc nhất thời cũng không nói gì.
”Mất hứng sao?”
Trang Thư Tình hậm hực nói ra, “Các người được làm hoàng tử công chúa
đúng là được đầu thai rất tốt, hại người khác chết trăm ngàn lần cũng
không đến lượt các ngươi chịu phạt, quả thực ra bất công.”
Tát cả ngự y đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn chăm chăm vào Trang Thư
Tình, nàng không sợ lời này đến tai hoàng thượng sao, không sợ sẽ bị ban cho cái chết? Có phải quá mức cuồng vọng không biết sợ hay không?
Bạch Chiêm hừ một tiếng, lời nói ra càng lưu lại thật sâu trong trí nhớ
mọi người ở đây, “Phụ thân làm người quá mức khoan dung thiếu quyết
đoán, bọn hắn cũng là do bị người dung túng mà thành, nếu đổi lại là ta, hừ.”
Muốn nói là dung túng, ngươi mới là người được dung túng nhiều nhất,
Trang Thư Tình không thèm nói ra sự thật này, “Ta hiện chỉ muốn biết,
đám người các ngươi hẳn là đều dựa theo phương pháp của ta để chữa bệnh, cho dù không hoàn toàn tốt lên nhưng hẳn cũng không đến mức quá nghiêm
trọng như hiện tại, nhưng tình huống bây giờ còn vượt xa so với đoán
trước của ta, đây là vì sao?”
”A, bởi vì đến lúc này đại hoàng tử và tứ hoàng tử hai bên còn đang
tranh đấu, không ai nhường ai, ai cũng đều muốn thừa cơ hội này để kéo
đối phương xuống nước, lại không muốn mình bị chịu thiệt nên ép chúng ta đem phương pháp của Trang đại phu đưa cho bọn họ, nói chúng ta không
cần động tay vào, chúng ta cũng không biết phải làm sao, đến cửa quân
doanh căn bản chúng ta còn chưa vào được, chỉ có thể trơ mắt nhìn sự
tình ngày càng hỏng bét.”
Thật đúng là một lũ phá hoại, Trang Thư Tình thầm mắng một câu, đứng dậy nói: “Không thể tiếp tục trì hoãn, mau đến chủ phủ, Bạch... Chỉ Cố,
chàng để Tam Tử đi tiếp quản binh quyền, chỗ của Lương Chính Triệu,
Trình ngự y, tình huống của Lương tướng quân như thế nào? Có tốt không?”
”Vẫn không tốt lắm.”
Trang Thư Tình nhíu mày, nếu nói chuyện này không có bút tích của bốn
người bọn họ, nàng không tin, tuy rằng bệnh này có khả năng lây nhiễm
lại nhưng chỉ cần chú ý tốt, cũng không khó tốt lên lâu như vậy.
Trình Quân làm như không cảm giác được, chắp tay vái chào, “Chờ hạ quan
thu thập mấy thứ một lát liền lập tức cùng Trang đại phu đến chủ phủ.”
”Mau chóng để hắn đi chuẩn bị tốt, không thể mang theo mầm bệnh tiến vào kinh đô.”
”Tại hạ đã biết.”