Ác Nhân Thành Đôi

Chương 139 : Tìm nơi nương tựa

Ngày đăng: 23:52 21/04/20


Hai nhà Tô Trang ngày càng lui tới.



Trang Thư Tình cũng không gạt Thư Hàn.



”Tỷ đã nói với sư mẫu của đệ, để Vi Nhi và đệ có cơ hội gặp mặt nhiều

hơn, muội ấy còn nhỏ tuổi, vẫn chưa quá thuần thục, đệ muốn một thê tử

như thế nào, bây giờ bồi dưỡng vẫn còn kịp, đệ cũng có thể nói cho muội

ấy biết ý tưởng trong lòng đệ như thế nào, chỉ cần trong lòng muội ấy có đệ, muội ấy sẽ dần thay đổi, muốn cùng một người sống qua cả đời, tất

nhiên càng tâm đầu ý hợp càng tốt.”



Trang Thư Hàn vẫn luôn coi lời của tỷ tỷ như thánh chỉ, mỗi lời hắn đều

nhớ kĩ, thái độ đối với Tô Vi cũng không còn giống như lúc trước.



Tô Vi là một tiểu cô nương thông minh, cho dù cha mẹ vẫn chưa nói rõ với nàng, nàng cũng biết tin tức về hôn nhân của mình, tâm tư đặt trên

người Thư Hàn cũng càng nhiều thêm một phần mong đợi.



Người chính là như thế, sau khi ngươi đã mang theo một tâm tư khác đi để ý một người, chỉ cần người kia không quá kém cỏi, như vậy bản thân sẽ

càng để người kia vào trong lòng, huống chi sự ưu tú của Trang Thư Hàn

ít người có cùng chung lứa tuổi có thể sánh bằng.



Tô phu nhân âm thầm quan sát, trong lòng cảm thấy vô cùng vui mừng.



Có tình cảm thanh mai trúc mã, sau này kết hôn cũng sống được rất tốt.



Khi đến đầu năm, trong lòng ta thầm nghĩ lại một năm mới đã bắt đầu,

nhưng vừa đến cuối năm ta lại ngỡ như vừa qua mấy tháng, không biết có

phải do năm nay bộn bề nhiều việc nên cảm thấy thời gian qua nhanh rất

nhiều.



Đảo mắt một cái, đã lại là tháng mười một.



Y phục mùa đông dần được ưa chuộng.



Việc trong y quán vẫn bình thường như trước, nhưng đội ngũ Trang Thư Tình dạy học lại tăng thêm một người.



Trình Kha từ lúc vô ý nghe được Từ Giai Oánh nói vừa được tự tay phẫu thuật ba cỗ thi thể.



Hắn vốn không phải người giữ nhiều quy củ, hắn nguyện ý mỗi ngày đến y

quán chẩn bệnh vốn là vì hướng đến y thuật của Trang Thư Tình, khi biết

sẽ có dạy giải phẫu, mắt lạnh của Bạch Chiêm cũng không thể ngăn được

bước chân hắn.



Trang Thư Tình cũng không e ngại người khác có thể học tập được y thuật

của nàng, nàng ném cho hắn một câu Chỉ cần ngươi không sợ thì cứ việc

học, hắn lập tức liền theo học.




Trang Thư Tình cũng không muốn giải thích nhiều, cho dù nàng muốn giải

thích cũng không giải thích rõ, về sau hắn thấy được cũng sẽ cảm thấy

nàng có chút giống như phù thủy trong truyền thuyết.



”Y quán mở trên con đường này, khi nào Cao đại phu sắp xếp được thời gian thì cứ qua nới đó.”



Cao Tử Lầm nhớ lại, sau liền giật mình “Y quán Cùng Tế?”



”Đúng vậy, Cao đại phu có nguyện ý đến?”



”Tất nhiên là cầu còn không được.” Sự tình biến chuyển quá đột ngột,

trên mặt Cao tử Lâm lộ ra chút thoải mái, “Ai làm ông chủ cũng không thể tốt hơn ngươi.”



Lúc trước có ân tình, Trang Thư Tình thật sự sẽ không quá chèn ép hắn,

lại nói y quán kia của nàng quả thật cần thêm người, Tình Kha ngày ngày

làm việc không đàng hoàng, tâm tư của hắn lúc nào cũng ở trong phòng

phẫu thuật, nếu không phải nàng chưa uống trà bái sư của hắn, nàng cơ hồ còn cho rằng hắn là đệ tử của mình.



”Nếu đã muốn lưu lại thì cũng không thể ở lại tiểu điếm, Cao đại phu

muốn mua nhà ở chỗ nào, hay vẫn là thuê trước? ta biết một vị lái buôn,

lúc đó ta mới tới Hội Nguyên Phủ cũng chính là hắn giúp ta tìm phòng ở,

sau này cũng có vài phần giao tình, là người phúc hậu, hiện tai tuy rằng hắn không còn làm, nhưng nếu nhờ hắn hỗ trợ một chút hắn tất sẽ không

chối từ.”



”Ta đã suy nghĩ kĩ, thuê phòng trọ cũng không phải kế lâu đài, ta tính

mua một tòa nhà, nhà như ngươi thì đúng là mua không nổi, bình thường

một chút là được, tiền của ta cũng đủ để mua một tòa nhà loại trung, có

một cái nhà tâm cũng cảm thấy an ổn.”



”Tốt, vậy ta cho người chuyển lời với hắn.” Trang Thư Tình dừng một

chút, “Cao đại phu nếu nghĩ muốn trở về Lãnh Sơn huyện cũng không phải

là không thể, ta có thể giúp ngươi.”



”Bị người đồn thành phù thủy cũng có thể bình yên vô sự, ta biết người

tất nhiên có khả năng này, nhưng ta không cần.” Trong lòng Cao Tử Lâm

lại nổi lên ý lạnh, “Đại khái là nữa đời trước của ta trôi qua quá mức

thuận thuyền xuôi nước, chưa từng nghĩ rằng có một ngày mình cũng sẽ gặp phải rủi ro, bởi vì vậy khi chuyện đến ta mới có thể không chịu nổi một kích, mấy năm nay ta giúp bọn họ không ít, về sau khó mà nói được, tạm

thời ta không muốn trở về, không muốn nhìn thấy những người đó, nhìn

thấy trong lòng liền băng giá, ở bên ngoài thêm nhiều kiến thức cũng

tốt.”



Không cần phải hỏi Trang Thư Tình cũng biết hắn đã trải qua chuyện gì,

hoạn nạn mới có thể gặp được chân tình, xưa này vẫn luôn là thế.