Ác Nhân Thành Đôi

Chương 142 : Có chuyện

Ngày đăng: 23:52 21/04/20


Phòng giải phẫu bằng tốc độ cực nhanh đã khôi phục lại nguyên trạng.



Người bị thương được nâng vào, trên đường chuyển đến chảy rất nhiều máu, những người theo bệnh nhân đều bị ngăn lại bên ngoài.



”Người không có liên quan tất cả đều ra ngoài, đóng cửa lại, tiêu độc.”

Sau khi mang khẩu trang, Trang Thư Tình tiến lên xem mạch, mạch không

ngừng đứt đoạn khiến lòng nàng nhảy lên lộp bộp, lập tức phân phó:“Thanh Dương Tử, thử máu, tốc độ phải mau, Hạ Trân, trước hết phải bổ

sung nước muối cho hắn.”



Vừa nói chuyện, Trang Thư Tình vừa lưu loát cắt bỏ xiêm y, “Cầm đèn.”



Người trong phòng đều thấy rõ miệng vết thương bị chém rách, ruột bên trong đều lòi ra ngoài.



”Chích thuốc tê.”



Xử lý xong xung quanh miệng vết thương, sau khi thuốc tê có hiệu lực Trang Thư Tình liền bắt đầu giải phẫu.



Chính mắt nhìn thấy động tác của Trang Thư Tình, tim Trương Cư Bình như nhảy lên cổ họng.



Đây là lần đầu tiên hắn tận mắt chứng kiến một cuộc giải phẫu của Trang

đại phu, nội tạng trong cơ thể người được cầm trên tay, cắt cắt khâu

khâu vô cùng thuần thục.



Cắt bỏ nội tạng con người? Thân thể sẽ không có di chứng gì sao?



”Không thể bỏ ruột về lại cơ thể sao?”



Trang Thư Tình không ngẩng đầu lên, vừa tiếp tục động tác trên tay vừa

trả lời, “Không thể, phần ruột bị lòi ra ngoài rất dễ bị nhiễm trùng,

nếu bỏ ruột lại cơ thể sẽ khiến khoang bụng cũng bị nhiễm trùng, nói đơn giản là nếu bỏ ruột lại nhưng bộ phận và nội tạng xung quanh cũng sẽ bị lây nhiễm, bên cạnh đó chúng ta cũng không thể xác định phần ruột này

có bị thương tổn hay không, nếu bị thương tổn, hậu quả sẽ càng thêm

nghiêm trọng,cắt bỏ là biện pháp tốt nhất.”



”Thiếu một phần ruột, thân thể có bị ảnh hưởng không?”



”Không lớn.”



”Máu đến.”



”Lập tức truyền máu.”



Chuyện này không thể phủ định lại là một lần khiêu chiến với lực chịu

đựng của Trương Cư Bình, máu cũng có thể truyền vào cơ thể người?



Hai vị đệ tử đang ở bên cạnh, Trình Kha và Thanh Dương Tử như hai kẻ ham học như đói khái này cũng ở đây, Trang Thư Tình liền coi đây như một

ngày lên lớp, động tác thuần thục không ngừng, miệng cũng giải thích để

mọi người có thể hiểu.



Khâu ruột xong, Trang Thư Tình ngẩng đầu, “Mạch tượng thế nào?”



Rốt cuộc hắn cũng có cơ hội, Trương Cư Bình tiến ra bắt mạch, hai mắt

sáng lên, lúc người bị thương tiến vào hắn đã tới xem mạch, mạch tượng


Đổng Húc Dương bận việc không thể đến, chỉ đành viết tin tỉnh tội với

phụ mẫu, lão gia tử không nói gì, lão phu nhân lại thở dài thở ngắn nửa

ngày.



Vẫn là một câu của lão gia tử Mấy năm qua, phu nhân có từng nghĩ tới sẽ có ngày lành như bây giờ nhắc nhở, đúng vậy, mấy năm qua mỗi ngày đều

lo lắng đề phòng, khi đó nàng sao còn nghỉ đến sẽ có ngày phong hồi lộ

chuyển như thể này, nàng không thể tham làm nhiều.



Niệm Niệm cùng kim hổ như biết năm mới đến, từ sớm đã rời núi đến Trang

gia, Trang Thư Tình vô cùng cao hứng, luôn lôi kéo Bạch Chiêm nói

chuyện, ý cười như đang tràn ra ngoài.



Bạch Chiêm cũng theo ý nàng, mỉm cười ôn nhu.



Đây là năm thứ hai hai người ở cùng nhau, so sánh với quan hệ xa lạ

thanh lãnh giống năm ngoài, năm nay lại ôn nhu đến không ngờ.



Hai người dựa vào đón giao thừa đến bình minh, ai cũng không về phòng.



Đầu năm, người Trang Thư Tình muốn đi thăm hỏi không nhiều.



Cùng Thư Hàn đi Tô gia, ghé thăm vài nhà liền trở về, nhưng ngược lại người đến Trang gia lại không ít.



Đều là vì nàng.



Bình thường có lui tới không nói, tất nhiên là quấy rầy một bữa cơm mới

đi, một số người còn đem một ít thứ đến để ngoài cửa, tuy rằng không có

gì đáng giá, nhưng lại rất có tâm ý, có người gặp nàng chỉ để nói một

câu cát tường liền rời đi.



Người như vậy không thiếu.



Tất cả Trang Thư Tình đều nhận lấy, có thể ăn thì ăn, có thể dùng thì dùng, không hề xem nhẹ tâm ý người khác.



Đảo mắt đã là mùa xuân tháng ba.



Tin Từ Công Mậu bại trần một đêm liền truyền khắp toàn thành.



Từ Giai Oánh đương trường liền hôn mê bất tỉnh.



Trang Thư Tình đánh thức người xong, vẻ mặt tức giận nói, “Trước khi

ngươi ngất xỉu có nghỉ đến mẹ ngươi không, đã kích nàng phải chịu so vơi ngươi nhỏ hơn sao? Ngươi lập tức trở về một chuyến xem rõ tình huống

trong nhà, cho dù là thắng hay bại, người như thế nào mới là mấu chốt.”



Từ Giai Oánh giống như tìm được thứ để dựa vào, lập tức chạy về nhà.



”Tri quỳnh, ngươi cùng theo nàng đi, chiếu cố tốt sư tỷ ngươi.”



”Vâng.”