Ác Nhân Thành Đôi

Chương 152 : Vây giết!

Ngày đăng: 23:52 21/04/20


Khóe miệng Chu Tri Đức nhẹ câu lên, cầm lên lư hương đưa tới chóp mũi hoàng đế.



Lương quý phi nhanh chóng che kím miệng mũi, trên mặt sớm đã không còn ý cười ngọt ngào, chỉ có lo sợ không yên, có sợ hãi, cũng có điên cuồng

vì muốn đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.



“Đức… Đức Nhi, con tránh xa ra một chút.”



“Không sao, không có thuốc dẫn, thứ này không khác gì huân hương bình thường.”



Lương quý phi nhẹ nhàng thở ra, “Đức Nhi, chúng ta phải đi đến bước này sao?”



“Phụ hoàng đã có quyết định, ngài biết không?”



“Cái gì?”



Lương quý phi mim lặng một hồi lâu vẫn không thể nói được ra lời.



Vì nhi tử, nàng không tiếc mưu nghịch tạo phản, vốn trong lòng còn có

chút áy náy, nhưng sau khi nghe được lời này, gánh nặng trong lòng lập

tức liền tiêu thất.



Nếu Đức Nhi không thể ngồi lên được vị trí này, cả nàng, cả nhi tử, cả mẫu tộc của nàng cũng sẽ không chạy thoát được.



Chuyện Đức Nhi làm, cũng đủ cho bọn họ chết hơn trăm lần.



Bọn họ chỉ có thể tiếp tục, nàng là Lương quý phi của hoàng thượng,

nhưng nàng cũng là nữ nhi Chử gia, là mẫu phi của Đức nhi, thứ này, mới

là lý do để nàng sinh tồn.



Sủng ái của hoàng thượng, nói không còn liền không còn.



“Cần bao lâu.”



“Dùng hết huân hương này chắc chắn sẽ tử vong, nhưng vẫn phải nhờ mẫu

phi chịu ủy khuất một lát, mẫu phi yên tâm, Bạch Chiêm đã đến, không bao lâu nữa thiên hạ này sẽ là của nhi tử.”



Trong lòng Lương quý phi vẫn có chút bất an, Bạch Chiêm có bao nhiêu lợi hại nàng chưa chính mắt nhìn thấy, nhưng người người đều nói hắn lợi

hại, đây cũng không phải lời nói đùa, chỉ là trên phương diện này nhi tử quá mức mẫn cảm, nàng không thể nói trước mặt Đức Nhi.



“Cấm vệ quân có khống chế được không?”



Chu Tri Đức vẫn một mực canh trừng hoàng đế. Không ngẩng đầu lên đáp lời, “Tất cả đều trong tầm không chế của nhi tử.”



Lương quý phi cũng không hỏi nhiều nữa, tên đã lên cung không thể không bắn, bọn họ, đã không còn đường lui.



“Hoàng thượng, lão nô có việc bẩm báo.”



Mẫu tử hai người nhìn nhau, Lương quý phi tự mình đi ra ngoài mở cửa,

“Ôn công công, hoàng thượng có chút mệt mỏi, đã vừa nghĩ ngơi. Nếu

chuyện không vội thì hãy đợi một lát, đúng rồi, hoàng thượng có nói muốn ở nơi này của bản cung dùng cơm, nhờ Ôn công công cho người phân phó

ngự thiện phòng mang cơm đến chỗ này.”
Ít nhất Bạch công tử có thể vì Thư Tình mà đánh cược tính mạng.



“Nơi này có ta, các ngươi đi trợ giúp Bạch công tử.”



Hưởng Tả gật đầu với hắn, không nói nhiều lời liền mang theo người chạy

vào trong cung, ấn tượng với Đổng gia liền tốt lên không ít. Lúc này có

người dám đến đây hầu như là không có, kết quả chưa chắc bọn họ sẽ

thắng, nếu thua, giả trẻ trong nhà cũng sẽ không toàn mạng, Đổng Tam,

không sai.



Bạch Chiêm nhanh chóng tiến thêm năm mươi bước, thi thể đầy đất, trên

người hắn lại vẫn sạch sẽ như trước, một vết máu cũng không hề dính, một mái tóc đen tuyền lại lẫn vào rất nhiều sợi bạc vô cùng bắt mắt.



Hướng Tả nghĩ, nhất định là hắn nhớ lầm, sao có thể cảm thấy trong thời

gian ngắn như vậy tóc công tử lại bạc thêm nhiều như vậy?



Trong đầu suy nghĩ, nhưng bước chân lại không ngừng, dẫn người nhanh

chóng vây quanh công tử, nhân lúc người còn chưa đi tời liền gấp giọng

nói: “Công tử, nơi này giao cho thuộc hạ, ngài đi mau.”



“Đi không được.” Bạch Chiêm nhìn người từ bốn phương tám hướng vọt tới, nhiều đầu như vậy, một kiếm giải quyết một người, từ lúc bắt đầu cũng

đã mấy trăm, nhưng người vẫn tiến lên cuồn cuộn không dứt.



”Ngao ô!”



”Ngao!”



”Rống!”



“...”



Cơ hồ thanh âm vừa vang lên Bạch Chiêm liền phi thân lên nóc cung điện,

vô số mũi tên như chỉ chờ thời khắc này liền hướng hắn bắn tới, nhưng

không một mũi tên nào có thể tới gần hắn.



Thanh âm càng ngày càng gần.



Bạch Chiêm nhắm mắt cẫn thận phân biết chút thanh âm, lập tức hướng về phía tiếng sói tru chạy tới.



Trang Thư Tình lúc này vô cùng chật vật.



Đầu tiên là bị mắc mưa, sau khi được cứu cũng suốt đường vượt rừng đến

đây, trên đường luôn phải ẩn nấp mới có thể mang được số lượng lớn mãnh

thú đến đây, lúc này nàng cũng đã quên mất dáng vẻ mình thể nào.



Xiêm y bị cắt rất nhiều chỗ, tóc tai tán loạn, trên mặt có chút vết

thương nhỏ, miệng vết thương chảy chút tia máu, ngồi trên lưng một con

sói lớn, Trang Thư Tình chính là lấy hình ảnh như vậy xuất hiện ở kinh

đô.