Ác Nhân Thành Đôi

Chương 155 : Bị tật!

Ngày đăng: 23:52 21/04/20


Trang Thư Tình thả tay hắn ra, sau đó mở lòng bàn tay mình chìa ra trước mặt hắn.



Lục hoàng tử có chút chần chờ một lát mới chậm chạm đem bàn tay mình đưa vào lòng bàn tay nàng.



Trang Thư Tình nở nụ cười, “Rất tốt, chuyện này không phải lỗi của đệ,

đệ phải nhìn thẳng vào nó, không được để nó trở thành gánh nặng tâm lý

của đệ, nếu đệ trở thành cường giả, cho dù bàn tay đệ có mười ngón cũng

không một ai dám chỉ trích khi nhục đệ, nếu đệ là kẻ yếu, cho dù đệ có

tài năng đi chăng nữa cũng chẳng có gì hơn người.”



Vuốt đầu ngói tay mọc dài ra bên cạnh ngón cái, Trang Thư Tình ôn nhu

nói xong lời này, đương nhiên, nàng cũng chỉ coi hắn là một bệnh nhân,

thói quen nói ra lời an ủi.



Đại khái đã đo được hình dạng của xương, Trang Thư Tình gật đầu, “Có thể cắt bỏ.



Lục hoàng tử là người tính tình nội liễm, cho dù kích động nhưng hắn vẫn nhận được, còn tiểu thái giám hầu hạ bên cạnh hắn nhiều năm ngược lại

kém chút nữa nhảy cẫng lên, “Trang… Trang đại phu, thật sự có thể cắt

sao? Cắt rồi điện hạ sẽ giống như những người khác sao?”



“Đương nhiên.”



Nàng nhìn ra được, tiểu thái giám này thật tâm bảo vệ lục hoàng tử, vừa

nghe nàng trả lời mắt liền đỏ bừng lên, “Điện hạ, ngài nghe thấy không?

Ngài có thể tốt lên, ngài xem nhiều sách như vậy, về sau nhất định có

thể được hoàng thượng yêu thích!”



Lục hoàng tử ho nhẹ một tiếng, trừng mắt liếc nhìn hắn một cái.



“Tiểu nhân biết sai.” Tiểu thái giám cười nhận sau, nhưng ý cười trong

mắt hắn lại khiến lục hoàng tử cảm thấy ấm áp trong lòng, tuy rằng không nói gì, nhưng tình cảm chủ tớ lại khiến người nhìn cảm nhận được chân

thực.



Trong lòng Ôn Đức tuy cảm thấy sốt ruột, nhưng trên mặt đã lộ ra vẻ tươi cười, nhìn về phía tiểu thái giám hỏi, “Ngươi tên là gì?”



“A?” Tiểu thái giám nhất thời không phản ứng kịp, lục hoàng tử phản ứng

nhanh hơn, địa vị của Ôn công công ở trong cung, cho dù là phi tử được

sủng ái nhất cũng phải nhượng hắn ba phần, Vội nhắc nhở một câu, “Ôn

công công hỏi ngươi tên gì.”



“A, tiểu nhân được lục hoàng tử ban tên An Cùng.”



An Cùng, Đặt tên cho người bên cạnh hắn như vậy cũng có thể thấy được

lục hoàng tử là một người nhân hậu. Ôn Đức nhớ lấy tên của hắn, chỉ cần

hoàng thượng có thể qua được ải này, lục hoàng tử về sau nhất định sẽ


Vì sao không thể ngủ Ôn Dức biết, nhìn hoàng thượng vẫn đang hôn mê, trong lòng không nhịn được bi thương.



Ngài luôn không thể hạ thủ được với các hoàng tử, nhưng không ngờ được bọn họ lại đối xử với ngài như vậy.



Bạch CHiêm lại trầm mặc, Trang Thư Tình biết hắn đang suy nghĩ chuyện

gì, chỉ nắm lấy mạch tượng của hắn quan sát, không đi quấy rầy.



Một hồi sau, Bạch Chiêm nắm ngược lấy tay nàng, “Phái tất cả bọn họ đi, hoàng cung cần những người này hộ vệ.”



“Vâng.”



Trang Thư Tình không chút do dự, ngay cả cân nhắc cũng không có, điều

này khiến hắn vô cùng cao hứng, hắn lại nghĩ mình nên giải thích cho

nàng một chút, “Kinh đô hiện đang vô cùng rối loạn, nước láng giềng chắc chắn sẽ không an phận, ta biết người nàng quan tâm đều ở Hội Nguyên

Phủ, y quán cũng ở đó, Đại Chu ổn định, Hội Nguyên Phủ mới có thể còn.”



“Ta biết.” Nói xong Trang Thư Tình lại cảm thấy mình trả lời không đủ

chân thành, lại tăng thêm ngữ khí trả lời một lần, “Ta biết.”



Nam nhân vì nữ nhân khuynh tận giang sơn, có mỹ nhân không cần giang

sơn, nhưng nàng càng thích Chỉ Cố như vậy, bởi vì hắn yêu nàng, quan tâm nàng, nên mới cho nàng cùng những người nàng quan tâm có một cuộc sống

yên bình, đây là người nàng thích, cũng là nam nhân nàng đồng ý bỏ đi

hết thảy chỉ nguyện yêu hắn.



Lục hoàng tử Chu Tri Tiếu nhìn hai người không rời tầm mắt, trong lòng ẩn ẩn có chút hâm mộ.



Hắn biết, cho dù bản thân không trọn vẹn, cho dù nàng không giúp được

hắn thì sớm hay muộn hắn cũng sẽ phải tứ hôn, lúc trước hắn cảm thấy,

cho dù tứ hôn với ai cũng không sao, hiện tại lại không muốn cứ như vậy

bị người khác sắp xếp số phận của bản thân, trên đời này chỉ có một

Trang đại phu, hắn không dám nghĩ xa như vậy, nhưng ít nhất phải tri thư đạt lễ, chứ không phải thị sủng sinh kiêu, vô lễ náo loạn, chỉ biết

tranh giành tình cảm.



Trang Thư Tình ra ngoài an bày một hồi, tuy rằng lúc này miễn cưỡng có thể đi, nhưng Bạch Chiêm vẫn ôm lấy nàng.



Ẩn vệ được phái đi khắp nơi trong kinh để ổn định, hơn nữa còn có người

cầm lệnh bài của hoàng thượng đến những thủ phủ gần nhất điều binh.



Thời gian chờ đợi khiến con người có cảm giác trôi qua thật lâu, tin tức tốt nhất hiện tại đó là tình huống của hoàng thượng vẫn ổn định, không

tốt hơn cũng không xấu đi.



Bạch Chiêm không nhịn được phiền, liếc mắt nhìn người trên giường một cái liền đi ra ngoài.