Ác Nhân Thành Đôi

Chương 164 : Lại giết người

Ngày đăng: 23:52 21/04/20


Mắt hoàng đế đảo qua những thứ treo xung quanh giường, Ôn Đức hiểu ý,

giải thích nói: “Ngài bị trúng độc vô cùng khó giải, ngay cả đệ tử chân

truyền của Hữu Vọng chân nhân cũng không giải được, Trang tiểu thư và

Thanh đạo trưởng tìm cách thay máu cho ngài, cũng may có tác dụng, lão

nô biết ngài rất khó chịu, trong lòng khó chịu, cơ thể cũng khó chịu,

nhưng ngài phải chịu dựng qua, vì ngài, công tử và Trang tiểu thư đã dốc mọi sức, công tử còn…”



“Đủ.” Bạch chiêm không muốn đem khuyết điểm của mình nói ra ngoài, liền

đánh gãy lời của Ôn Đức, nhìn người trên giường nói: “Ngài chỉ cần tốt

lên, những cái khác không cần xen vào, là phúc thì không phải họa, là

họa thì không tránh khỏi.”



Đúng là phong cách của Chiêm Nhi, trong mắt hoàng đế hiện lên ý cười.



Rất nhanh, ý cười trong mắt liền biến mất không còn, hắn nhớ tời một nhi tử.



Trong các con trai, trừ Chiêm Nhi ra, hắn thích nhất là Ngũ Nhi, luôn tự hỏi ngày thường hắn đối với Ngũ Nhi không kém, nhưng không thể ngờ

được, Ngũ Nhi là nhẫn tâm muốn lấy tính mạng hắn.



Trong lòng tâm tư ngoan độc nhưng lại biểu hiện ra không có gì khác

thường ngày, quý phi cũng cười nói rôm rả với hắn, thật đáng buồn cười.



Vì sao lại trở nên như vậy? Nữ nhân ôn nhu hiểu ý năm đó đâu rồi, Ngũ

Nhi năm đó còn bi bô tập nói nhưng gan lớn dám kéo long bào đòi hắn ôm

đâu rồi? Sao lại trở nên ngoan độc như vậy?



Nói đến cùng, cũng là do ngôi vị hoàng đế đi.



Hoàng đế nhịn không được thở dài, trên người truyền đến đau đớn chân

thật như vậy, nhắc nhở chính hắn hiện tại có bao nhiêu bất lực.



Hắn không muốn hỏi kết quả của lão ngũ hiện tại như thế nào, cưng không

muốn đi quản những chuyện hắn đã quản suốt mấy thập niên qua, nếu hắn

cứng rắn hơn, dù thất bại, cũng không thất bại đến như lúc này



Trang Thư Tình quan sát bình máu và bình nước muối, thấy còn lại một

chút., lập tức liền tiến lên nói: “Mọi người nên tránh mặt một chút, Ôn

công công, hoàng hậu nương nương, nhị vị hậu hạ hoàng thượng giải quyết

chuyện gấp, phải cẩn thận một chút, không nên đụng vào mấy thứ này, nhất là kim.”



Nàng nói rất tự nhiên, những người khác trong phòng ngược lại có chút không được tự nhiên.



Trang Thư Tình dẫn đầu đi ra ngoài, cũng dắt theo Bạch Chiêm.



Mặt trời rất dịu, khiến nàng cảm thấy rất ấm áp thoải mái, Trang Thư

Tình không nhịn được ách xì một cái, chỉ hận không thể biến ra một cái


Hộp giải phẫu bị Thanh Dương tử cầm đi, Trang Thư Tình mở hộp của hắn

ra, không chút ngoài ý muốn phát hiện một nửa hộp đều chứa đầu dụng cụ

giải phẫu, công cụ lấy máu không chỉ một bộ.



Thì ra hộp thuốc của hắn lớn như vậy cũng rất tiện dụng!



Trang Thư Tình lúc này cảm thấy thật may mắn, may mắn có một Thanh Dương Tử yêu y thành si, nếu không có hắn, chỉ bằng nàng, có lòng như không

có dụng cụ cũng chỉ có thể bó tay.



Biết Chi Tri Sâm đã đi lấy máu, Trang Thư Tình chỉ lấy khoảng 200ml,số lượng như vậy cũng đủ để chống đỡ đến khi hắn trở lại.



Sau khi Chu Tri Tiếu đã chuẩn bị xong tâm lý, Trang Thư Tình bắt đầu rút máu, sau đó lại nhanh chóng chuyển hướng về phía giường, mọi người đều

bận rộn làm việc của mình.



“Mắt ta có chút hoa, Chỉ Cố, chàng cầm máu này đối chiếu với máu trước xem có gì khác nhau hay không.”



Bạch Chiêm cầm ống máu, mang ra chỗ sáng quan sát một chút, “Khác biết không lớn, nhưng quả thật đã nhạt hơn.”



Trang Thư Tình cười khổ, đặt mông ngồi trên giương rồng, “Cho nên mới

nói độc này vô cùng bá đạo, một khi dừng lại, máu sẽ hoàn toàn bị chuyển hóa, ta cũng không dám tưởng tượng hậu quả.”



Chu Tề đúng lúc này trở về, người của thái y viện đều được tuyển rất

chặt chẽ, trước khi cho người vào đã sớm cánh cáo không được truyền ra

một tiếng.



Thấy được vết máu ngoài cửa, hắn nhìn thoáng qua liền chuyền tầm mắt,

nhìn thấy bộ dáng hiện tại của Trang đại phu hắn sửng sờ một chút.



“Chu ngự y, người đến rồi?”



“Vâng? Đúng vậy, mọi người đều đến.”



“Các ngươi chờ một lát, vừa rồi có chút ngoài ý muốn… Tam Tử, mau, bình

máu.” Nói được một nửa, Trang Thư Tình liền nhìn thấy Tam Tử vội vàng

chạy đến cầm lấy bình máu, tốc độ so với vừa rồi nhanh hơn rất nhiều.



Tam Tử lau mồ hôi giải thích, “Có chút vấn đề, rất nhiều người không có

nhóm máu phù hợp, Thanh Dương tử sợ chỗ này của ngài không thể tiếp tục

chờ, gấp đến độ kéo đám người vừa mới rút máu lại rút một lần mang đến.”



“Ta cũng làm vậy, lục hoàng tử hôm qua mới bị ta rút máu, vừa rồi lại

rút một lần.” Trang Thư Tình cười khổ, phương diện này nàng thật không

có tư cách trách cứ Thanh Dương Tử cái gì.