Ác Nhân Thành Đôi

Chương 165 : Kế vị đi!

Ngày đăng: 23:52 21/04/20


Nguy cơ giải trừ, Trang Thư Tình mới ra hiệu cho Chu Tề mang ngự y tiến vào.



Người đến đều là những gương mặt quen thuộc.



Viện sử Vinh Chính, Tả hữu viện phán, sau đó cũng có vài vị nàng từng cùng hợp tác ở Nam Đài phủ.



Chu Tề coi như có tâm, Trang Thư Tình dựa nhờ Chỉ Cố đứng lên, “Những

chuyện trước không nói, các ngươi mau tới bắt mạch cho hoàng thượng.”



Mắt Vinh Chính dán lên mấy cái chai trong phòng không dứt ra, nghe thấy lời này liền buông mắt tiến lên phía trước.



Trên đường đến Chu Tề đã nói sơ qua cho bọn họ tình huống đại khái, đổi

máu, đem máu từ cơ thể người này truyền vào cơ thể người khác, vòng đi

vòng lại cho đến khi máu đổi mới hoàn toàn, cách này thế nhưng có thể

làm được.



“Viện sử.” Chu Tề thấp giọng nhắc nhở một câu, Vinh Chính mới thu thần

đi xem mạch, không vội, nghe Chu Tề nói Trang đại phu không phải người

hẹp hòi, nói không chừng sau này có thể hỏi kĩ một hai.



Ngự y luân phiên tiến vào xem mạch, Vinh Chính trước lui ra bên người

trang Thư Tình, mày nhíu lại, “Trang đại phu, mạch tượng lúc này sao lại kỳ quái như vậy, hoàng thượng rõ ràng rất suy yếu, nhưng mạch tượng lại rất hữu lực, không nên là trạng thái hoàng thượng nên có lúc này.”



Trang Thư Tình uống một ngụm trà, “Chờ mọi người xem mạch mạch xong ta sẽ giải thích.”



Vinh Chính thấy nàng mệt mỏi đến hai mắt đều đã đỏ bừng, thức thời lui ra phía sau một bước, cúi đầu chờ.



Đám người xem mạch xong, Trang Thư Tình phái Chu Tề đến bên giường trông chừng, đem tình huống của hoàng thượng nhất nhất nói ra, “Độc này chính là cổ quái như vậy, từ lúc sáng đến bây giờ vẫn một mực thay máu, theo

lý mà nói đã phải đổi hết toàn bộ, nhưng độc vẫn còn dư lại, chỉ có thể

tiếp tục đổi, ta nghĩ có thể thương lượng với mọi người một chút về cách giải độc, như vậy kéo dài nữa thân thể hoàng thượng sẽ bị tổn hại rất

lớn.”



“Đây là trách nhiệm của ta.” Vinh Chính nâng mắt hỏi, “Trang tiểu thư

sao có thể xác định được máu trong cơ thể hoàng thượng đã đổi hết?”



“A?” Trang Thư Tình hơi ngừng một chút, lập tức hiểu được hắn đang thắc

mắc chuyện gì, rất sảng khoái giải thích cho hắn, “Khi tình trạng cơ thể ở mức bình thường, thể trọng máu trong cơ thể của một người được ước

tính là 8/100, đánh giá chút thể trọng của hoàng thượng là có thể đoán

được.”



Vình Chinh không có tiếp tục truy vấn sao nàng lại biết được rõ ràng như vậy. Khom người cúi chào, sao đó liền đi cân nhắc phương thước.



“Chiêm Nhi…”



Sắc trời tối dần, hoàng đế rốt cuộc có thể mở miệng nói chuyện. Vinh

Chính bước lên phía trước bắt mạch, mạch tường yếu đi, nhưng so với lúc

trước đã dần ổn định.
Ôn Đức đem vật trong tay đưa lên, Bạch Chiêm cũng không tiếp, nhìn tay

hắn một cái liền thu hồi tầm mắt, không hề gợn sóng nói: “Có rất nhiều

người muốn là quan.”



“Vâng, lão nô biết phải làm gì.” Ôn Đức khom người lại nói: “Lão nô muốn mượn người của công tử một chút.”



“Không cần bọn họ, tìm Vệ Hàm.”



“...Vâng.” Ôn Đức cảm thấy đáng tiếc công tử nhà hắn quá mức thông mình, nhưng công tử lại không hề cho hoàng thượng môt chút cơ hội.



Một đêm, kinh đô mất bảy vị quan, hai võ tướng, năm văn thần.



Biết Bạch Chiêm sẽ không chùn tay trong chuyện này, những quan nhân khác nhất thời đều trở nên thành thật, Bạch công tử không phải hoàng thượng, giờ khắc này bọn họ đã nhận thức rõ ràng.



Đêm nay Trang thư Tình vẫn không có lên giường ngủ, nghiên cứu với Thanh Dương Tử một lượt sau liền dựa vào lòng Bạch Chiêm thiếp đi.



Rạng sáng, giờ sửu đã qua nữa, Nghi Thiên điện đứng đầy người.



Trang Thư Tình vận dụng mọi thức hết mức có thể nhất, một tay chỉnh nước muối, một tay bắt mạch, chỉ chờ có gì xảy ra liền lập tức truyền máu.



Thanh Dương Tử bên kia cách một khác lại lấy một giọt máu, đặt lên mũi

ngửi, quan sát kĩ càng, mọi người, bao gồm cả hoàng thượng cũng gắt gao

nhìn chằm chằm hai người.



Chu Tri Sâm nhịn không được hỏi, “Như thế nào? Độc có giải được không?”



Hai người cũng không thèm để ý đến hắn.



Hắn còn muốn hỏi, hoàng hậu kéo hắn một chút hắn mới miễn cưỡng nhịn xuống.



Một hồi lâu, Thanh Dương Tử mới thở ra một ngụm trọc khí, “Máu đã sạch.”



Hoàng hậu tiến lên một bước hỏi, “Thật sao? Sẽ không cần truyền nữa?”



“Tạm thời là như thế, nhưng mà các người cũng đừng sớm vui mừng, chỉ máu bên trong sạch, mạng được cứu về mà thôi, muốn xuống giường, qua nửa

năm mới có thể, càng đừng nói muốn lập tức khôi phục như ban đầu, qua

một năm có thể khôi phục đến tám phần đã rất tốt.”



So với chết, đây đã là kết quả tốt nhất, nhưng người đều nghĩ theo hướng tốt, Ôn Đức vội vàng nói: “Trong cung có dược liệu tốt nhất, có thái y

viện, còn có Trang đại phu và Thanh đạo trưởng tương trợ, cũng phải nữa năm mới có thể xuống giường, một năm mới có thể khôi phục được tám

phần?”



“Ừ.” Thanh Dương tử đã vô cùng buồn ngủ, ném một câu liền đi tìm giường.



Trang Thư tình nói tiếp, “Dưỡng tốt một chút, hoàng thượng lúc này phải tỉ mỉ chăm sóc.”