Ác Nhân Thành Đôi

Chương 201 : Đại hòa thượng

Ngày đăng: 23:53 21/04/20


Lật người qua, lộ ra gương mặt ửng đỏ của Trang Thư Tình, hơi thở bình

thường, đưa tay lên trán, nhiệt độ cơ thể cũng bình thường.



Bạch Chiêm thoáng yên tâm một chút.



“Hữu Phong, nên dậy, nếu không buổi tối sẽ không ngủ được.”



Người ngủ cũng không có động tĩnh gì.



Trong lòng Bạch Chiêm không biết sao lại cảm tháy vô cùng khẩn trương, khẽ đẩy nhẹ nàng, “hữu Phong, Hữu Phong? tỉnh, Tỉnh.”



“Hữu Phong, buổi tối lại ngủ tiếp.”



“Hữu Phong?!”



“Người đâu!”



Bảo Châu và Nam Châu vội đẩy cửa tiến vào, “Công…”



“Mời đại phu, đi mời ngự y trong cung đến đây, mau!”



Sáu vị ngự y dẫn đầu là Vinh Chính rất nhanh liền tiến vào, người bước đến đầu tiên là Ôn Đức.



“Công tử,, hoàng thượng bảo lão phu hỏi ngài chuyện này là sao?”



Bạch Chiêm cũng không nhấc mắt lên nhìn hắn, chỉ nhìn chằm chằm vào

người đang xem mạch là Vinh chính, thấy hắn nhăn mày lại, lòng Bạch

Chiêm liền trầm xuống.



”Như thế nào.”



“Thỉnh công tử chờ một chút, các ngươi lên đây xem thử.”



Đám người Chu Tề lục tục tiến lên phía trước xem mạch, chốc lát liền

hiểu tại sao hắn lại nhíu mày, mạch tượng Trang tiểu thư rõ ràng là…



Mấy người liếc mắt nhìn nhau, Vinh Chính liền biết hắn không đoán sai,

nhanh chóng trả lời, “Công tử, mạch tượng của Trang tiểu thư vẫn bình

thường, không giống như sinh bệnh.”



Trước khi đợi ngự y đến, Bạch Chiêm đã xem kĩ mạch tượng của nàng, hắn

không phải đại phu, nhưng hắn là người tập võ, về phương diện này không

phải là không biết gì, cho nên hắn chắc chắn là mạch của Hữu Phong vẫn

bình thường.



Nhưng mà, “Vậy vì sao nàng vẫn không tỉnh?”



Vinh Chính lắc đầu, “Thần cũng cảm thấy nghi hoặc.”



Cả người Bạch chiêm như đang bị thiêu đốt, “Ta gọi các ngươi đến đây

không phải vì để nghe các ngươi nói các ngươi không biết, không biết

cũng phải tìm cho ra, bằng không còn cần các ngươi để làm gì!”




Phúc Nguyên cũng không thèm để ý, tiến lên xem mạch cho Trang Thư Tình, tâm liền hiểu rõ, quả nhiên như thế.



“Trang thí chủ vốn là người dị giới, nếu muốn dẫn nàng về phải có hai

điều kiện, không, một thôi cũng có thể.” Phúc Nguyên nhìn về phía Bạch

Chiêm, “Nếu muốn nàng không còn gì lưu luyến ở thế giới kia, vậy thì

thế giới này phải có thứ gì đủ lớn để có thể níu nàng ở lại, hoặc là

người, chỉ có chính bản thân nàng muốn trở về nơi này th2i nàng mới có

thể trở về, bạch công tử có nắm chắc không?”



“Có, vì ta, nàng sẽ trở về.” Thanh âm Bạch Chiêm vô cùng lạnh lẽo nhưng lại cực kì thành khẩn, thân thể cũng đang buộc chặt,



“Ngươi nắm chắc mấy phần?”



”Một nửa.” Đáp án của hắn không ngoài suy đoán của Phúc Nguyên, bằng

động tĩnh từ sau khi Trang tiểu thư đến đây, có thể nói ràng dị tinh

không phải là người có dã tâm nàng chỉ muốn yên ổn sinh sống, nhưng cuối cùng nàng lại ngồi lên vị trí giám quốc, xét cho cùng, là bởi vì Bạch

Chiêm không thể không rời khỏi kinh đô, từ đó cũng có thể thấy được cảm

tình của bọn họ có bao nhiêu sâu nặng.



Nhưng phần tình cảm này cũng không phải là mấu chốt có thể mang nàng trở về, nếu như ở thế giới kia có người hoặc có vật gì đó có quan trọng hơn Bạch Chiêm, như vậy, thế giới này sẽ phải hứng lấy đại nạn, thiên ý

chính là như thế.



“Phải làm thế nào?”



Phúc Nguyên đánh giá phòng ở một chút, “Bần tăng xin hỏi, đây có phải là phòng ở Trag thí chủ thường ở?”



Đúng vậy, từ khi vào kinh nàng đều vẫn ở tại đây.”



“Miễn cưỡng cũng có thể được, tất cả những thứ dư thừa đều phải chuyển ra ngoài, bần tăng muốn lập một hoa sen trận.”



Bạch chiêm không nói hai lời, tự động mở cửa mang những thứ dư thừa tất

cả ném ra ngoài, những thứ đó cho dù trân quý, ở trong mắt hắn cũng

không đáng một đồng.



“Những thứ mà Bạch công tử thường xuyên sử dụng nhiều đều đưa tới đây,

hoa sen trận không cần những thứ khác, chỉ cần vật có khí tức của Bạch

công tử là đủ rồi, mặt khác, Bạch công tử và Trang tiểu thư hai người có tín vật đính ước hay không?”



Tín vật đính ước… Bạch Chiêm nhanh chóng đi đến bàn trang điểm, lật lật

trong một đống tráp đựng trang sức, không có tìm thấy, lại mở ra mấy cái khác, rốt cuộc tìm được ở trong một cái hộp nhỏ, bên trong chỉ dựng một cây trâm cài.



“Đây là vật ta đưa Hữu Phong trong ngày nàng ấy cập kê, là do ta tự tay chế tạo, có thể dùng được không?”



Phúc Nguyên tiếp nhận, nhắm mắt cảm thụ một lát, giữa chiếc trâm cài và

Trang tiểu thư có một sự ràng buộc nhè nhẹ khiến trên mặt hắn hiện lên ý cười, “Bây giờ bần tăng đã có sáu phần năm chắc.”



Bạch Chiêm vẫn luôn biểu hiện rất bình tĩnh, hắn quả thật cũng rất bình

tĩnh, loại bình tĩnh này giống như đã đem tất cả cảm xúc dư thừa bài trư ra bên ngoài, chỉ duy nhất còn lại bình tĩnh.



Bởi vì hắn buộc phải bình tĩnh, không thể để bản thân không thể không chế được chính mình.