Ác Nhân Thành Đôi

Chương 221 : Rời khỏi triều đình

Ngày đăng: 23:53 21/04/20


Tuy vẫn còn ba tháng nữa, bên ngoài chiến trận đang có hai nước giao chiến, cùng với chuyện ở kinh đô, nhưng cũng không cần nàng lại nhúng tay vào.



Trong lúc mọi người đang bận rộn, Trang Thư Tình trừ thời gian chỉ dạy cho hai đệ tử ra thì vô cùng nhàn nhã rảnh rỗi.



Vừa lúc này, Thanh Dương Tử đã mang theo bảo bối của hắn trở lại.



Trong phủ đặc biệt dọn ra một chỗ trống trải, hai người rất vui vẻ tụ

cùng một chỗ, cùng nghiên cứu thảo dược, có loại đã bị chết, nhưng cũng

may phần lớn cây vẫn còn sống, như vậy cũng ở trong đoán trước của hai

người, cũng không đến nỗi quá mức thất vọng.



Cho đến khi Thanh Dương Tử rốt cuộc không chịu nổi ánh mắt của công tử,

hắn liền kiến nghị, “Tiểu thư, không bằng chúng ta mở một y quán ở kinh

đô?”



“Ta cũng đã nghĩ đến.” Dưỡng mấy ngày, rốt cục Trang Thư Tình cũng tăng

lên được mấy cân, mặt nàng lúc này cũng không còn gầy như trước, lúc này đang nâng quai hàm phát sầu, “Nhưng hiện tại ta đã trở thành danh nhân

rồi, nếu mở y quán vậy những y quán khác khẳng định sẽ không có người

đến, ngược lại ở y quán thì người không muốn khám bệnh cũng sẽ đến vây

đầy, còn những người thật sự muốn chữa bệnh cũng sẽ không chen lọt.”



“Cũng không nhất định là như vậy…” Nói xong lời ngay cả mình cũng không

tin, Thanh Dương Tử ngồi xổm bên người nàng, cũng nâng quai hàm, “Dù sao cũng phải thử mới biết được, nói không chừng thật có người muốn nhờ

tiểu thư cứu mạng thì sao? Lại nói, hai vị đệ tử kia của tiểu thư cũng

học gần xong hết lý thuyết rồi, nếu như không có cơ hội để thực hành các nàng cũng không học xong được, dù sao cũng không giống y thuật ở đây,

cần vọng, văn, vấn, thiết.”



“Sau khi ngươi trở về không phải đã không ít thi thể được mang đến sao?” Trang Thư Tình lườm hắn, không thể phụ nhận lời này khiến cho nàng có

chút tâm động, nàng là đại phu, cái gì giám quốc, cái gì hoàng tử phi,

tất cả đều là danh phận bề ngoài, nàng là Trang đại phu.



Y thuật của nàng rất cần phải thực hành, vừa lơi tay liền cảm giác có

chút không quen, nếu hiện tại để nàng đi làm giải phẫu, nàng cũng phải

luyện tập trước mới dám động dao, “Không phải tiểu thư còn đang dạy cho

ngự y hay sao? Đến lúc đó để ngự y ngồi chẩn bệnh, vừa lúc bọ họ có thể

quan sát. Trong cung chỉ có vài người như vậy, bọn họ thực nhàn.”



Trang Thư Tình...bị thuyết phục.



Chưa đến nửa tháng, Trang Thư Tình vẫn dùng tên y quán cũ ở Hội Nguyên phủ, Cùng Tế y quán để mở một sản nghiệp trong thành.


Khác với mùi gay mũi của nước tẩy trùng, nàng càng thích mùi của thuốc bắc.



Hôm này người đến đây là viện sử Vinh Chính.



Trang Thư Tình cũng không miễn cưỡng yêu cầu tất cả đại phu trong cung

đều phải đến thay phiên làm việc ở y quán, nhưng bọn họ tự thống nhất

với nhau, tuy không nói ra thẳng trước mặt, nhưng tất cả đều cam nguyện

chấp lễ của một vị đồ đệ đối với tiên sinh của mình.



Cũng có thể nói bản thân viện sử Vinh Chính là một người tâm tư liêm

chính, ngay cả những người trong thái y viện cũng đều có sự theo đuổi

không ngừng đối với y thuật.



Đây cũng chính là nguyên nhân mấu chốt mà Trang Thư Tình nguyện ý dạy cho bọn hắn.



Vinh Chính có chút tiếc nuối vì hôm nay không có ca phẫu thuật nào,

không thể tiếp tục tận mắt nhìn thấy y thuật thần kỳ của Trang đại phu,

vừa lúc cũng không có người đến chẩn bệnh, liền cầm một cuốn vở hắn đã

ghi chép ra.



Đem tất cả những chỗ mình không hiểu ghi lại trong tập, sau đó lại hỏi

Trang Thư Tình đáp án chính xác, đây phương pháp của Từ Giai Oánh, do

nàng cảm thấy bản thân không có tư chất bằng sư muội nên đã nghĩ ra cách này để học tập, sau đó Lưu Cư An thấy được cũng học theo, ngày từ đầu

là để cho hắn dùng, sau đó toàn bộ thái y viện đều học hỏi theo.



Đay cũng là lý do khiến cho thái y viện từ trước đến này chưa có lúc nào hòa thuận được như vậy, trách không được hoàng thượng cười nói, hiện

tại thái y viện là nơi đồng lòng nhất cả nước.



Trang Thư Tình nhìn vấn đề kia, lại nêu ra vài ví dụ cụ thể, sau đó vẽ

ra giảng giải kĩ càng, Vinh Chính nghe nàng nói liên tục gật đầu, Từ

Giai Oánh và Liễu Tri Quỳnh cũng đi đến nghe, nhưng chỉ nửa hiểu nửa

không.



”Trang Thư Tình.”



Một giọng nữ xa lạ từ ngoài cửa truyền đến, một đám người theo tiếng nói nhìn qua, là một vị cô nương mặc trang phục của nam tử.



Cô nương này rất đẹp, cho dù mặc một thân nam trang cũng không thể che

giấu được vẻ đẹp của nàng, loại sắc thái tương phải này càng khiến cho

nàng thêm vài phần xinh đẹp.