Ác Nhân Thành Đôi

Chương 222 : Khiêu khích

Ngày đăng: 23:53 21/04/20


Trang Thư Tình trừng mắt nhìn, người này, là ai?



Vinh Chính thường xuất nhập các phủ, liếc mất liền nhận ra, cảm thấy bất mãn với thái độ kiêu ngạo của nàng, lúc này cũng chỉ có thể hạ giọng

giới thiệu cho Trang Thư Tình, “Đây là đại tiểu thư Mễ gia.”



Vinh Chính không biết nói gì hơn, ở trước khi thanh danh của Trang tiểu

thư được lan truyền đi xa, thì đại tiểu thư Mễ gia chính là nữ tử nổi

tiếng nhất kinh thành.



Nhưng từ khi Trang tiểu thư vào kinh, đại tiểu thư Mễ gia liền bị mọi

người lãng quên, cho dù là nàng mĩ mạo song toàn hay tính tình mạnh mẽ

thì ở trước mặt Trang đại phu đều không thể so sánh.



Hôm nay đến đây, sợ là lai giả bất thiện.



Bên ngoài bỗng vang lên tiếng sấm, trời đổ mưa.



Trang Thư Tình đứng dậy, trên mặt mang theo ý cười, “Nguyên lai là Mễ tiểu thư thân thể có chỗ nào không thoải mái sao?”



“Mới gặp lần đầu liền nói loại lời như thế này, đây là lễ nghi của Trang tiểu thư?”



Trang Thư cảm thấy buồn cười, “Nơi này là y quán, người đến chẩn bệnh

đương nhiên là bệnh nhân, nếu thân thể Mễ tiểu khỏe mạnh, vậy tiểu thư

đến y quán của ta làm gì?”



“...”



Từ Giai Oánh cùng sư muội nhìn nhau, cố gắng nhịn cười, muốn khi dễ sư phụ, đúng là không hề dễ dàng.



Mễ Như Linh cắn môi, đôi môi đỏ mọng trông có vẻ càng diễm lệ, vẻ mặt

nàng mang theo một tia quật cường, khiến người khác không hiểu muốn nhìn nhiều thêm một lát.



Trận mưa lớn bên ngoài cản trở những người ngoại lai, cũng vây khốn những người bệnh đang ở y quán.



Tâm lý Trang Thư Tình lớn hơn rất nhiều so với tuổi thật của thân thể

này, cũng không muốn so đo với một tiểu cô nương, khiến nàng mất mặt

trước mặt người khác, liền cho đối phương một bậc thang để bước xuống,

“Mùa hè mau đến mau đi, không bằng Mễ tiểu thư theo ta vào trong nhà

uống chén trà đợi mưa tạnh?”



Mễ Như Linh đương nhiên không muốn.


của Bạch công tử, sao nàng có thể cam tâm!



Nàng tới nơi này, không phải vì kết quả như vậy!



Đang muốn nói nữa để thu hút sự chú ý của Bạch công tử, Trần Nguyên đã

lập tức tiến lên phía trước, “Mời Mễ tiểu thư đi trước, sáng mai sẽ có

người đến Mễ phủ đón Mễ tiểu thư đến Hộ bộ, mang Mễ tiểu thư chuẩn bị

sẵn sàng.”



”Ta...”



Trần Nguyên vung tay lên, lập tức liền có hai người tiến lên kép nàng ra ngoài,cũng không quản bên ngoài đang mưa to, vừa đẩy người ra khỏi y

quán bọn hắn cũng không để ý.



Nha hòan một mực chờ ngoài cửa lúc này vội vàng tiến lên che mưa cho đại tiểu thư, vừa dè dặt cẩn trọng nói, “Đại tiểu thư, chúng ta trở về

sao?”



Mễ Như Tình đẩy ngã nha hoàn xuống đất, để cho nước mưa xối lên người,

Hộ bộ nàng phải đi, nhất định phải đi, chuyện Trang Thư Tình ngươi có

thể làm được, Mễ Như Linh ta cũng nhất định có thể!



Muốn xem ta bị xấu mặt, a, từ nhỏ đã được đại sư nho giáo chỉ dạy, cũng

đã học qua sử tử tạo, sao có thể không so được với một nha đầu xuất thân thôn dã.



Ngươi chờ đi! Ta sẽ khiến Bạch công tử nhìn lại, coi ai mới là cá mục, ai mới là trân châu chân chính!



Ăn xong miếng bánh cuối cùng,Trang Thư Tình nghiêng người nhìn ra ngoài cửa, người đã mất.



“Chỉ là một tiểu cô nương không hiểu chuyện, tâm sinh vọng tưởng, chàng

đừng ra tay quá nặng, nàng không chịu nổi hai chúng ta đồng loạt đối

phó.”



Bạch Chiêm tiếp nhận khăn tay, lau sạch sẽ, thuận tiện còn giúp Hữu Phong lau miệng, nhẹ giọng ‘Ừm’ một tiếng



Về phần có phải hắn thật sự không làm gì cả…



Bạch Chiêm nhìn ra ngoài trời mưa, không cho ngươi chịu chút giáo huấn,

người khác sẽ cho rằng Hữu Phong dễ khi dễ, nàng mềm lòng, thu thập

người cũng không muốn thương gân động cốt, nhưng hắn không phải người

lương thiện, không cho ngươi nếm thử tư vị bị rút gân róc thịt, sao bọn

họ có thể nhớ đau.