Ác Nhân Thành Đôi

Chương 228 : Đồ Cưới

Ngày đăng: 23:53 21/04/20


Sớm biết hôm nay là một ngày vô cùng náo nhiệt, chưởng quỹ của các cửa

hàng hai bên đường đều thức dậy sơm hơn mọi khi, nhưng còn chưa đến ngã

tư đường, trong tai đã có thể nghe được động tĩnh của đoàn người đang

truyền đến.



Sẽ không phải là…



Càng đến gần, trong lòng càng thêm khẳng định, rất nhiều thanh niên

trang tráng mặc vệ phục khiêng những rương hòm lớn, bọn họ không khỏi

nhìn lên bầu trời, sắc trời mới vừa sáng không lâu!



”Mau mau mau, tô chưởng quầy, mở tiệm, lạnh chết.”



Những ngày tháng ba, gió thổi rất lạnh, nhất là vào buổi sáng.



Thúc dụ gấp như vây, ai nghe cũng đều có thể hiểu được



Bach Chiêm đang đi bên ngoài.



Phần đồ cưới đầu tiên là do hắn tự thân vận chuyển.



Người khiêng chiếc rương đầu tiên cũng là hắn, người mang đến tận gian

phòng đặt đồ sinh lễ cũng là hắn, không quản những người phía sau vì

phải đuổi kịp bước chân hắn mà chịu bao nhiêu khổ, làm xong phần mình,

hắn vẫn một mực đứng dưới góc sân, nhìn khoảng sân trống từng chút từng chút được lấp đầy.



Ngày mai, ngày mai là Hữu Phong có thể mãi mãi ở bên người hắn.



Tuy rằng ba ngày này cũng không phải tách ra quá lâu, không người nào

biết, ba buổi tối hắn đều ở lại trên nóc phòng của Thư Tình.



Tách ra không phải điều hắn mong muốn, nhưng chỉ cần nghĩ đến nhẫn nại

mấy ngày là hắn có thể ngày ngày đêm đếm ở cùng với Hữu Phong, sau đó

cũng không còn cảm thấy bản thân không thể chịu được.



“Công tử, Nhạc vương gia đến.”



Bạch Chiêm đã thấy được vị vương thúc của hắn đang lượn quanh đám đồ cưới.



Hắn cũng không đi qua.



Quả nhiên, trong chốc lát, Nhạc vương gia liền vui mừng tiến đến, “Vốn

là một chuyện vô cùng náo nhiệt, nhưng sao thái độ của ngươi lại lạnh

nhạt như vậy?”



Bạch Chiêm liếc mắt nhìn hắn, không thèm để ý.



Nhạc vương gia cũng không cần hắn để ý, một mình nói chuyện vô cùng

thoải mái vui vẻ, “Một lát nữa hoàng thất trong họ đến, chậc, ta nhất

định phải xem cho kĩ sắc mặt của bọn họ.”



“Vương thúc ngài rất nhàn?”
của hắn, con không thể thị sủng mà kiêu, hãy hồi báo lại cho hắn cảm

tình giống như hắn đã dành cho con, ngày sau mới có thể sống cùng đến

trường trường cửu cửu.”



Lão phu nhân cười, “Người khác có lẽ không nhớ tốt, nhưng Bạch công tử

mọi chuyện đều nhớ rõ, ngoại tổ mẫu sống cả đời, chưa từng thấy nam nhân nào dùng tình sâu như vậy đối đãi với một nữ tử, người như vậy con có

thể gặp được, cũng là phúc khí của con, đương nhiên, hắn có thể lấy con

làm vợ cũng là phúc khí của hắn, các con trời sinh một đôi, ngoại tổ mẫu biết con rất mạnh mẽ, cho dù về sau cũng sẽ vẫn không an tâm, nhưng con phải đáp ứng ngoại tổ mẫu, khi hai người đã thành thân rồi, nhất định

con càng phải coi trọng gia đình, nhà mới là chỗ nương thân căn bản của

một con người, là nơi mà con sẽ cư trú hết cuộc đời, chuyện gì cung

không quan trọng bằng gia đình, nhớ kỹ chưa?”



“Con đã biết, ngoại tổ mẫu, ngài yên tâm.”



“Ngoại tổ mẫu đương nhiên là an tâm với con, con thông minh như vậy,

nhất định sẽ khiến bản thân sống tốt nhất.” Lão phu nhân vẻ mặt buồn

buồn, “Nếu như nương con còn sống, không biết là sẽ cao hứng đến mức

nào.”



Trang Thư Tình nằm trên đầu gối lão phu nhân, nhẹ giọng ‘vâng’ một tiếng.



“Được rồi, ngày lành, không nên nói những chuyện này, con nên về sớm

nghỉ ngơi, ngày mai còn phải bận nguyên một ngày, ba ngày sau hồi môn,

ngoại tổ mẫu sẽ chuẩn bị thỏa đáng, con chỉ cần yên tâm, co được không?”



“Vâng, ngoại tổ mẫu.”



Đêm lạnh như nước, ngày mời lăm trăng rất tròn, chiếu sáng giống như ban ngày.



Trang Thư Tình đi từng bước chầm chậm, đánh giá Đổng phủ, nơi không quá

quen thuộc này với nàng, ngày mai, nàng sẽ xuất gia từ nơi này.



Sống hai đời, rốt cục cũng phải lập gia đình.



Đi đến thế giới này tuy rằng mới hơn hai năm, nhưng thời gian trôi qua

quá nhanh, ở thế giới kia gần ba mươi năm kí ức cũng dần phai nhạt, chỉ

nhớ rõ thế giới kia vô cùng nhốn nháo.



Từ ngày mai trở đi, nàng sẽ cùng sống với nam nhân nàng yêu nhất, cũng là người yêu nàng nhất.



Cho dù hai người đã cũng sống một chỗ rất lâu, cho dù nàng tin tưởng hắn nhất, tin tưởng hắn sẽ luôn đối tốt với nàng, nhưng mà… trong lòng vẫn

có chút không yên.



Một đoạn nhân sinh mới của nàng, ngày mai sẽ chính thức rẽ ngoặc, mặc dù không biết con đường này có thuận buồm xuôi gió hay không, nhưng nàng

là Trang Tình, là Trang Thư Tình, mặc kệ gặp phải chuyện gì suy sụp,

nàng cũng sẽ khiến bản thân sống được tốt nhất.



Lấy ánh trăng làm chứng.



Tác giả: Ngày mai đại hôn, sau đó...