Ác Nhân Thành Đôi
Chương 23 : Luống cuống tay chân
Ngày đăng: 23:51 21/04/20
Đã luyện vẽ nhiều năm, nên nhân tiện Trang Thư Tình một tay viết bút lông
cũng không kém, xem đệ đệ bởi vì nàng không cho hắn vào cửa hàng làm
việc mà mất hứng, cân nhắc đưa một phần đơn thích hợp ở thế giới này cho hắn.
”Cửa hàng chậm thì mười ngày, lâu thì nửa tháng mới có khả năng khai
trương, cái này cũng không cần gấp, coi như là luyện chữ, đệ mỗi ngày
viết khoảng một trăm tờ là được.”
Trang Thư Hàn xem những thứ trong tay này chia ra, hắn hiểu ra, cũng đại khái minh bạch ý tứ của tỷ tỷ, nhưng là hắn chưa bao giờ thấy qua có
người làm như vậy, tỷ tỷ là nghĩ như thế nào?
Bất quá từ sau khi tỷ tỷ bị thương liền trở nên không giống như trước
đây, nhưng mà hắn chính là thích tỷ tỷ như vậy, tỷ tỷ làm chuyện gì luôn có đạo lý, hắn chỉ cần làm theo là được.
Nhưng mà, “Lấy đông đi xuân đến làm tên, có phải hay không hơi lạ một chút?”
”Lạ mới có thể hấp dẫn ánh mắt khách nhân, những phường may khác tỷ đã
nhìn qua, tỷ tin tưởng, chỉ cần có thể đưa bọn họ hấp dẫn đến cửa hàng
sẽ không sợ bọn họ không nhớ được những đồ trong cửa hàng, chẳng sợ lúc
này không mua, chờ bọn hắn có lúc cần nhất định sẽ nhớ đến có một cửa
tiệm như vậy trước tiên.”
Trang Thư Hàn giật mình gật đầu, tỷ tỷ nói rất đúng.
”Vài chữ này dệ hảo hảo luyện tốt, từ đó mới đề biển hiệu, bất quá còn
phải thiết kế biển hiệu cho cửa hàng, không có bao nhiêu thời gian nữa,
nên thu thập mau chút.”
”Đệ? Đệ không được, tỷ tỷ, ta cũng không phải danh gia, chữ cũng khó viết...”
”Thư Hàn, đây là cửa hàng của chúng ta.” Trang Thư Tình đánh gãy hắn,“Tỷ không biết là chữ củ đệ so với danh gia kia có gì gọi là kém cỏi,
nhưng phải tự tin vào bản thân mới có thể kiêu ngạo, ngươi không thể đến tự tin đều không có, ngươi hiện tại không phải danh gia, ai có thể
khẳng định hai mươi năm ba mươi năm sau ngươi không phải? đại thụ muốn
che trời cũng là từ cây nhỏ trưởng thành nên, chỉ cần chúng ta đi kiên
định từng bước một, người khác tán thành hay không chỉ là râu ria.”
Trang Thư Hàn theo thói quen mím mím môi, “Tỷ tỷ tán thành rất trọng yếu.”
”Ai cũng không thể khiến tất cả mọi người vừa lòng, bất kỳ việc gì chỉ
cần ngươi tận lực, tỷ tỷ sẽ không cảm thấy ngươi không làm tốt, người
thân chân chính là cái gì? Chính là mặc kệ ngươi giàu có hay là nghèo
túng đều sẽ đối với ngươi không rời không bỏ, mà khi ngươi thành tựu hãy cân nhắc những ai thật sự đối với ngươi tốt, đừng để Trang Trạch Lương
trở thành cản trở trong lòng của ngươi, dù cho ngươi hận ông ta, trong
lòng thấy liền không thoải mái, nhưng dù ngươi không đến nơi đến chốn,
cũng không mảy may ảnh hưởng gì đến ai, ông ta vẫn sẽ tiếp tục sống an
Trang Thư Hàn ngoài miệng đáp ứng, nhưng trong lòng lại hoàn toàn không
nghĩ như vậy, nếu ngay cả nhập học cũng không qua được, hắn còn nói cái
gì trong sáu năm phải có tiền đồ? Dù là tỷ tỷ thực không nghĩ sẽ lập gia đình, hắn cũng muốn mau chút có tiền đồ để tỷ tỷ có chỗ để dựa vào mới
được.
Trương Thư Thành không cần quay đầu lại cũng biết tiểu tử kia trong lòng đang nghĩ cái gì, xét theo phương diện của bản thân mà nói bọn họ rất
giống nhau.
Cuộc sống không phải vô ưu vô lo, trong lòng đều có người muốn che chở,
cũng có một niềm tin mãnh liệt, cho nên hắn mới quan tâm chiếu cố nhiều
hơn với hai tỷ đệ này.
Nhị tỷ chỉ cho rằng hắn là coi trọng tỷ tỷ kia mới có thể chịu khó đi
lại như vậy, lại không biết hắn chưa từng nghĩ qua ý niệm kia, không
phải Trang Thư Tình không tốt, mà là vì nàng rất tốt, biểu hiện của nàng đủ để chứng minh nàng xuất thân bất phàm, cùng hắn là khác nhau một
trời một vực, hắn tự mình có thể hiểu được.
Đi đại khái một khắc (*) sau, xe ngựa mới dừng lại đến.
(*) Một khắc = 15 phút
Trang Thư Tình yên lòng, cũng may không tính quá xa, mỗi ngày đi tới đi lui nếu quá xa Thư Hàn sẽ rất vất vả.
Tiên sinh mở trường dạy học danh hiền truyền xa, cùng phu tử của Trương
Thư Thành là cùng trường, cũng thể hiện rõ ràng rất đắc ý với môn sinh
này.
Trần tiên sinh vừa thấy mặt liền hỏi: “Tính toán khi nào đi học trở lại?”
Trương Thư Thành hành lễ với thầy, cung kính nói: “Năm sau nhất định sẽ đi học trở lại.”
Trần tiên sinh liền nhíu mày, “Hiện thời mới mười tháng, ngươi còn tính
bỏ hơn hai tháng nữa? Ngươi có biết là việc học giống như bơi ngược dòng nước, không tiến sẽ lùi không?”
”Học trò biết, nhưng cha mẹ đang bị bệnh, người làm con sao có thể chỉ
biết lo cho chính mình, trước chỉ có thể bỏ qua việc học.”
Trần tiên sinh tại đây liền khảo hắn mấy vấn đề, thấy hắn quả thật là há mồm liền có thể trả lời, trên mặt mới lộ ra thần sắc vừa lòng, “Tư Minh muốn để ngươi sang năm có kết quả, hắn đối với ngươi ký thác cùng kỳ
vọng cao, ngươi phải dụng tâm học hành, chớ để hắn thất vọng.”
Dù là người trầm ổn Trương Thư Thành lúc này cũng có vài phần kích động, tiên sinh rốt cục để hắn có kết quả.
”Vâng, học trò nhất định không phụ kỳ vọng của tiên sinh.”