Ác Nhân Thành Đôi

Chương 24 : Gặp nạn

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Trần tiên sinh lúc này giống như mới nhớ ra trong phòng còn có người,

ánh mắt đảo qua Trang Thư Tình, cuối cùng dừng ở trên người Trang Thư

Hàn.



Ánh mắt trong trẻo kiên định, sống lưng thẳng thắn, phảng phất chỉ cần

một vai liền có thể gánh vác đau khổ, đúng, không sai, người đọc sách

nên có khí chất này.



”Hãy xưng tên ra.”



Trang Thư Hàn tiến lên một bước, không dùng cách thi lễ của học sinh, mà là lễ nghi hậu bối bái kiến tiền bối, “Trang Thư Hàn gặp qua Trần tiên

sinh.”



”Năm nay bao nhiêu tuổi?”



”Năm nay mới mười tuổi.”



”Thư Thành chắc có cùng ngươi nói qua muốn nhập học phải qua xét khảo, trước khi nhập học có chuẩn bị qua?”



”Dạ, Trương đại ca đã nói qua.”



Trần tiên sinh hơi hơi nắm tay, trên mặt không hiện, nhưng trong lòng

đối với thái độ không nhanh không gấp này của hắn mà cực kì yêu thích,“Xem qua mấy quyển sách?”



”Tam Tự Kinh, bách gia tính, Ngũ kinh đều xem qua, tứ thư cũng hơi có đọc lướt qua.”



”Nga?” Trần tiên sinh thấy hứng thú, “Nhìn xem có hiểu?”



”Không dám nói hiểu hết, cũng là do mẫu thân ở trên giường bệnh từng câu từng chữ dạy cho.”



Trần tiên sinh chỉ cho rằng phụ thân hắn đã qua đời, là mẫu thân ngậm

đắng nuốt cay nuôi dưỡng hắn lớn, nên một chữ cũng không đề cập đến phụ

thân, “Ngươi có một mẫu thân tốt.”



”Vâng, Thư Hàn có mẫu thân cùng trưởng tỷ tốt nhất trên đời.”



Trần tiên sinh bấm tay gõ lên bàn, từ Tam Tự Kinh hỏi đến bách gia tính, lại đến Ngũ kinh, thấy hắn đáp được hết liền quan tâm chú ý, lại lật

bản án đầu Luận Ngữ, “Cẩu chí ư nhân hĩ, vô ác dã, giải thích thế nào.”



”Chỉ cần dưỡng thành người có nhân đức, thì sẽ không đi làm chuyện xấu.”



“Trí giả bất hoặc, nhân giả bất ưu, dũng giả bất cụ.”



”Người có trí tuệ sẽ không bị mê hoặc, người có nhân đức sẽ không ưu sầu, người dũng cảm sẽ không sợ hãi.”



”Kỷ sở bất dục, vật thị ư nhân.”



”Phàm là những thứ tự mình không muốn tiếp thu, không thể bắt ép người khác.”


Trang Thư Hàn há mồm nghĩ cự tuyệt, nhưng lại nghĩ, nếu thực sự dư tiền

mua chiếc xe ngựa cũng tốt, về sau tỷ tỷ đi nơi nào cũng có phương tiện, về phần hắn, là tuyệt sẽ không dùng, một năm qua ăn nhiều đau khổ như

vậy, hiện tại tính sành ăn cũng không thể được duy trì như trước.



Tiết kiệm thì khó mà xái tiền thì dễ, hắn biết tỷ tỷ kiếm tiền rất khó

khăn, hắn không thể để cho chính mình cơ hội để sống xa xỉ.



”Ta đã hỏi thăm qua, cuộc thi đồng thử ở huyện này rồi, phủ thử cùng

viện thử có ba cấp bậc, huyện thử sẽ về Lãnh sơn, ngươi là thi đồng tử,

ngoài những người cùng thôn bên ngoài có thể đậu Lẫm sinh thì những

người trong thôn rớt rất nhiều, đại bá hẳn là sẽ nguyện ý giúp việc này, lời nói của lúc nãy không biết Trần tiên sinh có nhiều học trò đã đậu

Lẫm sinh hay không, nhưng cho dù không nhiều, hắn muốn tìm một người để

đi thi cũng không phải là việc khó, ngươi hảo hảo biểu hiện, hắn sẽ

không làm khó dễ ngươi, bất quá còn về chuyện chúng ta đi Hội Nguyên Phủ sợ là không thể gạt được đại bá.”



”Dù biết thì đã sao? Đại bá biết thì càng cao hứng, Trang gia không chưa nói đến có người làm Lẫm sinh, ngay đến cả tú tài nhiều năm qua cũng

không có lấy một người, nếu tiếp tục như vậy, Trang gia cùng những người tầm thường có gì khác nhau.”



Trang Thư Tình kinh ngạc, “Đại bá cùng đệ nói qua rồi?”



”Ân, mấy ngày kia ta đi thư phòng, đại bá thường cố gắng hỏi ta vài câu, kêu ta dụng tâm đọc sách.”



Trách không được đại bá coi trọng hai tỷ đệ bọn họ như vậy, lúc trước

còn tưởng rằng nàng biểu hiện tốt, thì ra nguyên lai đại bá là coi trọng là Thư Hàn.



Mặc kệ thế nào đều tốt, chỉ cần đại bá duy trì, có chỗ cần giúp đỡ nghĩ đến hắn cũng sẽ không cản lại.



”Thư Hàn...”



Trang Thư Tình đang muốn nói tiếp, nghe được phía sau truyền đến một

trận xôn xao, sau đó là tiếng vó ngựa, một chiếc xe, con ngựa không biết bị cái gì kích thích, giống như bị điên, kéo theo xe ngựa diên cuồng

chạy đến, người đi chung quanh đều sợ hã hô lên, chay khỏi móng ngựa.



Trang Thư Tình phản ứng đầu tiên chính là đem đệ đệ dùng sức đẩy ra,

theo quán tính khiến nàng lui về phía sau một bước, chính mình muốn chạy lại chỉ cảm thấy bắp chân như nhũn ra bất động.



Tốc độ con ngựa kia rất nhanh, trong chớp mắt đã đến trước mắt, Trang

Thư Tình cho tới bây giờ đều không phải một người chấp nhận số mệnh,

ngay tại chỗ này lăn một vòng, liền tránh đi được, trên người bị trầy

một mảng đau rát nóng bừng.



Nguyên tưởng rằng chính mình cuối cùng chạy thoát, nhưng lúc này ngựa

lại hí dài một tiếng, cả thân hình đứng dựng lên, chếch hướng đi bắt đầu chạy.



Mà hướng đi là chạy đến chỗ Trang Thư Tình đang nằm còn chưa kịp đứng lên.