Ác Nhân Thành Đôi

Chương 40 : Chúc mừng

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Cửa hàng mới yên tĩnh khai trương.



Trang Thư Tình không có sử dụng thủ đoạn như lúc trước, ở cái chợ nhỏ

kia thì thủ đoạn như vậy hữu dụng, nhưng tại nội thành này, nếu đem đi

sử dụng ngược lại sẽ phản tác dụng.



Kẻ có tiền mỗi người đều có tật xấu, đều có một điểm chung, tuyệt không thể làm rớt giá trị con người trước mặt bọn họ.



Khai trương cửa hàng mới ở nội thành, trên con đường này thường xuyên

qua lại sẽ không có chuyện mà một cái liếc mắt cũng không có, chỉ cần

bọn họ tiến vào, Trang Thư Tình tin tưởng, dựa vào bố trí trong cửa

hàng, những xiêm y tinh xảo treo trên tường, cùng với tài năng ăn nói

của Hướng Tả có thể đem người chết nói cho sống lại kia, thì không có

khả năng không buôn bán được.



Cửa mở không lâu, Bạch Chiêm chắp tay sau lưng đến, đằng sau theo vài cái đuôi.



Ngẩng đầu nhìn chữ viết ở trên bảng hiệu có chút non nớt,đề là Lo

lắng, vẻ mặt Bạch Chiêm ghét bỏ nói với Trang Thư Tình: “Ta viết còn

tốt hơn nhiều.”



Bước chân Trang Thư Tình dừng một chút, lời muốn nói ra miệng toàn bộ

đều nuốt vào, nhưng vẫn phản ứng nhanh chóng bảo vệ cho đệ đệ, “Cửa hàng ta, ta dùng bản vẽ của đệ đệ ta, cho dù Bạch công tử viết có tốt cũng

không có quan hệ gì.”



Lần này đến phiên Bạch Chiêm bị nghẹn, Trần Nguyên theo bản năng lui về

sau hai bước, những người liên quan phía sau cũng vội vàng lui về phía

sau mong rằng có thể tự bảo vệ bản thân, phải biết rằng công tử không mở miệng thì không sao, nhưng cứ hễ mở miệng thì chính là giết người không đền mạng.



”Ngươi nghĩ có quan hệ tới ta sao?”



Trần Nguyên lại yên lặng lui về sau hai bước, nỗ lực không muốn nghĩ tới ý nghĩa trong lời này có bao nhiêu kinh sợ người khác.



Trang Thư Tình suy nghĩ, lấy tư duy của người cổ đại, nàng hiện tại hẳn

là nên phản ứng thế nào mới đúng, sắc mặt trắng bệch bưng mặt muốn chết

muốn sống? Nhưng nàng làm sao có tài năng khiến cho gương mặt trắng

bệch? Nếu không thì nghẹn đến đỏ mặt đi? Đỏ mặt thì nàng còn có khả năng làm được.



Bạch Chiêm đến gần nàng, “Nói chuyện.”



Nam nhân cao hơn nàng nửa cái đầu, Trang Thư Tình ngẩng đầu chống lại

tầm mắt hắn, lời nói này khiến nàng nghe có chút phiền não, cũng lười áp chế chính mình.



”Bạch công tử là đang dùng thân phận gì tới hỏi ta? Nếu là ân nhân cứu
đều là người từ trong cung ra, đồ thêu đều là tốt nhất, nơi này của

chúng ta còn cung cấp rất nhiều đồ thêu đa dạng để tiểu thư lựa chọn,

tiểu thư mời ngồi bên này.”



Ánh mắt Tiểu thư kia đầu tiên là nhìn trên trần nhà, sau đó là trên

tường, rồi lại nhìn ngăn tủ cách nàng gần nhất kia, ngăn tủ đan xen hợp

lí cách nhau mấy ô vuông, mỗi một ô vuông đều bày biện vật phẩm.



Nếu là thứ đồ tầm thường tất nhiên không thể khiến cho Trần gia đại tiểu thư lộ ra vẻ mặt kinh sắc như vậy, nhưng nàng thế nào cũng không nghĩ

tới trong lúc vô tình lại tiến vào một cửa hàng có thể nhìn thấy rược

nhiều trân phẩm như thế này.



Giương mắt quan sát chung quanh, dời bước đến từng ngăn tủ phía trước

nghỉ chân một lát, phát hiện thế nhưng không có một đồ thứ phẩm!



Đến thư phòng của cha nàng so với nơi này còn kém xa!



Bất quá chỉ là một cửa hàng bán y phục mà có thể phí tổn đến nhường này, người sau lưng rốt cuộc là ai?



Vừa nhấc đầu, Trần đại tiểu thư triệt để không thể bình tĩnh, bước nhanh ra trước đưa tay ra sờ sờ y phục kia, khẳng định suy đoán trong lòng,

thế nhưng thật sự là...



”Trong cửa hàng của ngươi có bán tằm ti ngàn năm?”



Vải dệt trong tiệm này mỗi một dạng Trang Thư Tình đều nhận biết được,

nàng có thể khẳng định chưa từng nghe nói đến loại vải tằm ti ngàn năm

này, lại thấy vị tiểu thư kia nhìn chằm chằm xiêm y trong tay, liền cảm

thấy sáng tỏ.



Nguyên lai vải này gọi là tằm ti ngàn năm.



Vẫn một mực đi theo phía sau Trần đại tiểu thư, Dụ Quyên ôn thanh nói:“Tiểu thư kiến thức rộng rãi, lại có thể nhận biết được vải thiên tằm,

đã nhận biết thì cũng hiểu được loại vải này trên thị trường không thể

bán.”



”Vậy bộ xiêm y này...”



”Đây là của một vị khách nhân, tranh thêu trên xiêm y là từ cửa hàng chúng ta.”



Thì ra là thế, Trần đại tiểu thư cũng bất giác thất vọng, vừa bắt đầu

nàng cũng không ôm hi vọng nhiều, bất quá người có loại vải dệt này lại

có thể đến đây đặt thêu, cũng đồng ý đem xiêm y treo trong cửa hàng để

thu hút khách, đủ để chứng minh cửa hàng này không đơn giản.