Ác Nhân Thành Đôi

Chương 39 : Hiểu biết

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Linh quang chợt lóe, Trần Nguyên liếc mắt nhìn công tử, quyết định thử một

lần, “Công tử, nghe nói Trang cô nương mỗi ngày đều mang theo Tiểu sói

con kia ra ngoài.”



Bạch Chiêm nâng nâng cằm, “Ngươi muốn nói cái gì.”



Trần Nguyên kiên trì nói: “Thuộc hạ nhớ rõ ngày ấy Trang cô nương rõ

ràng đã lên xe ngựa, lại đột nhiên đi ra ngoài nhìn một lượt xung quanh, cuối cùng phát hiện ở trong tay hộ vệ Liễu gia có một con sói con bị

thương, thuộc hạ không hiểu, đã lên xe ngựa thì tại sao nàng lại biết

con sói kia bị thương? Chẳng lẽ là có cảm ứng?”



”Vậy thì sao?”



Nuốt nước miếng một cái, Trần Nguyên tận lực để mình có thể đứng thẳng, “Nếu như Trang cô nương biết Võ quốc gặp tai hoạ...”



”Nàng sẽ không biết.” ánh mắt Bạch Chiêm nhìn Trần Nguyên có chút lạnh,“Đó là do nàng ở trên đường cứu giúp một tiểu cẩu thôi, vì cuộc sống của bản thân sau này nàng sẽ không đi quản mấy việc như vậy, ngươi thật sự

cho rằng nàng là người quá thiện lương vì người khác mà bỏ qua cuộc sống của mình.”



Như thế nào...



Rõ ràng là vào thời điểm này sẽ tiếp tục ra tay cứu giúp sao? như thế

nào lại liên quan đến con sói của Trang cô nương? Con người chịu khổ sao có thể thờ ơ? Đây là cái đạo lý gì?



Bạch Chiêm gợi lên môi mỏng, đúng là khó có khi nở nụ cười, “Hội Nguyên

Phủ mặc dù phồn hoa, nhưng không phải không có những đứa trẻ làm khất

cái trên đường, lại càng không phải có người sống không nổi, nàng mỗi

ngày đi ra bên ngoài sao lại không nhìn thấy điều đó, nhưng nàng có làm

gì? Không có, nàng một lòng một dạ sống qua ngày tháng của chính mình,

biết rõ Hướng Tả không thể tín nhiệm nhưng vẫn dùng hắn như thường, biết rõ phía sau có người giúp nàng, nàng cũng không truy cứu quá mức, việc

này đủ để thuyết minh nàng có chủ kiến của chính mình cùng với một loại

dũng khí không phải người thường có thể có được, nàng biết ngoài mình ra không ai có thể trông cậy vào, cho nên sẽ không khuất phục số phận mặc

cho trời quyết định, cũng sẽ không vì thế mà mềm lòng với những đứa trẻ

mồ côi, Trần Nguyên, ngươi đừng xem thường nàng, nàng nếu là một nữ tử

bình thường như vậy, ta sẽ không có vài phần kính trọng đối với nàng.”



Trong đầu Bạch Chiêm Lúc này tất cả đều là một cái nhăn mày, một nụ cười của Trang Thư Tình, mà không tự biết rằng vẻ mặt mình bây giờ đang dần

trở nên nhu hòa, “Nàng giống như nương, có một nguyên tắc đối nhân xử
tốt, là chất liệu gì cũng không quan tâm, ánh mắt đảo qua cũng không

dừng lại lâu.



Cho đến khi xuống lầu, Hướng Tả mới xác định chưởng quầy không nhìn ra được cái gì, tâm treo cao vài ngày rốt cục cũng hạ xuống.



Vì để cho chưởng quầy không nhìn ra được cái gì, hắn đem khố phòng công

tử lật ngược cả lên, cuối cùng tìm ra vài thứ trưởng quầy và những người bình thường liếc mắt nhìn đều lưu lại ấn tượng giống nhau, những thứ

này trước đều đặt tại chỗ sáng, hiện đang nhìn, hẳn là có thể lừa dối

được.



Trang Thư Tình quả thật cái gì cũng đều không nhìn ra, đối với bày trí như vậy của cửa hàng mới cảm thấy thật vô cùng vừa lòng.



”Ta đã xem xong, ba ngày sau cũng không có gì kiêng kị, mấy ngày sau liền khai trương đi.”



Hướng Tả đang định nói việc này với chưởng quầy, nghe vậy liền cười nói: “Nửa tháng sau mới có ngày lành, nếu như chờ đến lúc đó thì phải hoãn

thời gian lại, ba ngày cũng đủ đem nhựng thứ trong cửa hàng sắp xếp

xong, phải chuẩn bị thích hợp nhất, nhưng mà chưởng quầy, người nghĩ có

phải nên mua thêm người? Chu Châu làm việc ở cửa hàng mới, cửa hàng bên

kia cũng phải giúp một tay, sợ là không đủ người làm việc ở cửa hàng.”



Trang Thư Tình nhìn về phía Hướng Tả, “Vậy phải nên mua thêm mấy người về?”



Hướng Tả quay đầu đi, ho nhẹ một tiếng nói: “Chưởng quầy, chúng ta không phải tùy tiện đi mua liền có thể mua được.” Nhưng mà chỉ cần công tử

nghĩ, nhất định có thể đưa tới rất nhiều người giống như hắn vậy.



”Đó là tốt nhất, ngươi dù khiến ta bớt lo, nhưng cũng không cách nào

khiến ta yên tâm.” Trang Thư Tình đến gần ngăn tủ bên trong, nơi đặt một pho tượng phật Di Lặc bằng bạch ngọc rất dễ thấy, nàng cũng không nhớ

rõ mình lại nhìn trúng một pho tượng có dạng như vậy, đặt ở trong cửa

hàng thực thích hợp?



Bất quá đã mua rồi thì thôi, nàng cũng không nghĩ phải tiêu tiền tiếp.



”Ngày mai ta đi mua hai cô nương tính tình thành thật làm việc trong cửa hàng, ngươi coi như là quản sự bên cửa hàng này đi.”



”Vâng.”