Ác Nhân Thành Đôi

Chương 46 : Chuyện xấu

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Tay giơ lên một nửa lại bị ngăn lại.



Người có gan ra tay với chưởng quầy Hướng Tả cũng không khách khí, lạnh

lùng nhìn về phía khuôn mặt nữ nhân đang vặn vẹo vì đau, trịnh trọng

cảnh cáo, “Nơi này không phải nơi ngươi có thể đến giương oai.”



Liễu tứ tiểu thư rất thông minh, bằng không nhiều thiên kim ở Hội Nguyên Phủ như vậy cũng không đến phiên nàng nổi danh, nhưng chuyện hôm nay

nàng làm thật sự rất không thông minh.



Đầu tiên là bị Trang Thư Tình lừa, lại bị một hạ nhân cảnh cáo, trong

đầu oanh một tiếng, nàng ta triệt để mất đi lý trí rồi, “Bất quá là một

tiện nhân xuất thân hèn kém, nếu không có thủ đoạn khiến người khác vui

lòng thì sao có thể có được như ngày hôm nay? Đưa ra cái giá tốt liền

bám đuôi theo? Ngươi đúng là đang tự cho rằng bản thân mình là nhân vật

có thể khiến cho nghiêng trời lệch đất sao?”



Trang Thư Tình lẳng lặng chờ nàng nói xong, “Ta quả thật chỉ là người

bình thường, không có cao quý như Liễu tứ tiểu thư, nhưng bây giờ chẳng

phải Liễu tứ tiểu thư đang ỷ thế đến cửa hàng của ta giễu võ dương oai

sao.”



”A, còn sĩ diện, ngươi có cái tư cách gì để sĩ diện?” Liễu tứ tiểu thư

dùng sức thu hồi tay của mình, chỉ mỗi một đồ vật trong phòng, “mỗi một

đồ vật bày trí ở nơi này ngươi có thể mua nổi hay sao...”



Hướng Tả nhìn thấy tình huống đang trở nên không tốt, vội chặn lại câu nói, “Câm miệng!”



Liễu tứ tiểu thư cười lạnh, “Thế nào, đã dám làm mà còn sợ ta nói ra sao?”



Trang Thư Tình nhìn về phía Hướng Tả đang còn muốn nói chuyện, “Để nàng

ta nói, ta cũng muốn biết ta làm ra loại chuyện gì mà lại không thể gặp

người.”



”Đây là đang giả bộ vô tội sao?” Thấy bộ dáng này của nàng Liễu tứ tiểu

thư tức muốn hộc máu, ngày hôm qua chính nàng ta bày ra cái bộ dạng này

lừa mình, Liễu tứ nói chuyện càng thêm không kiềm chế, “Bằng chút đồ vật này. Dù ngươi có đem bản thân bán đi cũng mua không nổi dù chỉ một thứ, a, sai rồi, ngươi bán mình cho người ta rồi mới có thể đem những thứ

này về mới đúng. Ta thật sự là nhìn nhầm rồi, trách không được ngươi

không nói cho ta biết vị công tử kia đang ở nơi nào, ngươi đương nhiên

sẽ không nói ra rồi, nếu nói ra, người ta sao còn có thể để ý tới

ngươi.”



sắc mặt Trang Thư Tình hơi có chút trắng bệch, đời trước nàng trải qua

quá nhiều khổ sở, vừa làm việc ngoài giờ vừa học lên đại học. Bị người

khác khinh mạn không phải một lần hai lần, nhưng nàng vẫn nhẫn được.

Đương nhiên, không ai lại muốn tự tôn của bản thân bị giẫm đạp, nhưng vì tương lai nàng phải nhẫn nại.



Hiện tại đồng dạng như thế, nhưng bây giờ không có nghĩa là nàng còn phải tiếp tục nhẫn nhịn loại vũ nhục này nữa.
hàng, thì những thứ này dù sao cũng chỉ là vật chết, nếu có ngày cửa

hàng không mở cũng có thể thu hồi được, làm sao có thể nói là chiếm tiện nghi của cô nương.”



Trang Thư Tình nghĩ nghĩ, thấy lời này cũng có lý, mấy thứ này mặc dù

đặt ở đây, nhưng chỉ là đặt lên để trưng bày thôi, bất cứ lúc nào cũng

không phải của nàng, hoàn toàn không cần tính toán chi li, đồng ý gật

đầu, “Ba phần, nếu không, ta cầm tiền cũng cảm thấy không được tự nhiên, mong là mọi người đừng từ chối.”



Trần Nguyên tuy rằng biểu tình nhìn không có nhiều biến hóa lớn, nhưng

hắn rất rõ ràng mắt công tử như tia lửa đang chiếu vào hắn, chỉ cảm thấy đau đầu không thôi, công tử nhà hắn cũng là có ý tốt, nếu là người khác không biết sẽ cao hứng thành cái dạng gì, nhưng Trang tiểu thư lại

không giống như vậy.



kiêu ngạo của công tử liếc mắt liền có thể nhìn ra được, còn kiêu ngạo

của Trang tiểu thư hoàn toàn là ở trong lòng, nàng khinh thường ân huệ

cho không của người khác, cũng không có khả năng téếp nhận.



Bạch Chiêm lại đột nhiên mở miệng, “Vậy thì ba phần.”



Hắn có rất nhiều biện pháp khiến cho việc buôn bán trong cửa hàng tốt lên, ba phần cũng sẽ không thiếu.



Trang Thư Tình khẽ gật đầu, “Vậy phiền toái mọi người làm đơn, giấy trắng mực đen rõ ràng.”



Trần Nguyên tiếp nhận ý tứ của công tử, ngay trước mặt mọi người viết

điều khoản lên giấy, một phần khế ước nét mực còn chưa khô rất nhanh đã

đặt trước mặt hai người.



Nhìn không thấy có vấn đề gì, Trang Thư Tình thoải mái ký xuống, rồi lập tức đứng dậy.”Khế ước bán mình của ba người Hướng Tả, Từng Yến và Chu

Châu ngày mai ta sẽ đưa tới, cửa hàng này về sau cần Bạch công tử phải

tốn nhiều tâm tư.”



Bạch Chiêm tùy ý đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống nàng, khẩu khí chưa

bao giờ nghiêm cẩn như vậy: “Ta không có ý muốn trêu đùa nàng.”



”Cũng bởi vì ta biết như vậy nên càng không thể nào trách công tử được.” Trang Thư Tình giương mắt nhìn hắn, trong mắt xoẹt qua một tia cảm xúc, ý nghĩa trong đó là gì, sợ là chính nàng cũng không giải thích được,“Tuy rằng ta không muốn thừa nhận, nhưng trên thực tế ta quả thật đạ

nhận ơn của Bạch công tử rất nhiều, đa tạ.”



Trịnh trọng vén áo thi lễ, Trang Thư Tình ôm Niệm Niệm đang ở một bên nhanh chóng rời đi.



Nàng cảm thấy hết mức khó chịu, không hiểu tại sao lại có chút ủy khuất, nhưng ủy khuất này nàng lại không thể nói ra miệng, càng khiến cho bực

tức trong lòng nàng vơi đi.



Nghĩ rồi lại nghĩ, nàng lại cảm thấy bản thân mình quả thật là quá đáng, người tiện nghi chiếm hết đều là nàng, người ta theo nàng đến nơi này

để được cái gì? Ủy khuất cũng là người khác ủy khuất, nàng ủy khuất cái

gì?



Lòng tự trọng của nàng khi nào thì rách nát thành như vậy? Là vì, con người bất đồng sao?