Ác Nhân Thành Đôi

Chương 47 : Từng người giở trò xấu

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Hướng Tả không dám trở về nhà chưởng quầy như lúc trước, liếc mắt nhìn về phía công tử.



Trên mặt Bạch Chiêm lúc này đều là vẻ không hiểu, hắn thật sự không

hiểu, vì sao rõ ràng là hắn đang giúp nàng, nàng cũng biết mình đang

giúp nàng, nhưng sao lại mất hứng?



Nhưng vấn đề này có thể từ từ nghĩ sau đi, “Trần Nguyên, ta nhớ hình như có một loại thuốc có thể khiến cho tóc của người ta rụng hết phải

không?”



Trong lòng Trần Nguyên vang lên một tiếng, “Công tử là muốn...”



”Nhàn rỗi như thế, vậy thì đi làm chút việc cho nàng đi, đợi khi nào thuốc phát tác thì nói cho ta biết. “



”Vâng.” Trần Nguyên ẩn ẩn có chút hưng phấn, haizz, thật sự là hắn nhàn rỗi đến mốc meo rồi.



Bạch Chiêm đứng ở xa nhìn tấm lưng của Trang Thư Tình.



Hắn không dám đến gần, theo hiểu biết của hắn với nàng, có lẽ nàng sẽ

cảm kích một mảnh hảo tâm của hắn, nhưng nàng sẽ không nhận lấy, cũng

giống như chuyện trong cửa hàng này vậy.



Nàng nói thiếu nợ ân tình của hắn, nhưng lại không có nửa phần cao hứng, vì vậy, phần ân tình này nàng không muốn nhận, chỉ là vì hắn đã làm,

nên nàng không thể không tiếp nhận.



Cho nên nàng tức không được, giận không xong, chỉ có thể hờn dỗi.



Chậm rãi đi một lúc, hắn cũng có thể lý giải được một chút suy nghĩ của

mình, không có người nào dạy hắn làm thế nào để lấy lòng một tiểu cô

nương, hắn chỉ hành động theo bản năng giống như tiểu động vật đánh dấu

địa bàn của mình, khi hắn còn chưa ý thức được tâm tư của mình với Trang Thư Tình thì hắn đã hành động rồi, cho nàng thứ tốt nhất, phái người

đến bảo hộ nàng, hoàn thành việc nàng muốn làm.



Hiện tại hắn đã biết tâm ý của bản thân. Nhưng cục diện lại biến thành như vậy...



Bạch Chiêm thoáng có chút buồn rầu.



Tuy rằng hắn có tự tin là kết quả cuối cùng nhất định sẽ không thay đổi, nhưng quá trình này muốn hắn làm thế nào để vượt qua thật nhanh a?



Sau khi Liễu tứ hồi phủ liền trực tiếp đi tới sân của Liễu tam.



Nàng chướng mắt cái người bệnh không thể cách xa thuốc này, nhưng trên mặt trước giờ đều đeo lên người bộ dáng tỷ muội tình tâm.



Tổ phụ yêu thích Liễu tam. Cháu gái ở trong dòng họ, chỉ có nàng có thể

nhìn thấy tổ phụ, chỉ có nàng mới có thể tự do ra vào thư phòng của tổ

phụ, luận về sự đặc thù tổ phụ đối với nàng, sợ là ngay cả tôn tử con

dòng chính cũng không bằng nổi.



Nhưng một người không thể sống được, không thể có tương lai, thì chẳng thể làm nên được gì.


”Có cái gì cần thì cứ nói với ta, phụ thân chúc con đạt thành ý nguyện, có thể nhanh chóng ôm được mỹ nhân về nhà, đi thôi.”



Bạch Chiêm đứng tại chỗ nhìn theo đội ngũ đã đi xa, đang định đến cửa

hàng một chuyến, chợt nghe thấy Trần Nguyên hô gọi hắn: “Công tử, người

đợi chút.”



Quay đầu lại, nhìn thấy thứ trong tay Trần Nguyên hắn cũng quên luôn ý

định ban nãy muốn đi của hàng của mình, tiến nhanh lên phía trước đoạt

thứ đó lại, nhìn chăm chú, thật nhỏ, thật tinh tế, đây là… kéo, là một

chiếc kéo, nhưng lại có khác biệt rất lớn, nhưng mà hắn không thể không

thừa nhận trình độ sắc bén này của nó.



Ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua phía trên, rõ ràng là chỉ đụng một chút,

nhưng phần da phía dưới lại bị cắt ra, vết cắt rất nhỏ, Bạch Chiêm nhìn

cũng không thèm nhìn chút máu trên đầu ngón tay, ngẩng đầu hỏi, “Chỉ làm ra được kiểu này? Không phải có bốn bản vẽ sao?”



”Trang tiểu thư đối với thứ này đều yêu cầu rất cao, hơn nữa bất kỳ đồ

vật nào chúng ta yêu cầu, bọn họ đều cẩn thận, bọn họ vừa tiếp tục làm,

những thứ sau sẽ không quá khó khăn.



”Nói bọn họ làm nhanh lên một chút, trong tay Thư Tình sợ là không chỉ

có mấy bản vẽ này thôi, còn nữa, trọng thưởng cho bọn họ.”



”Vâng.”



Tiếng vó ngựa dần dần đi xa, Trần Nguyên mặt mang ý cười, công tử tiến

bộ a, biết lợi dụng lý do có sẵn này để tới cửa, có một số việc bọn họ

không cần phải dạy, nhưng Trang tiểu thư thật lợi hại, chẳng những có

thể khiến cho công tử càng thmê tự chủ, mà lực nhẫn nại cũng cao hơn mấy phần.



Đây là chuyện tốt.



Chỉ cần Trang tiểu thư là chủ tử của bọn hắn, thì chuyện lão phu nhân lo lắng hẳn là sẽ không xảy ra.



Trang Thư Tình vài ngày nay cũng không nhàn rỗi, cửa hàng đã không còn

là của nàng, tuy có vài phần thất vọng khi cầm ba phần tiền lãi kia,

nhưng vẫn dụng tâm vẽ không ít hoa văn, bản vẽ càng thêm đặc sắc xinh

đẹp, càng hấp dẫn khách nhân.



Trừ việc vẽ tranh hoa văn, nàng cũng bắt đầu chậm rãi trau dồi lại những y thức lúc trước mình được học, nơi này không có sách thuốc để nàng ôn

tập, nàng phải nhân dịp mình còn chưa quên mà đem những điều nhớ rõ viết lại, coi như là ôn tập lại một lần nữa.



Những thứ này nàng đều dấu kĩ, ngay cả Trang Thư Hàn và Trương Tú Nhi cũng chỉ cho rằng nàng đang vẽ hoa văn.



Chuyện ở cửa hàng nàng cũng chưa nói, việc của Liễu Tam bây giờ quan trọng hơn cả.