Ác Nhân Thành Đôi

Chương 51 : Lợi dụng hay bị lợi dụng?

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Thân phận của Bạch Chiêm không đơn giản, Trang Thư Tình không phải người mù, tất nhiên là nhìn ra được, người như vậy có thể tiếp xúc được là

quá xa vời so với một người bình thường như nàng, địa vị, đặc quyền giai cấp, là thứ nàng không thể sánh bằng, cho nên nàng mới có thể hỏi về

chuyện đại phu với hắn.



Sở trường của nàng không phải điều chế thuốc, tự mình làm ra thì nàng không có khả năng đó, mà phải mượn lực ở ngoài...



Bạch Chiêm là người duy nhất nàng có thể nghĩ đến.



Trang Thư Tình lúc này mới phát hiện, nàng theo bản năng lựa chon như

vậy, bởi vì hắn đã từng giúp nàng vài lần, nên ở trong lòng nàng, hắn có vị trí không giống với người thường?



Hay là nói, bởi vì có hắn trợ giúp, nàng liền nổi lên tâm tư lợi dụng hắn?



Trang Thư Tình mím môi, cần gì quản tại sao, có thể giải quyết vấn đề

này mới là chuyện quan trọng nàng cần làm, dù là lợi dụng thì như thế

nào?



Thế giới này, người và người đều không phải lợi dụng và bị lợi dụng sao? Chậc, việc gì nàng phải đi nghĩ những chuyện không liên quan, trước

mắt, việc Liễu Tam mới quan trọng hơn cả.



Hít sâu một hơi, Trang Thư Tình chống lại tầm mắt Bạch Chiêm, bởi vì hắn quá mức dùng sức mà có chút khí thế bức nhân.



”Ta cần một loại dược liệu có thể khiến người ta mất đi tri giác, dù có

lấy dao cắt thịt trên người, cũng không cảm thấy đau, người sử dụng có

thể mất đi tri giác trong thời gian dài, nhưng điều kiện là không thương hại đến đối phương.”



Bạch Chiêm nhíu mày, đề tài này Thanh Dương Tử hẳn là sẽ rất thích.



”Theo ta hồi phủ.”



”Lý do.”



”Trừ ta ra nàng muốn người khác có thể tự do ra vào nơi này?”



Dù sao thì ta cũng chưa từng hoan nghênh ngươi đến, Trang Thư Tình ở

trong lòng nói thầm, nhưng không có do dự nhiều, thu thập một số thứ

liền rời đi theo Bạch Chiêm.



Nếu như nàng không hiểu sai lời nói của Bạch Chiêm thì hẳn là hắn biết một người có thể giúp nàng.



Chỉ mong là nàng đoán không sai.



Nàng không chút ngoài ý khi thấy Bạch phủ ở trong nội thành.



Chỉ là chuyện ngoài ý muốn với nàng còn nhiều hơn như vậy.



Không có bảng hiệu, một bước tiến vào đại môn, nàng liền nhìn thấy bên

trong có mấy người đang đánh nhau đến mây bay nước chảy, càng xem càng

náo nhiệt. Lại nhìn về phía bên cạnh một chút, thấy hai người bên kia

cũng đang đánh nhau, cạnh đó còn có một bàn ba người đang ngồi phẩm trà, cũng có người đang đánh cờ.



Bạch phủ này so với Bạch phủ trong tưởng tượng của nàng hoàn toàn khác

nhau, nếu như không biết vị trước mắt này là quý nhân, nàng sẽ lập tức
Sau khi có thêm những người này, chuyện trong nhà cũng không cần Trang

Thư Tình nhúng tay vào, nhưng mà nàng cũng không quen được người khác

hầu hạ, chuyện trong nhà mình có thể tự làm được nàng đều làm.



Mấy ngày nay Trang Thư Hàn rốt cục phải sử dụng xe ngựa, không phải vì bản thân mình.



Tiên sinh đột nhiên đề cập với hắn là muốn mời tỷ tỷ đến để nói chút

chuyện, hắn tất nhiên không dám gạt tỷ tỷ, chỉ là do không biết tiên

sinh muốn nói chuyện gì, từ ngày hôm qua đã bắt đầu cân nhắc, đến bây

giờ cũng đang không ngừng cân nhắc, trong lòng càng thêm không yên.



Trang Thư Tình nhìn thấy bộ dáng đứng ngồi không yên của hắn mà buồn

cười, “Không làm việc gì sai trái, không sợ quỷ gõ cửa, bộ dạng này của

đệ không phải đã làm ra chuyện xấu gì rồi chứ?”



”Đương nhiên là không có.”



”Vậy sao từ nãy đến giờ ta thấy đệ trong lòng không yên.” Vén rèm lên

nhìn bông tuyết tung bay bên ngoài cửa sổ, ngữ khí Trang Thư Tình dìu

dịu, “ thời điểm khó nhất đều đã trải qua, hiện tại chúng ta có nhà của

mình, trong cửa hàng mỗi ngày đều có tiền thu, bạc trong tay tỷ tỷ cũng

đủ để đệ học về sau, còn có thể có việc gì không vượt qua được, điều cần thiết là phải an tâm hơn.”



Trang Thư Hàn nghe vậy tâm liền buông xuống, việc duy nhất hắn sợ, chính là trong lúc mình vô ý sẽ làm ra chuyện sai gì khiến cho tỷ tỷ thương

tâm.



Trần phu tử nhìn tỷ đệ hai người, tay chỉ vị tỷ tỷ.



”Mời Trang tiểu thư tới là do lão hủ có việc muốn thương lượng, có chỗ nào không chu toàn xin tiểu thư chớ trách.”



”Tiên sinh không cần như vậy, có việc chỉ giáo Thư Tình xin cứ nói.”



Vuốt vuốt chòm râu, Trần phu tử đem mấy bản án thư trên bàn đưa qua,“Đây là những đề thi lão hủ từng xem qua, mặc kệ là dụng từ dùng câu hay là lập ý giải đề, sai lầm ta có thể tìm ra đều rất ít, đây là những đề

mà lão hủ tự mình đưa ra cho Thư Hàn, hoàn toàn không phải bạn bè cùng

lứa tuổi có thể so sánh với hắn.”



Trần phu tử nói rất chậm, như là vừa nghĩ vừa nói, “Lão hủ ở trong vòng

tròn văn nhân này lăn lộn cả đời, người thông minh gặp qua đếm không

hết, nhưng đã thông minh lại có được quyết tâm như thế thì rất là hiếm

thấy, Trang tiểu thư, lão hủ không thể không nói một câu này, Thư Hàn là một mầm non tốt, khó có được xưa nay, lão hủ muốn nhận người này làm đệ tử, nhưng...”



Cười khổ lắc đầu, “Không dối gạt Trang tiểu thư, ý niệm này lão hủ ở

trong lòng đã suy nghĩ rất lâu, cho đến hôm nay cũng chưa có hạ được

quyết tâm này, không phải Thư Hàn học không tốt, mà là lão hủ lo lắng

bản thân mình không thể dạy những thứ tốt nhất cho hắn.”



Mỗi một câu nói đều là khen ngợi, nhưng Trang Thư Tình không có lộ ra

nửa phần vui mừng, nàng chỉ sợ sau này sẽ có sự chuyển biến lớn, chuyện

như vậy nàng gặp cũng không ít.



”Trần tiên sinh có chuyện không ngại cứ nói thẳng.”