Ác Nhân Thành Đôi

Chương 61 : Cùng cưỡi ngựa

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Nếu đổi là bình thường, đối với chuyện như vậy Bạch Chiêm sẽ không hỏi nhiều một câu.



Hắn không phải quan phụ mẫu, dân chúng sống chết cũng không liên quan

đến chuyện của hắn, nếu ai nói với hắn bọn họ đang gặp nguy hiểm, hắn

nói rằng việc đó là do bọn họ tự tìm.



Mãnh thú tuy hung dữ, như cho tới bây giờ đều tránh xa loài người, là

nhân loại tự mình đến chỗ của loài hổ trộm con của nó, có thể không tìm

tới cửa sao? Cắn chết cũng là xứng đáng.



Nhưng chuyện này là bình thường.



Thư Tình không phải lúc nào cũng có thiện lương cùng đồng tình với,

nhưng cũng không sẽkhông thờ ơ với người bị thương, với nàng mà nói khi

thấy người bị thương liền đưa tay giúp đỡ giống như là bản năng vậy,

giống như lúc mới gặp Niệm Niệm, trước đó không lâu là bầy sói, đối với

động vật đã như thế, vậy thái độ đối với người bị thương cũng không khác là mấy.



Bạch Chiêm nhìn bộ dáng này của nàng liền biết được.



”Muốn chuẩn bị thứ gì?”



”Hả?” Trang Thư Tình trừng mắt nhìn, đến khi phản ứng kịp, “Ngươi...”



”Nàng muốn đi, vậy thì chuẩn bị đi, không cần thiết phải suy nghĩ chuyện khác.”



”Ta lo là bản thân mình.” Trang Thư Tình cười khổ vươn hai tay, “ hai

tay Này có thể cứu người, cũng có thể cứu động vật, có thể hiểu được

động vật, tập tính của chúng nhưng với người thì lại chưa hẳn, ta cũng

không cần bọn họ biêu đạt cảm kích như thế nào, cũng không muốn bị người khác nói những lời khó nghe. Ta có thể chữa bệnh cho Liễu tam, chỉ cần

điều kiện đủ, ta sẽ cứu nàng, giúp nàng không mất đi tánh mạng, nhưng

mặc dùg là vậy, đến bây giờ ta cũng không dám thực sự coi nàng làm bệnh

nhân của ta, mổ bụng có thể trị được bệnh, ai sẽ tin chứ? Sợ là còn coi

ta là yêu quái, sẽ trói lại đưa lên dàn hoả thiêu đi, đối với chuyện

này, con người có thể bị sợ hãibao phủ hết thảy, sẽ không cho rằng ta

đang cứu ngươi, mà….”



”Không ai dám thiêu nàng.” Thấy Thư Tình đang sợ hãi. Loại chuyện nàng

nói khiến lòng Bạch Chiêm cực kì không thoải mái, “Không ai dám thiêu

nàng, nàng có ta. Ta sẽ chống mắt lên nhìn, ai dám mảy may động đến

nàng.”



Đứng dậy, ngạo khí của Bạch Chiêm lan toả, “Chúng ta hiện tại liền đi.”



”Thư Hàn...”



”Ta sẽ để người hộ tống hắn về trước, hiểu rõ chuyện bên này ta sẽ cùng nàng hồi Khê Thủy Trấn.”



Trang Thư Tình thở ra một hơi, gánh nặng trong lòng đều mất hết, đã có

người dám cho nàng hứa hẹn như vậy. Nàng còn có gì không dám làm!



”Mang theo Thanh Dương Tử, nói hắn chuẩn bị nhiều dược một chút.”


Trần Nguyên dục ngựa đến trước, Bạch Chiêm theo sau đi tới, thả tốc độ của ngựa chậm lại.



Thanh Dương Tử cưỡingựa đuổi theo, thần thần bí bí nói: “Trang tiểu thư, loại thuốc tê kia có chút tiến triển.”



”Thật sao? Lập tức có thể dùng không?”



”Nếu như không sợ sẽ chết người thì đương nhiên là có thể.” Thanh Dương

Tử căn bản không thấy được ánh mắt lạnh lẽo của công tử nhà hắn, hưng

trí bừng bừng tiếp tục nói: “Cũng chưa thấy người chết, ta đã tìm người

đến thử, còn sống.”



Việc này và việc coi con người như động vật để thí nghiệm có gì khác

nhau, Thanh Dương Tử sờ sờ mũi, rốt cuộc biết lời này không thể nói ra

miệng, nhưng Trang Thư Tình lại không dễ bị lừa gạt như vậy.



”Còn sống ý là chưa tỉnh, hay là vĩnh viễn cũng không thể tỉnh?”



“... Chưa tỉnh.”



”Có khả năng tỉnh lại hay không?”



“... Trang tiểu thư, hắn sẽ bị xử trảm vào mùa thu năm nay, trên lưng

mang tội giết người, một nhà già trẻ tổng cộng bảy người đều không tha,

hắn cũng không phải loại người vô tội.”



Bạch Chiêm dục ngựa đi nhanh hơn một chút.



”Ta không phải đứng ở phương diện đạo đức để chỉ trích ngươi.” Trang Thư Tình vỗ vỗ tay bên hông, tươi cười có chút nhạt, cũng rất rộng rãi,“Chỉ là giáo dục mà ta tiếp thu không cho phép ta đem sinh mệnh con

người như cỏ rác, đại phu ra tay để trị bệnh cứu người, nếu như mất đi

sự tôn trọng với tính mệnh con người, thì có tư cách gì để làm đại phu

đây? Sư phụ của ta đã từng nói một câu, dù có là cừu nhân giết cha ngã

xuống trước mặt chúng ta, thân là đai phu, trước hết phải cứu người sống lại rồi đem hắn đến chịu tội trước pháp luật, không cần biết kết cục

của hắn cuối cùng có phải là chết hay không, nhưng đó cũng đến từ xét xử công bằng, mà không phải ý chí của người đại phu, đương nhiên, những

thứ này chỉ có thể thích ứng với ta, ở nơi này, không phải ai cũng có

thể tiếp thu. “



Thanh Dương Tử kỳ thực rất giống với Bạch Chiêm.



Đồng dạng là người không cần cái nhìn của thế tục, không đưa người khác

để vào mắt, không thể phân biệt được thị phi, khác nhau chỉ là do Thanh

Dương Tử si mê luyện dược, nên khi gặp được Trang Thư Tình, Bạch Chiêm

tùy thời có thể bỏ qua.



Nhưng hắn cũng chỉ nghĩ là những quy củ này quả thật không thích hợp với mình, nhưng Trang tiểu thư cũng không trách hắn, khi hắn lấy lại tinh

thần đã lập tức nở nụ cười, “Trang tiểu thư chỉ cần quản việc trị bệnh

cứu người, những chuyện này cứ để ta lo liệu.”



Trang Thư Tình cười cười, cái gì cũng không nói, nơi này không phải xã

hội văn minh, nàng chỉ cần không vi phạm lời thề của mình là được rồi.