Ác Nhân Thành Đôi

Chương 65 : Tìm nơi nương tựa

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Còn có biện pháp khác có thể thay đổi tình hình không?



Trang Thư Tình liều mạng suy nghĩ, cách hạ sốt tốt nhất chính là chuyền

nước biển, nhưng hiện tại không có thiết bị và dụng cụ, ngay chính cả

nước biển cũng không có.



Sức lực của một người quá yếu, cho dù nàng dụng tâm chuẩn bị, cũng cần

phải dùng nhiều thời gian hơn, dù có thể cũng là có hạn, tuy là Bạch

Chiêm thủ hạ nhiều, nhưng vào một số tình huống...



Lắc đầu đem ý tưởng không thực tế này ra khỏi đầu, Trang Thư Tình quay người hỏi Nam Châu, “Có muối không?”



”Tiểu thư là muốn...”



”Muối thô không dùng được, muối tinh được chế xuất, có không?”



”Nói hầu gái đi tìm thử xem.”



”Nhanh lên.”



Đeo bao tay, Trang Thư Tình nhìn hai vết thương cẩn thận, “Chỗ trên đùi

bị nhiễm trùng, trên tay tốt hơn, nhưng cũng có chứng viêm, đúng rồi,

tình huống mấy người kia như thế nào?”



Thanh Dương Tử nhún nhún vai, “Tối hôm qua đã đem người để dưới gốc cây

sau đó không để ý nữa, bọn họ sợ chết, hô gọi người nhà nâng đi rồi, nếu không thì sẽ còn gào đến bây giờ, theo như ta thấy thì người trong nhà

không tình nguyện nâng bọn họ đi, chậc, người một thôn này toàn là cực

phẩm.”



”Nếu như thực đưabọn họ về, theo như bản tính muốn sống của bọn họ muốn

giữ được mệnh sẽ càng khó khăn.” Trang Thư Tình sai người mở hộp gỗ ra,“Ngăn cuối cùng trong hộp có một bình rượu nhỏ, ngươi cầm lại đây.”



Thanh Dương Tử rút nắp ra. Nhất hương rượu thơm bay ra, “Rượu này thật thơm, ta nếm thử một ngụm...”



Bạch Chiêm nhanh tay chặn cái chai lại. Dù sao cũng chỉ có một bình nhỏ, đại khái nhìn cũng có thể biết được số lượng không nhiều, ngửi cũng

biết là rượu cực thuần,không biết Thư Tình mất bao nhiêu khí lực mới làm ra được một chút như vậy.



Cầm vải bông chấm rượu, nhẹ nhàng ấn lên miệng vết thương trên cánh tay, nơi cóbong bóng nhỏ đangnổi lên, đứa nhỏ không tỉnh lại, nhưng người

lại đang run run.



Không cần nàng phân phó. Thanh Dương Tử liền ấn lên người.



”Làm như thế rất đau, không có biện pháp tốt hơn sao?”



”Có. Chỉ cần ngươi có thể làm ra thuốc giảm nhiệt, nó sẽ không cần chịu tội như vậy.”



Thanh Dương Tử có chút nhụt chí, hắn trước kia cảm thấy ở phương diện

này bản thân mình không gì không làm được, nhưng đầu tiên là thuốc tê

khiến hắn phải cúi đầu. Sau đó ngay cảthuốc giảm nhiệt cũng chậm chạp

không có tiến triển, hắn đang mất lòng tin với chính mình.


”Vâng.”



Lúc này trời đã sáng hẳn.



Thời gian qua lâu như vậy nhưng nàng lại cẩm thấy thật chậm, sao nàng lại có loại cảm giác như vậy.



Tận lực tỉnh táo dùng nước muối tẩy trừ miệng vết thương, Thanh Dương Tử cũng không keo kiệt, nén đau lòng dùng lọ thuốc tốt nhất của mình, lại

dùng rượu chà lau trên người để giúp hắn hạ nhiệt, Trang Thư Tình tận

dụng biện pháp cuối cùng nàng có thể dùng tới, thậm chí cho đứa nhỏ một

chút máu.



Cũng không biết là lão thiên gia rốt cục đã mở mắt, hay là ý chí đứa nhỏ kiên cường, tâm kiên định không muốn rời đi nhân thế, nhiệt độ chậm rãi giảm xuống, tuy rằng còn hơi chút nóng, nhưng so với lúc trước còn tốt

hơn rất nhiều.



Vỗ đứa nhỏ ngủ, Trang Thư Tình ngồi xổm xuống, lúc này nàng cười nhưng lệ đã rơi xuống.



Không có người bác sĩ nào lại hi vọng bệnh nhân chết trong tay mình, có

thể lưu lại một sinh mệnh đối với bọn họ mà nói so với cho bọn họ tiền

thưởng còn khiến bọn họ vui vẻ hơn.



Bạch Chiêm cũng trầm tĩnh lại, ôm lấy người ngồi xuống, ý bảo Trần Nguyên đem đồ ăn đưa vào.



”Hiện tại có thể ăn được một chút rồi chứ.”



”Thật đói.”



Trang Thư Tình thật sự rất đói bụng, uống xong hai chén cháo ngay cả nâng đầu dậy nàng cũng không muốn.



Bạch Chiêm lột một quả trứng gà đưa tới tay nàng, đồng thời tiếp nhận bát của nàng đi lấy chén thứ ba.



”Ăn quả trứng gà này cũng cảm thấy no rồi.” Trang Thư Tình buông bát lắc đầu, cắn lòng trắng trứng vào miệng, nhìn về phía Thanh Dương Từ đang

vừa ăn vừa vây quanh đứa nhỏ nói, “Lúc nãy tại sao ngươi nói muốn đi

theo ta?”



Rốt cục đã nhắc tới vấn đề này, tinh thần Thanh Dương Tử nhất thời tỉnh

táo, đặt mông ngồi xuống dũng cảm biểu đạt ý nghĩ của mình, “Trang tiểu

thư người xem a, ta có thể điều chế thuốc, người lại có thể cho ta ý

tưởng về những loại thuốc trước giờ ta chưa từng làm ra, cái này không

phải là ông trời tác hợp cho... Ai u!”



”Ông trời tác hợp cho? Sao?”



”Công tử, ngài biết ý ta không phải, ta không cócái ý kia, dù ta có tâm cũng không có gan đi làm a!”



”Cótâm?” Bạch Chiêm ngầm nhìn hắn, “Loại tâm nào?”



”Công tử tha mạng!” Thanh Dương Tử hận không thể khâu cái miệng mình lại, giờ thì tốt rồi a, hắn chết chắc.