Ác Nhân Thành Đôi

Chương 71 : Trang thư đình đến

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Ánh hưởng của tỷ đệ hai người khi trở về đối với Trang gia, đối với toàn bộ Khê Thủy trấn cũng không lớn không nhỏ.



Người ngụytrang đến cửa bái phỏng muốn gặp hai tỷ đệ đều bị Trang Trạch

Dân ngăn lại, nhưng có một số người ở Trang gia lại ngăn không được.



Nhìn Trần Kiều Nương và Trang Thư Đình tiến vào, sắc mặt Trang Trạch Dân xanh mét nhìn về phía Trang Trạch Lương, “Lão Thất, lương tâm ngươi bị

chó ănsao? Biết rõ tỷ đệ bọn chúng không muốn nhìn thấy một nhà này của

ngươi, ngươi nghĩ như thế nào, lại chủ động đem ngườitới trước mắt

chúng? Ngươi ngại chúng hận ngươi chưa đủ sao?”



”Không phải ta gọi mẹ con các nàng đến!” Trang Trạch Lương hổn hển trừng mắt Trần Kiều Nương, “Ta đã nói hai người yên ổn ở nhà? Tới nơi này

chỉ thêm loạn.”



Trần Kiều Nương ít khi bị trách cứ như vậy, cảm thấy vừa tủi thân vừa

tức nghẹn, “ Nam nhân của ta ở nơi này, nhi tử cũng ở đây, vì sao ta

không thể tới? Lão gia ngài không thể vừa thấy bọn họ có tiền đồ rộng

mởđã muốn bỏ chúng ta, chờ kết quả của cuộc thi, có thể đậu hay không

còn chưa biết...”



Pằng một tiếng vang lên, cái cốc đáp ngay dưới chân Trần Kiều Nương

(Tiểu Huân: ta còn tưởng mụ này bị đánh cơ *Thất vọng*), Trang Trạch Dân không nói một lời nhìn bà, ánh mắt kia như dao nhỏ cắt trên người Trần

Kiều Nương khiến bà ta ngã ngồi trên đất.



Trong lòng Trang Trạch Lương thầm hận bà ta khiến mình thêm nhiều việc,

đang muốn nói cái gì đó, Trang Trạch Dân lại phảy tay áo nhanh chóng rời đi.



Lúc này Trần Kiều Nương mới thấy bản thân quả thật không nên tới, nhịn

không được nhìn về phía nữ nhi, là nữ nhi nói muốn đến, trước mắt, phải

làm gì đây?



Trang Thư Đình cũng biết không nên đến, nhưng đã đến thì không có đạo lý rời đi, nàng muốn nhìn một chút hiện Trang Thư Tình biến thành dạng gì, cũng muốn nhìn vị công tử nàng dựa dẫm rốt cuộc cao quý thế nào.



Bất quá chỉ là đứa con gái bị đuổi khỏi nhà, không có mẫu thân che chở, bằng cách gì có thể sống tốt!



Trấn an nhéo nhéo cánh tay nương, Trang Thư Đình ngẩng đầu nhìn về phía

phụ thân. Trước khi phụ thân phát hỏa mở miệng nói: “Cha, ngài đi hai

ngày chưa trở về, nương lo lắng ăn không ngon ngủ không yên, thật vất vả mới yên tâm khi chờ được tin ngài cho người đưa về, nương vốn cũng

không nghĩ sẽ đến đây, là do tổ mẫu lên tiếng, tỷ tỷ và đệ đệ đã trở

lại. Không thể không đi thỉnh an lão nhân gia ngài, có phân phó của tổ

mẫu. Con và nương không thể không đến đây, cha, người không nên trách

oan nương.”



Trần Kiều Nương lập tức phối hợp gạt lệ trong khoé mắt, quả nhiên thấy sắc mặt lão gia hòa hoãn xuống.
thật tốt, “Mẫn nhi có đồng ý không?”



”Vâng, Mẫn tỷ tỷ chỉ cần có người chỉ nàng lối ra, nàng sẽ nhìn thấy hy vọng,không ai nguyện ý tự nhốt mình.”



”Ta cũng chưa kịp hỏi, con ở Hội Nguyên phủ làm cái gì? Muốn nuôi dưỡng

Hàn tiểu tử ăn học, lại vừa muốn muôi thêm một hài tử, hiện tại còn có

cả Mẫn nha đầu, con... Cố được sao?”



”Tổ bá phụ yên tâm, ở Hội Nguyên Phủ con có mở một cửa hàng, việc buôn

bán rất tốt, trong tay cũng dư dả, có thêm Mẫn tỷ tỷ cũng không vấn

đề.”



”Con là cô nương, sao lại xuất đầu lộ diện.” Theo quán tính giáo huấn

một câu, rồi lại chợt thở dài, “Mang theo đệ đệ bên người còn có thể

không chế được cục diện như thế, cũng là con có tài, ta cũng không có tư cách trách móc con, bất quá nếu có chuyện khó xử, cũng phải cho ta

biết, dù không thể giúp con việc lớn, nhưng những việc nhỏ cũng có thể

chia sẻ một hai.”



”Dạ, Thư Tình đã nhớ.”



Trang Thư Tình kỳ thực có chút chuyện muốn nói, bất quá ý tưởng này còn phải chờ tài năng của Thư Hàn.



Bọn họ họ Trang, đây là ràng buộc cả đời không thoát khỏi được, một

người vinh quang cả tộc vinh quang, đó là chuyện xưa nay, gánh nặng này

một mình nàng không khỏi quá sức, nếu như có ai đó có thể giúp đỡ, về

sau Thư Hàn cũng thoải mái một chút.



Trang gia trước mắtchưa hẳn không thể tìm ra một người có khả năng.



Đang còn một người một hổ bị thương, nên hai người muốn từ chính

sảnhnhanh chóng trở về phòng của mình, chỉ là, luôn có những người không biết thế nào là thức thời, tự nhận mình có cách xuất hiện làm người

khác phải ngước nhìn.



”Đã lâu không gặp, tỷ tỷ.”



”Thật là phong tưtuyệt vời, thướt tha lại yêu kiều, bất quá...” Trang

Thư Tình tựa tiếu phi tiếu nhìn nữ nhân giả dối trước mắt, “Hoa tâm của

ngươi hướng đến ai đây, bộ dáng này là muốn để cho ai xem vậy?”



Trang Thư Đình sớm biết tâm tư bản thân không thể gạt Trang Thư Tình,

nhưng nàng cũng không nghĩ Trang Thư Tình sẽ trực tiếp nói ra, Trang Thư Tình,người này giống như một thanh đao đang được mài dũa, càng mài càng sắc bén.