Ác Nhân Thành Đôi

Chương 78 : Hiệu thuốc

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Tâm tình tốt, ba ngày đường thủy trong nháy mắt liền đến.



Rõ ràng huyện Lãnh Sơn mới là nơi hai người đã sống nhiều năm, nhưng dù

là Trang Thư Tình hay là Trang Thư Hàn thì trong lòng bọn họ đều có một

loại cảm giác muốn quay trở về đây.



Tuy chỉ là toà nhà mới ở mấy tháng nhưng lại có cảm giác như đây mới chính là nhà của bọn họ.



Bạch Chiêm chỉ vào một toà nhà cách vách nói: “Về sau ta ở nơi đó, có chuyện gì thì gọi một tiếng, ta có thể nghe được.”



Trang Thư Tình nhìn thoáng qua, cũng không giật mình, “Nhanh như vậy đã chuẩn bị tốt?”



”Nếu chút chuyện ấy còn làm không xong, nuôi bọn họ để làm gì, gió bắt đầu lớn rồi, mau trở về phòng đi.”



Quan sát hướng gió trên đường về thấy không tốt, trời cũng bắt đầu tối

đen, tháng hai thời tiết vẫn rất lạnh, Trang Thư Tình không nói thêm gì, dắt Trang Thư Mẫn bước nhanh vào.



Trang Thư Mẫn là lần đầu tiên xa nhà, một đường đi đến đây đã quan sát

được hết trên xe ngựa, chút rung động trong lòng đã sớm áp chế, nhưng

đợi đến khi bước vào cửa, nhìn khắp toà nhà tinh xảo này vẫn có chút

giật mình.



”Tòa nhà này muội thực sự đã mua xong?”



”Đương nhiên, tốn của muội không ít bạc đâu, bất quá nếu ở lại nơi này

lâu lâu dài dài thì cần gì phải làm mình thiệt thòi, bạc kiếm được là để mình dùng, hết thì sau này lại kiếm về.”



Đúng vậy a, nàng nghĩ như vậy nên cũng thật sự làm như vây… Chính mình

phải đối tốt với bản thân mình, Trang Thư Mẫn rất hâm mộ một Tình muội

muội như vậy.



”Cho nên, Mẫn tỷ tỷ à, đời người chỉ ngắn ngủi vài năm, mọi chuyện cần

gì phải bắt buộc cầu toàn, đối với bản thân mình tốt một chúng cũng

không có gì là sai, trên đời này, đến bản thân mình còn không biết quý

trọng thì làm sao còn có thể trông cạy đến chuyện người khác sẽ đối tốt

với mình?? Muội cũng nói trước với tỷ, muội khẳng định, con người sống ở đời là phải biết yêu thương bản thân mình trước, tỷ cũng đừng hy vọng

muội sẽ yêu quý tỷ hơn yêu quý bản thân mình. “



”Một bụng toàn là ngụy biện.” Trang Thư Mẫn vờ giận dỗi nói nàng một

câu, “Nhưng như ta nghe thế nào cũng cảm thấy không phải a?”



”Những lời muội nói suốt dọc đường không phải lời vô ích. Thật đói, Bảo

Châu, ngươi đi phòng bếp phân phó một tiếng, một khắc sau dọn cơm lên.”



”Vâng.”



”Đi, Mẫn tỷ tỷ, tỷ đi chuẩn bị trước đi muội phải về phòng đổi chải đầu, đổi xiêm y, khi nào xong thì đến ăn cơm với bọn muội. Phòng của tỷ cũng không cần phải sửa lại gì nhiều, muội đã cho người sắp xếp lại, là căn

phòng ngay bên cạnh phòng của muội.”



Trang Thư Mẫn nhẹ giọng đáp ứng. Trong lòng có lo lắng, nhưng lại không

cảm thấy bàng hoàng khi phải đến một nơi xa lạ, vừa bước vào căn phòng

mà Trang Thư Tình sắp xếp đã nghe thấy thanh âm của muội muội vọng qua,
lại gần một chút, bắt lấy bàn chân đang cần lấy ngón tay của nàng tiếp

tục chơi đùa.



Giờ khắc này, Trang Thư Tình thật sự cảm thấy vệc mang Trang Thư Mẫn ra khỏi Khê Thủy Trấn là việc làm cực kỳ đúng đắn.



Bạch Chiêm rất mau đã trở về, tay còn cầm theo một túi lớn.



”Là cái gì vậy?”



Bạch Chiêm nâng cằm hướng Thanh Dương Tử, “Ngươi tới nhận.”



Thanh Dương Tử đi đến, ngồi xổm xuống cầm mỗi thứ cẩn thận nhìn qua, sau đó chia ra làm mấy phần, “Đây là dược thảo, đều có độ tuổi rất lâu năm, được hiệu vẫn còn nguyên, khó có được là chúng đã được bảo vệ cẩn thận, mấy thứ này có những cái thuộc hạ không biết tên, nhưng có vẻ đều là

thứ tốt.”



Hai mắt Thanh Dương Tử tỏa sáng, “Tên không biết là gì, ta cũng chỉ có

thể tìm sư phụ của ta hỏi một chút, chỗ sư phụ của ta có rất nhiều bảo

bối, chỉ là được thảo của sư phó đều được phơi khô, còn thứ này vẫn còn

tươi mới, Trang tiểu thư, tiểu thư có thể đưa chúng cho ta đi nghiên cứu một chút?”



Trang Thư Tình cũng không biết kia hai cây thuốc dính đầy bùn đó là thứ

gì, đặt trong tay nàng cũng vô dụng, đưa cho Thanh Tử Dương không biết

chừng còn có thể tìm ra được lợi ích lớn, gật đầu đồng ý.



Thanh Dương Tử lập tức dùng túi gói kĩ hai cây thảo dược lại, nhìn như

vậy, vẻ mặt thỏa mãn kia so với việc nhìn thấy khuê nữ nhà ai tắm còn

muốn vô sỉ hơn, Trần Nguyên hận không thể xé mặt hắn ra làm đồ lót ghế

ngồi, miễn cho việc hắn làm công tử mất mặt.



Sau khi trở về, Bạch Chiêm dẫn Trang Thư Tình đi tới hai tòa nhà ngay

cạnh đó, chỗ này đã được sửa sang lại, hơn nữa cũng được tân trang mới

lại.



Thông qua cổng vòm, tiến vào một cái sân lớn.



Bạch Chiêm đứng dựa vào cửa, một tay nhẹ nhàng đẩy, mùi thuốc nồng đậm liền xông vào khoang mũi, đây là...



”Những được liệu ở hiệu thuốc đều có ở nơi này, có hiệu thuốc này khi

không có ta vẫn có thể cung cấp đượcliệu đầy đủ cho nàng, cái gì nàng

cũng không cần quản, chỉ cần sử dụng là được, hai người kia đều là đồng

tử đi theo Thanh Dương Tử đã lâu, cần cái gì cũng có thể phân phó cho

bọn họ.”



Hai người tiến lên, cung kính cúi chào.



”Tiểu Đương Quy (Đảng Sâm) gặp qua Trang tiểu thư.”



”Đứng lên đi.” Tâm tình Trang Thư Tình lúc này khó có thể hình dung, cảm động, còn có chút không biết làm sao, không dám nhìn Bạch Chiêm, nhẹ

giọng hỏi: “Thanh Dương Tử về sau cũng sẽ ở đây?”



”Đương nhiên.”