Ác Nhân Thành Đôi
Chương 79 : Ngoài ý muốn
Ngày đăng: 23:51 21/04/20
Bạch Chiêm thấy vẻ mặt nàng có chút không đúng, nhíu mày nhìn nàng, “Thế nào? Không muốn hắn đến sao? Bình thường không phải nàng luôn đợi hắn
đến sao?”
”Sao có thể không cần hắn đến chứ, kiến thức về dược của hắn tốt hơn ta
nhiều.” Trang Thư Tình năng mắt nhìn hắn, thấy hắn lộ vẻ nghi hoặc, nhất thời cũng thấy bản thân quả thực có chút không hiểu làm sao, việc gì
phải ngượng ngùng, chiếm tiện nghi của người ta còn thiếu hay sao? Bây
giờ còn ngượng ngùng không phải là quá muộn rồi sao.
Ở trong lòng thầm mắng mình một phen, cuối cùng thở ra, “Ta chỉ cảm thấy có chút áy náy, ta cũng chưa từng vì chàng làm chuyện gì.”
”Ta cam nguyện.” Ba chữ kết thúc đề tài này, Bạch Chiêm mang nàng về phòng,
“Lúc trước không phải nàng muốn đóng cửa cửa hàng ở chợ Đông kia sao? Nghĩ kĩ chưa?”
”Ta cũng muốn đóng cửa, nhưng nghĩ thế nào cũng không thấy thích hợp,
nhiều tú nương như vậy, các nàng ở cùng nhau cũng đã quen, hiện tại nếu
giải tán thì có chút không đành lòng, ta tính hạ thấp giá của cửa hàng
xuống, cũng không tiếp tục làm những đồ thêu độc nhất vô nhị nữa, tay
nghề của tú nương đều tốt, chỉ cần đồ thêu ra không quá kém thì cửa hàng tiếp tục duy trì cũng không có vấn dề gì, chỉ là tiền thu về mỗi tháng
ít hơn một chút thôi, số bạc hiện tại của ta cũng đủ dùng rồi.”
Suy tính như vậy với Bạch Chiêm mà nói cũng không quá quan trọng, mọi
chuyện hắn đều theo Thư Tình, thấy nàng quyết định như ậy cũng không
nhiều lời nữa.
Trang Thư Hàn đỗ đầu. Tô Văn tuy rằng cao hứng nhưng cũng chỉ uống nhiều hơn một ly, hai đệ tử trước đều là người không chịu thua kém, một người đậu Tiến sĩ ra làm quan, một người được Giải Nguyên, khởi đầu của Thư
hàn coi như không tệ, nhưng tiền đồ về sau có được như hai vị sư huynh
hay không thì khó mà nói trước được. Tô Văn không nhìn lầm một mần non
tốt. Không cần nhìn mặt mũi của Bạch Chiêm hắn cũng phá lệ để bụng với
vị đệ tử này.
Thái độ của Thư Tình với chuyện Trang Thư Hàn mỗi ngày đều ra ngoài từ sáng sớm, trời tối lại trở về đã rất bình thường.
Cho đến trước tháng tư. Trang Thư tình cảm thấy người đệ đệ đã gầy đi một vòng, cũng may tinh thần của hắn không tệ.
Ngày mười hai tháng tư, kì thi thứ hai rốt cuộc cũng đến.
Cũng giống như khi thi huyện, nàng đã dậy từ sớm, trước giờ mẹo đưa người đến trường thi.
Nhìn theo bóng người bước vào trường thi, lần này Trang Thư Tình không
trở về mà một mực ở lại chờ, Trang Thư Mẫn cũng tận lòng ở một bên chăm
sóc cho Thư Cố.
Ở Hội Nguyên Phủ hơn một tháng. Khí sắc của Trang Thư Mẫn so với lúc mới đến đã tốt hơn nhiều, tư thái cũng rất thoải mái, ghé tai hỏi Thư Tình. “Bạch công tử khi nào thì trở về?”
”Nhanh thì mười ngày, chậm thì nửa tháng.” Trang Thư Tình thu hồi tầm
mắt đang nhìn chằm chằm cửa trường thi, “Sao đột nhiên lại hỏi cái này?”
”Không thấy hắn suốt ngày vây quanh bên người muội hay sao, bây giờ không thấy nữa nên có chút không quen thôi.”
”Chưởng quầy, trong cửa hàng có người bị hành hung bị thương.”
”Ai bị thương? Từng Yến?” Trang Thư Tình nhất thời thay đổi sắc mặt, vừa nói vừa chạy về phía xe ngựa, ba người kia trừ việc giấu diếm thân phận cũng không có chỗ nào không ổn, thậm chí so với hạ nhân chuyên chúc còn tận tâm hơn vài phần, mặc kệ là ai bị thương nàng cũng không thể mạc
kệ.
Biết Bạch Chiêm không phải là người bình thường có thể chọc sao? Hắn vừa không có ở trong thành liền ra tay!
Chu Châu không phải người nói nhiều, vốn cho rằng chưởng quầy ghét các
nàng, lúc này nhìn thấy trưởng quầy còn quan tâm các nàng như vậy chứng
tỏ trong lòng vẫn còn nhớ đến bọn họ, trong lòng không khỏi ấm lên, vội
đi tới giải thích: “Người bị thương không phải Từng Yến, là một khách
nhân trong cửa hàng.”
Bước chân Trang Thư Tình cũng không có chậm lại, kéo Trang Thư Mẫn lên
xe ngựa, tiếp đó Chu Châu cũng đi lên, “Mời đại phu chưa?”
”Nô tỳ đến đây còn Từng Yến đã đi mời, chỉ là... Tình huống của khách nhân kia không tốt lắm.”
Trang Thư Tình nhăn mày lại, vén rèm cửa sổ lên phân phó nói: “Ngừng một chút.”
Xe ngựa dừng lại.
”Mẫn tỷ tỷ, nơi này cách nhà không xa, muội để người đưa tỷ và Thư Cố về.”
Trang Thư Mẫn không nói hai lời, ôm lấy Thư Cố xuống xe ngựa.
”Tam Tử, ngươi phái người đưa tỷ đệ bọn họ về, những người khác lấy tốc
độ nhanh nhất đi gọi Thanh Dương Tử đến, nói hắn mang theo cả hòm thuốc
kia của hắn cùng với cái rương của ta.”
”Vâng.”
Hiện tại người trong Bạch phủ đều biết nữ chủ nhân tương lai có kiến
thức y thuật rất ly kỳ cổ quai, cho nên khi nhìn thấy vị khách nhân
không may mắn chịu tội kia, Hướng Tả lập tức nói Chu Châu đến mời Trang
Thư Tình.
Bọn họ không sợ người chết, nhưng người bị giết trong địa bàn của công
tử mà không làm được gì chính là đang đánh lên mặt của công tử!
Những thứ khác có thể để sau tính, nguyên nhân cũng ném sang một bên, cho dù người này đáng chết cũng phải cứu về.
“Khách nhân kia là người nhà ai?”
Chu Châu cắn răng, trong mắt hiện lên tức giận hiếm thấy, “Là hồng bài
của Hồng Hương các, vào cửa hàng không bao lâu đã bị người đè ra đâm cho hai đao, trên mặt cũng bị một đao, người động thủ là Tần gia thiếu phu
nhân, có tiếng mạnh mẽ.”