Ác Nhân Thành Đôi

Chương 86 : Y thuật mới

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


Cửa vừa mở ra, Từ phu nhân nhịn không được nhanh chóng tiến vào, run run

cầm lấy bàn tay lạnh lẽo của nữ nhi, vỗ nhẹ hai cái, rốt cuộc không

nhịn được nước mắt khóc lên, “Sao con lại ngốc như vậy, con đem hai

người chúng ta đặt ở chỗ nào, yêu thương chăm sóc con nhiều năm như vậy, con sao có thể nhẫn tâm để chúng ta làm người đầu bạc tiễn người đầu

xanh!”



Từ Giai Oánh nâng tay vuốt gương mặt đã xuất hiện nép nhăn do năm tháng, “Sau này sẽ không, nương, nữ nhi muốn về nhà.”



”Tốt, về nhà, chúng ta về nhà.” Từ phu nhân xoay người liền muốn gọi người đi vào.



Từ Giai Oánh cầm lấy tay nàng, nhìn về phía Trang Thư Tình, “Trang thần y, tình huống của ta, có thể trở về nhà không?”



”Không nên cử động mới tốt.” Từ phu nhân lập tức có chút lo lắng, Trang

Thư Tình lại nói: “Nhưng tâm tình của bệnh nhân mới là điều quan trọng

nhất, tâm tình tốt, cơ thể mới có thể mau chóng khang phục, tận lực cận

thận một chút là được.”



”Aiz, ta lập tức đi chuẩn bị.” Từ phu nhân nâng bước liền đi, đến khi

tới cửa mới nhớ tới từ nãy đến giờ vẫn chưa cảm tạ vị cô nương đã cứu

lại tính mạng của con mình, vội vàng quay đầu lại, ngữ khí trịnh trọng

nói: “Ân cứu mạng của Trang thần y, Từ gia chúng ta nhớ kỹ không quên,

mặc kệ là thời điểm nào, chỉ cần là Trang thần y, cửa lớn của Từ gia

luôn rộng mở.”



”Đừng gọi ta thần y, trong lòng sẽ không thoải mái, đây là việc mà đại phu nên làm, Từ phu nhân không cần khách khí.”



Từ phu nhân cũng không tiếp tục nhiều lời.



Từ Giai Oánh phân phó nha hoàn bên người cầm đến một tấm ngân phiếu.“Không biết làm sao để tỏ lòng biết ơn của ta, cái mệnh này là do Trang

thần y nhặt về, thần y nhất định phải nhận lấy.”



Trang Thư Tình nghiêm túc nhận lấy. Nhìn thấy con số, tâm tình vô cùng

tốt, hai mắt đều tỏa sáng, khiến người khác nhìn còn tưởng nàng là một

người ham tài.



Từ Giai Oánh lại cực thích bộ dáng này của nàng, không hề ngụy tạo, cho

dù là người kiêu ngạo thanh cao cũng không thể không ăn cơm, giả bộ

thanh cao cho ai coi, thử không ăn cơm một ngày coi, ngươi còn thanh cao kiểu gì.



Người thực sự không để ý đến tiền bạc, nàng chưa từng nhìn thấy, còn

loại giả bộ không quan tâm đến tiền tài, nàng đã thấy nhiều, vì vậy mới

cảm thấy nữ tử trước mắt vô cùng thẳn thắn.



”Thương thế của ta còn phải nhọc Trang thần y chiếu cố thêm, đến lúc đó
đến phiền toái gì đó, bây giờ, trong lòng nàng chỉ tràn đầy suy nghĩ làm sao có thể thành công cứu người.



Nàng muốn cứu người, Liễu Tam là bệnh nhân của nàng, nàng muỗn giải phẫu cho Liễu Tam, muốn cứu lấy sinh mạng của nàng ấy.



Nếu như có người có thể giúp nàng...



”Cuộc phẫu thuật hôm này của Tần thiếu phu nhân chỉ là cuộc phẫu thuật

đơn giản nhất, nhưng vì cuộc phẫu thuật này mà mấy tháng nay ta phải

tích góp từng chút một, chuẩn bị rất nhiều dụng cụ và dược liệu mới dám

xuống tay chữa trị, nếu như có chuyện gì xảy ra, có lẽ ta sẽ không tiếp

tục, ta sợ chỉ cần sơ xảy một chút, bệnh nhân thực sự sẽ mất mạng, loại y thuật này, theo không có gì khó, nhưng cũng không hề dễ dàng.”



Đôi mắt nàng tỏa sáng khi nói về phương diện y thuật của mình, một người có tâm huyết như vậy khiến cho Lưu đại khẽ dộng tâm, so với những người khác, tiểu cô nương này không biết đã tốn bao nhiêu sức lực, bao nhiêu

chuẩn bị, cũng chỉ vì nàng muốn cứu người, đây chính là một loại y thuật mới, không một người nào biết đến.



”Không biết lần sau Trang đại phu thi triển y thuật có thể để lão hũ chứng kiến một lần hay không?”



Tâm tình của Trang Thư Tình đã trỡ lại bình thường, nhưng cho dù lý trí

đã trở lại nàng vẫn không muốn cự tuyệt vị Lưu đại phu này, nếu có người nguyện ý muốn học, nàng tuyệt sẽ không khư khư giữ cho riêng mình,

nhưng điều kiện là, bọn họ không được phép cho rằng y thuật của nàng là

yêu ma, bọn họ mới có thể hoàn toàn tiếp thu nó.



Tại thời đại lạc hậu này, nếu muốn một người học được hoàn toàn loại y

thuật này như vậy đối với nàng cũng có đảm bảo, nàng có bản lĩnh, nhưng

cũng không lợi hại đến nỗi cam đoan bản thân sẽ không xảy ra bất cứ

chuyện gì ngoài ý muốn.



Nhưng loại khả nãng này, chưa hẳn sẽ không phát sinh.



Vì vậy, Trang Thư Tình đáp ứng.



Lưu đại phu ôm quyền thi lễ, “Lão hủ họ tên Lưu Thanh Quân, cam đoan chỉ cần Trang đại phu truyền thụ, lão hủ sẽ dốc lòng học hỏi.”



Nhìn theo người rời đi, Trang Thư Tình quay đầu lại, người nam nhân kia

từ đầu đến cuối vẫn đứng đó, mỗi khi quay đầu lại nàng đều có thể nhìn

thấy, đều có thể dựa vào, “Có phải ta làm sai hay không?”



Bạch Chiêm nắm tay nàng lên xe ngựa, “Ta đã nói, nàng muốn làm như thế

nào thì cứ làm như thế đó, những chuyện khác không cần phải lo lắng, đã

có ta.”



Đúng vậy, nàng không lẻ loi một mình, nàng có người để dựa vào, nàng không sợ.