Ác Nhân Thành Đôi

Chương 88 : Lợi ích gia tộc

Ngày đăng: 23:51 21/04/20


“Thư Tình, đây là...”



Trang Thư Tình không hiểu cười cười, “Đây là Bạch Chiêm.”



”Các ngươi...” Đổng Minh Đức trong mắt xoẹt qua hiểu rõ, lông mày cau lại, “Các ngươi đây là...”



”Bạch công tử giúp ta rất nhiều, nhị cữu mời ngồi.”



Bạch Chiêm nhìn ra nàng cảm xúc không đúng, giống như bình thường ngồi vào bên người nàng nhẹ hỏi, “Làm sao vậy?”



”Nghĩ tới một chút việc, trở về rồi nói với chàng sau.” Dư quang nhìn

thấy ý cười ở khéo miệng Đổng Minh Đức, Trang Thư Tình trong lòng càng

phiền chán.



Nhấp một ngụm trà, Đổng Minh Đức nói: “Thư Tình, nhị cữu tới là vì muốn

mang tỷ đệ các con trở về kinh đô, lúc trước khi đi ngoại tổ phụ và

ngoại tổ mẫu của con đã căn dặn nhất định phải mang các con trở về,

không thể để các con ở ngoài không nơi nương tựa, về sau Đổng gia chính

là nhà của các con.”



”Tâm ý của nhị cữu ta hiểu được, chỉ là con không tính sẽ đi kinh đô,

cuộc sống hiện tại của hai tỷ đệ rất tốt, Thư Hàn cũng đang đi học, ta

cũng có chuyện muốn làm, tiền bạc cũng dư dả, thật sự không cần đến kinh đô gây thêm phiền toái cho ĐỔng gia, nhưng tỷ đệ chúng ta nhất định sẽ

tìm cơ hội đến thăm ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu.”



”Sao lại nói như vậy, các con vốn là huyết mạch của Đổng gia, sao lại

nói là gây thêm phiền toái.” Đổng Minh Đức nhìn thoáng qua Bạch Chiêm,“Hôn sự của con trưởng bối sẽ chu toàn, sao có đạo lý nào nữ nhi lại tự

mình làm chủ?”



Trang Thư Tình nhất thời nhường mày, “Ý của nhị cữu là, ta không nên tự định chung thân với Bạch Chiêm?”



”Nhị cữu dương nhiên không có ý này.” Trang Thư Tình cơ hồ vừa dứt lời

Đổng Minh Đức liền lập tức phản bác “Sau khi xảy ra chuyện của nương

con, Đổng gia cũng đã buông ra rất nhiều, con đã có... cảm tình với Bạch công tử. Chúng ta cũng không thể cứng rắn hủy đi tình cảm của các con,

chỉ là chuyện hôn nhân phải từ cha mẹ làm chủ, con không có cha mẹ, Đổng gia bụng làm dạ chịu, có trưởng bối làm chủ, chẳng phải sẽ tốt hơn so

với việc con tự định chung thân hay sao?”



”Nhị cữu đã tìm hiểu chuyện của nương thì chắc cũng biết nương vừa mới

qua đời chỉ hơn một năm. Không có lý nào lại tổ chức hơn sự khi đang

trong hiếu kỳ.”



”Cũng không phải như vậy, người làm phụ mẫu luôn mong muốn cho con của

mình được tốt. Con nếu có thể có được một mối hôn sự tốt, tứ muội dưới

suối vàng cũng sẽ cao hứng, lại nói cũng chỉ là đính hôn, chuyện thành

hôn có thể chờ đến sau khi qua hiếu kỳ. Đồ cưới của con cũng cần phải có thời gian chuẩn bị, không phải sao?”


“Nương đã cắt đứt quan hệ với bọn họ từ sớm, sau khi nương chết, không

biết từ đâu nghe được phụ thân ta là hoàng đế, sau đó muốn tới mang ta

trở về, a, đúng là nằm mơ.”



Đúng vậy, lấy tính cách của Bạch Chiêm, không tìm Bạch gia gây phiền

toái chính là niệm tình nương của hắn, bọn họ còn muốn đến kiếm lời từ

hắn, thật là nằm mơ, đã biết được chuyện của Bạch Chiêm, Trang Thư Tình

cũng không tiếp tục truy vấn kết cục của người Bạch gia.



”Phụ thần chàng, đối với chàng là có... thái độ gì? Lần trước ta thấy, hình như là rất tốt.”



”Chỉ cần không có chọc gì tới đối phương, ai cũng không thể đụng đến

ngươi một sợi tóc.” Bạch Chiêm quá hiểu điểm này, vì vậy hắn cũng không

muốn đoạt, đoạt không được thì đi mà tự trách bản thân không có tài cán, bất quá trước mắt hắn cũng không có ý muốn vị trí kia.



”Ta không muốn quen biết gì với hắn, hắn lại tìm tới chỗ của ta, tháng

mười hàng năm đều muốn tới đây ở vài ngày, có thứ gì tốt cũng đưa cho ta một phần, quan hệ cũng không quá kém, về phần Đổng gia...”



Trong khoảng thời gian ngắn hắn cũng không biết nói thế nào để nàng

hiểu, việc giải thích những mối quan hệ này không phải sở trường của

hắn.



Trang Thư Tình đại khái cũng hiểu được.



Đơn giản là Bạch Chiêm không có đặt nặng mối quan hệ với hoàng đế, những hoàng đế lại rất để bụng với đứa con này, hoàng đế tốt với ai, tất

nhiền triều thần cũng vì muốn được niềm vui của hoàng đế mà đi nịnh hót

người đó, Đổng gia phát hiện tiểu bối bọn họ ném ra bên ngoài bấy lâu

nay lại cùng vị hoàng tử được bệ hạ ứu ái nhất ở cùng một chỗ, sao có

thể khiến bọn họ bỏ qua cơ hội này.



Hiếu kỳ thứ gì đó đều ném qua một bên, định xuống việc hôn sự trước rồi nói tiếp.



Trang gia không chút dính dáng đến bọn họ, là trưởng bối duy nhất, việc

hôn sự của nàng tất nhiên Đổng gia phải đoạt tới tay, nếu không, đem

nàng nhặt về nhận thân thích cũng sẽ nhấc lên quan hệ với hoàng thượng,

việc tốt như vậy, không làm chính là đồ ngốc.



Sau khi suy nghĩ cẩn thận, tâm tư Trang Thư tình đối với Đổng gia càng phai nhạt, trở về? Không có cửa đâu.



Cho dù nàng có bị vạn người chê bai, cũng sẽ tuyệt không có chút gì dính đến Đổng gia.



”Ta hiểu rồi, Đổng gia, thứ lỗi không phụng bồi.”