Ai Mới Là Con Trai

Chương 47 : Người giống người gặp nhau

Ngày đăng: 01:39 22/04/20


Nghe nhóc nói tên,nó mới nhận ra. Thì ra là gã.



Gã quay lại thấy nó và nhóc mới đi học về. Tươi cười với chiếc tạp dề màu vàng.



-"Chào...lâu rồi không gặp."



Nó vòng tay trước ngực cười lại với gã.



-"Ừm...cũng 7 năm rồi ha."



Nhóc xỏ tay vào túi quần nhìn gã bằng ánh mắt lạnh lùng. Không phải gã còn tình cảm với chị đấy chứ? Lần này về nước có việc gì vậy nhỉ?



-"Cậu mới về nước. Có chuyện gì không vậy?"-Nó nắm tay nhóc đến ngồi ở bàn,thưởng thức những món ăn do chính tay gã làm.-"Tay nghề vẫn vậy nhỉ."



-"Bộ về nước là phải cần có lí do sao?"-Gã ngồi đối diện chống cằm nhìn nó.



Nhóc vừa ăn vừa nhìn,gã vẫn vậy. Từ nhỏ cho đến lớn. Khuôn mặt,tính cách,hành động cũng chẳng khác gì mấy.



-"Đương nhiên là không rồi. Khi đi cũng chẳng có thì khi về cũng chẳng không."-Nhóc thay mặt gã trả lời giúp nó.



-"Ô..."-Nó vừa gật đầu vừa ăn ngon lành.



Chị nó đặt đĩa thịt xào lên bàn rồi cũng ngồi cạnh gã.



-"Ưm... Gia Khôi sẽ chuyển đến nhà chúng ta sống. À,nó sẽ học chung với hai đứa đấy."-Chị nó vừa ăn vừa nói.



Nó với nhóc tròn mắt nhìn gã đang trong tư thái ung dung nhìn mình. Nếu gã mà học chung trường thì thể nào cũng bị phát hiện ra cái vụ giả nam. Lần này chết chắc rồi. Làm sao để tống gã về nước lại đây. Sao nước Anh lại không giữ chân gã lại lâu chứ. Định mệnh nó. Nó gãi đầu bù xù rồi lên lầu thay đồ.



Nhóc ngồi cạnh uống sữa nhìn thái độ gã. Như vậy là có thêm đối thủ cận kề chị rồi. Phải nhanh chóng tống ông này đi về Anh mới được.



-"Em no rồi. Em lên phòng trước."-Nhóc xin phép chị lên phòng.



-"Ừ."-Chị nó gật đầu tươi cười nhìn nhóc.



Nó vừa đi xuống lầu thấy bản mặt của nhóc có vẻ không vui từ khi thấ gã về. Đến cả mình cũng không thích nữa chứ nói gì em.



Nó đặt tay lên vai nhóc đẩy đẩy.



-"Lát đi nhà sách với chị nha."



Nhóc quay sang cười cười với nó gật đầu.



-"Em biết rồi."



...............




Nhỏ vừa thấy là rộ lên chụp lấy giấy vệ sinh mừng trong lòng.



-"Cảm ơn.."



-"Không sao.."



Nói rồi bóng người đi nhanh chóng. Nhỏ từ nhà vệ sinh thò đầu ra nhìn tứ phía. Cô ấy đi đâu rồi không biết? Đáng lí là phải đợi mình cảm ơn đã chứ. Chẳng lẽ bà kia không rửa tay sau khi đi vệ sinh. :v :v (hư cấu :3). Nhưng sao nghe giọng quen vậy nhỉ?



Nhưng rồi lại nhớ đến bữa ăn. Sửa soạn lại quần áo,tóc tai.



Nhỏ chạy nhanh đến phòng 177. Đi vệ sinh là quên bén mất vụ ăn uống.



Cô từ nhà vệ sinh đi ra với vẻ mặt vui vui. Không biết cô gái trong nhà vệ sinh là ai vậy nhỉ? Chắc cô ta nhìn tếu lắm. Nhưng....giọng nói...thì...rất quen.



Cạch.



Hai người từ hai cửa. Kẻ trước,người sau. Mỗi người mỗi cửa.



Ba mẹ nhỏ đối diện mặt cô. Chủ tịch và phu nhân đối diện mặt nhỏ.



Hai bên tròn mắt nhìn con gái họ. Không lí nào?



-"Ch....ị...."



-"E...m"



Người giống người gặp nhau. Em tôi đấy. Người em mà tôi mất liên lạc 7 năm trời đấy. Nó đang đứng trước mặt tôi.



Nhỏ đỏ hoe mắt đi từng bước đến gần cô. Cô mờ mờ,ảo ảo bởi vì hai hàng nước mắt mặn kia đọng lại ở mí.



Khẽ đưa tay lên sờ khuôn mặt người em. Nhỏ nhắm mắt lại. Phải rồi,chính xác là người em này. Khuôn mặt,từng nét,hơi thở,giọng nói.



-"Tuyền của chị."



-"Hai..."-"Cô cầm tay nhỏ khẽ nói.



Bất chợt,hai chị em ôm lấy nhau.



Giới thiệu nhân vật (tt):



Thái Mỹ Hoà: em gái của Thái Mỹ Tuyền. Dễ tính,hiền hậu và rất hiểu chuyện. Là người bạn thân của em sau này.



P/s: có phải nhiều nhân vật quá không ạ *Gãi đầu* tới đâu Loè giới thiệu tới đó ^_^. Cảm ơn bb đã ủng hộ truyện em.