Ai Mới Là Con Trai

Chương 68 : Quyết định của nàng - nó đã làm gì?

Ngày đăng: 01:40 22/04/20


Nàng từ trên giường đi xuống với dáng vẻ đã quyết định điều gì đó. Nàng trang điểm nhẹ và mộc,tóc chải gọn gàng (mọi hôm như ổ chuột đựng trứng >.



Anh nhìn nàng biết được mọi chuyện. Chẳng lẽ để như thế mà đi luôn sao? Nàng đang làm gì vậy chứ?Anh nắm chặt tay nàng lại.



-"Làm gì vậy?"



Nàng quay sang nhìn anh chẳng nói cũng chẳng rằng. Quyết định của mình bây giờ là sẽ làm theo lời của nhóc. Cũng đúng,làm sao trong căn nhà lại có hai người mẹ được chứ. Cho dù là người chết rồi thì sự hiện diện của người ấy chưa chết.



Nàng gỡ tay anh ra. Lặng lẽ đi tiếp. Hôm nay con sẽ ăn mặc chỉnh tề,cái kiểu ăn mặc mà lần cuối trước khi nhắm mắt mẹ đã đợi con. Một bộ đồ đen.



...



Nàng đứng trước cánh cổng của nhà mình. Kể từ bây giờ mình sẽ không còn lí do nào về căn nhà này nữa. Khi sự tồn tại của mình không hề có trong mắt họ.



Nàng bước vào cổng. Cố nhìn xung quanh thật lâu. Mọi thứ thay đổi nhanh quá. Cho đến bây giờ nàng mới nhận ra. Cây cối lớn dần và già đi,cá trong bể ngày một gần gũi với nhau (đông dân cư :3),cỏ cũng mọc lên nhiều,đá khắp nơi mòn dần.



Nàng chậm rãi đếm từng bước đi về phía mẹ mình. Nơi mà bà luôn mỉm cười,nơi mà bà chỉ biết lắng nghe nàng mỗi khi nàng cô đơn mà chẳng nói lời nào.



Nhìn vào trong,nàng thấy ba mình đang đứng ngắm nhìn hình ảnh của mẹ. Chẳng lẽ trong tim của ba chỉ có mình mẹ? Vậy ba lấy vợ kế làm gì? Có khi nào như lời em nói,chỉ làm vật thế thân bù đắp cho những khoảng trống.



-"Ba à..."-Nàng đã đứng cạnh ông từ khi nào.



Ông quay sang nhìn nàng.



-"Về từ lúc nào vậy?"



Nàng nắm lỏng hai tay thành quyền nhìn bộ dạng có vẻ không cam lòng nhưng phải cam lòng.



-"Con về là để..."-Nàng nhìn mẹ mình.-"Để mang mẹ đi."



-"Thụy..."



-"Đã bao giờ ba yêu mẹ kế thật lòng chưa?"-Trước khi đi nàng muốn hỏi ba mình. Nàng mong có chút hy vọng nào đó để khẳng định lời nhóc nói là sai.



-"Tại...sao....tại sao con lại hỏi thế?"



-"Ba có dùng bà ấy làm vật thế thân không?"-Nàng quay sang hỏi ba.



Ba nàng im lặng nhìn đứa con trước mắt. Thế thân? Ai đã nói? Làm sao? Những câu hỏi không có chủ ngữ được đặt ra.



-"Ba trả lời không đi."-Nàng hét lên.-"Tại sao ba lại làm vậy chứ? Ba đi gieo nỗi đau cho mọi người chỉ vì ghét mẹ thôi sao? Ba thật ích kỉ. Đã nhiều lần con muốn ghét ba lắm. Nhưng con không làm được."-Nàng sợ sệt.-"Cho dù ba rất nhẫn tâm..."



7 năm trước hiện về.



Nơi mà ba tụi nó gặp nhau.



Nàng bị đám áo đen rượt đuổi và ẩn nấp sau ống bi kia. Đó là vì nàng mang dòng máu nhà họ Hoàng. Đó là vì nàng là con của Trần Hữu Lan. Nàng bị bắt để làm con tin của mẹ mình. Nhưng bất lực khi bà đã nhắm mắt trong bệnh viện bỏ lại nàng mãi mãi. Ba nàn là niềm hy vọng cuối cùng nhưng ông ấy đã mặc kệ sự nguy hiểm của mình mà đi tìm đứa con trai độc nhất của ổng.




Nó vắt tay xoa cằm bỉu môi.



-"Nói vậy thôi chứ nó đệ con."



Ba mẹ bật cười nhìn nàng hài hước.



-"Nó mà nghe xong chắc răng con hênh thật."-Mẹ nàng chọc nàng.



Nàng biểu cảm nhìn mẹ.



-"Mẹ nghĩ sao vậy?"



-"Ha...ha...ha..."-Ba nàng cười phì.-"Thôi...mau về đi."



-"Vâng."-Nàng chào ba mẹ như chào cờ rồi nhảy lên xe đi về trường.



Đi qua quán ăn nhẹ. Nàng mua vài thứ về làm đồ nhậu. Hôm nay tâm trạng mình vui hơn bao giờ hết. Nàng vừa đạp xe vừa hú ngoài đường khiến ai đi qua cũng bóp còi bảo thôi hát.



Một thằng nhóc đi qua đường với mẹ nó quay lại nhìn nàng.



-"Mẹ ơi kêu cảnh sát bắt anh đó vì tội gây mất trật tự đi."



Vừa nghe xong là nàng tông thẳng vào cây đa trên vỉa hè. Sao mà đau lòng quá vậy nè. Không biết xe thằng Nhật có bị gì không? Nó mà bị gì thì thằng Nhật nó đấm mình chết.



Vừa xách đồ ăn lên là thấy ngay cả bọn dọn chén bát ra sẵn chờ nàng về.



-"Chi mà....biết hay vậy?"-Nàng dơ hết cẳng lên bất ngờ.



Cả bọn nhìn sang hai cao thủ ăn nhiều của nhóm.



-"Chính là nhờ hai tên này."



Nàng bơ mặt nhìn nhỏ và chàng đánh hơi thức ăn. Mịa nó chứ. Công nhận.



-"Quân xuống ăn luôn đi nào."-Anh dịu dàng nói với hắn đang nằm trên giường từ chiều đến giờ,tỏ vẻ lịch lãm trước mặt nàng.



(-_-) |-_-| {-_-} [-_-]



Chưa kịp ăn gì hết thì hiệu trưởng,giám thị và thầy giáo chủ nhiệm từ đâu xuất hiện làm cả bọn chỉ kịp nhét đồ ăn xuống gầm giường của nhỏ và anh.



-"Chuyện gì vậy thầy?"-"Chàng đứng dậy đại diện hỏi.



Ba thầy giáo bước vào với vẻ nghiêm trọng nhìn tất cả. Đặc biệt là nhìn nó.



-"Lam Minh Nhật em đã làm gì vậy?"