Ai Mới Là Con Trai

Chương 81 : Ôm - làm người yêu nhau đi

Ngày đăng: 01:40 22/04/20


Nó không biết hắn đang dở trò gì ngước lên nhìn bản mặt gian xảo của hắn là cho nguyên mấy đạn dược đá kia lên mặt làm hắn né không kịp.



-"Sao vậy hả?"



Nó nặng nề ngồi dậy chóng nạnh đi đến nhìn hắn.



-"Sao?"



-"Đến chào hỏi ba mẹ vợ tương lai là chuyện bình thường mà."-Hắn nói lí nhí trong miệng.



Nó không nghe được,dơ tay cốc lên đầu hắn mấy nhát đau điếng cả đầu xuống thân.



Hắn lấy tay ôm đầu cười phì. Ước gì bà già này nghe được thì hay quá nhỉ?



-"Được thôi. Tôi sẽ cho ba mẹ thấy người hay làm phiền tôi như thế nào."-Nói rồi nó nhéo tai hắn lôi đi.



Đến nghĩa trang. Hắn với nó trên tay cầm bó hoa cúc trắng đến viếng ba mẹ nó. Đặt bó hoa xuống,vẫn như ngày nào,nó lại lau bề mặt miếng bia kia. Hắn nhìn xung quanh,ngôi mộ thấy rất sạch sẽ. Chắc hẳn ngày nào nó cũng lén ra đây.



-"Con chào hai bác."-Hắn dí dỏm cúi chào.



Nó quay sang lườm yêu hắn. Coi bộ cũng biết lễ phép quá ta.



-"Ba mẹ...xem. Thằng này chính là thằng nhãi ranh hay gây phiền phức cho con đấy. Trông mặt nó kìa ba mẹ. Ngố ngố sao ấy ba mẹ nhỉ."-Nó gượng cười với khuôn mặt rạng rỡ nói.



Hắn để hai tay ra đằng trước như mấy bác tài xế chờ ông chủ ra để mở cửa nhìn nó.



-"Chắc ngày nào cậu cũng đến đây."



Nó ngồi chồm hổm xuống đất nhìn xa xăm.



-"Ừm... Ba mẹ tôi đấy,ngày nào cũng phải đến nói chuyện ở lớp,ở nhà,ở kí túc xá và những người bạn cho họ nghe chứ. Như vậy sẽ rất hạnh phúc...và đỡ tủi."



Hắn ngồi xuống bên cạnh nó thở dài.



-"Ông cậu lúc trước có vẻ ác cảm với bà lắm nhỉ? Đến mâm cơm mà cũng phân biệt. Bây giờ là thế kỉ XXI rồi mà."



Nó quay sang trầm mắt nhìn hắn.



-"Tao mày cho thoải mái. Tớ cậu tao không quen mồm."



Hắn lắc đầu nhìn nó. Bị người ta phát giác là con gái rồi mà vẫn không sửa đổi được. Hắn nằm xuốn bãi cỏ xanh tươi kia.



-"Mẹ cậu trước khi chết vẫn mỉm cười với cậu. Nụ cười ấy chắc toả sáng lắm."-Hắn trầm ngâm.
Nhỏ vòng tay trước ngực cau mày nhìn chàng.



-"Lí do?"



Chàng cười hả hê rồi lại kéo nhỏ vào trong lòng.



-"Mùa lạnh rồi. Muốn có người yêu sưởi ấm ấy mà."



Nhỏ bật cười quay sang nhìn chàng đến tít mắt. Có vẻ thích thú đây. Làm người yêu thử coi sao.



-"Nghe hay đấy."



Chàng nhéo má nhỏ vui mừng.



-"Vậy là đồng ý rồi đấy nha."



Nhỏ vừa nhăn mặt vừa đánh vào tay chàng. Biết mình là con gái rồi nên phải nhẹ tay chút xíu chứ.



-"Bỏ tay mày ra khỏi má tao đi."



Chàng bỏ tay mình,xoa xoa má nhỏ khẽ thì thầm.



-"Phải gọi là anh yêu chứ. Hay chồng gì đó."



Nhỏ nhếch nữa môi nhìn chàng. Điên mới gọi mày như thế,hấc mạnh tay chàng xuống.



-"Mày thích thì kêu. Còn tao...có cạy họng ra cũng đéo gọi."



Nói rồi nhỏ chạy lên trước chen giữa gã và cô đang trò chuyện hợp ý với nhau trong khi nhóc (2) với em vẫn như ngày nào.



-"Thấy nhà người ta đau buồn như vậy mà bà cười được là coi như bà là quỷ hiện hình rồi."



Em bỉu môi lườm nhóc. Chứ ông không như quỷ hiện hình chắc.



-"Ông thi sao. Không cười nhưng khóc còn hơn chủ nhà nữa. Giả bộ quá ha."



Nhóc tức lên dơ tay định đánh em thì bị em lè lưỡi chọc chạy lên trước,nhóc hối hả đuổi theo sau làm cho mọi người phá cười.



Chàng đứng ở sau vòng tay trước mặt với vẻ gian xảo. Phùng Gia Bảo này sẽ xuyên tim Nguyễn Minh Phong cho coi. Đến đoạn kết mình sẽ chia tay chọc ả một vố cho vui. Chắc lúc đó bẻ mặt lắm. Há há há. Sự trừng phạt vì dám giấu chuyện mình là con gái với Phùng Gia Bảo này hả Nguyễn Minh Phong.



-"Vợ...đợi chồng với."