Ái Sanh Nhật Ký
Chương 59 : Nhật ký yêu Sanh (9)
Ngày đăng: 18:49 19/04/20
Ngày 12 tháng 1.
Tìm vài ngày cùng Hàn Sanh, rốt cuộc cũng tìm được một gian phòng đan xen giữa trường của hai chúng tôi. Một gian phòng khá nhỏ, cùng với một phòng bếp be bé và toilet, nhưng chúng tôi đều khá vừa lòng. Chim sẻ tuy nhỏ, nhưng ngũ tạng đầy đủ.
Thời tiết càng ngày càng lạnh, lại chạy khắp nơi tìm phòng ở, nên lúc Hàn Sanh ở đây, thỉnh thoảng vẫn khuyên tôi về nhà nghỉ đông, mãi cho đến ngày tôi thật sự tức giận, cậu ấy mới không dám nhắc tới đề tài này nữa.
Tôi đem toàn bộ thời gian và sức lực, còn có tiền để dành của tôi, đặt vào việc bố trí căn phòng nhỏ của hai chúng tôi. Thừa dịp Hàn Sanh ban ngày đi làm, tôi quét tước trong trong ngoài ngoài cả gian phòng, tôi còn dán lên bước tường giấy dán tường đẹp nhất, bởi vì đang mùa đông, tôi chọn giấy dán tường màu quýt ấm áp. Tôi rất nghiêm túc, rất cẩn thận hơn nữa rất cam tâm tình nguyện làm chuyện này, giống như đây thực sự là căn phòng của hai đứa tôi và Hàn Sanh, mà tôi đối với nó nhiệt tình chưa từng có từ khi tôi ra đời.
Hai người chúng tôi đi chọn giường, gối đầu, mua thêm một ít dụng cụ cần thiết, tôi không để ý Hàn Sanh phản đối, lại lục tục mua rất nhiều đồ đạc đáng yêu tinh xảo chỉ dùng để trang trí.
Tóm lại, cả phòng sau khi được bày trí thì rực rỡ hẳn lên, nhìn nó, ngẫm lại đều là một tay tôi bày trí cả, một tay thay đổi, tôi cũng rất kiêu ngạo, mà ánh mắt Hàn Sanh rất đỗi ngạc nhiên ca ngợi tôi, so với ăn mật còn ngọt hơn.
Kỳ nghỉ đông này, một mùa tốt đẹp bắt đầu.
Ngày 14 tháng 1.
Trong tân phòng thuộc về chúng tôi, chúng tôi trao cho nhau, kính dâng cho nhau, đòi lấy nhau, lúc đầu cơ thể tôi căng như dây đàn, đau đớn làm cho nước mắt tôi muốn rơi xuống, thế nhưng nỗ lực của Sanh lại khiến tôi nở nộ, cuối cùng thu lấy hoan du không thế nào kể xiết, chúng tôi gắt gao ôm nhau, cảm thụ khoảnh khắc nơi sâu nhất trong thể xác và tinh thần run rẩy, tôi cảm giác khoảng cách giữa linh hồn chúng tôi còn gần hơn so với thể xác.
Những người yêu nhau làm chuyện khoái lạc, đây là cảm giác hạnh phúc cỡ nào! Từ nhỏ đến lớn, tôi so với những người bạn cùng lứa luôn nhận được nhiều thứ hơn một chút, nhưng duy chỉ có hôm nay, duy chỉ hiện tại, lần đầu tiên tôi cảm kích hậu đãi của trời cao dành cho mình, Người ban cho tôi, Sanh hoàn mĩ nhất, ban cho tôi tình yêu quý giá nhất, tôi nghĩ, từ nay về sau, tôi sẽ luôn ấp ủ tấm lòng cảm tạ.
Khi thì tôi ôm chăn cười ngây ngô, khi thì nắm bút ngẩn người, gần như không thể viết xong trang nhật ký này, bao nhiêu câu chữ hoa lệ tuyệt đẹp trên đời này, đều không thể hình dung được một phần vạn ngọt ngào trong lòng tôi, thế giới mà thân thể tôi đang thuộc về lúc này, trong mắt tôi trong lòng tôi trở nên rực rỡ vô hạn.
Sanh ơi Sanh, cậu biết đúng không? Điều tớ cho cậu, không chỉ có thân thể của tớ, mà còn có hạnh phúc tương lai của tớ, chỉ liên quan đến cậu.
Sanh ơi Sanh, tớ không phải cô bé vừa bị tình yêu làm mê muội, không phải nàng công chúa sống trong tòa tháp ngà voi, trong đầu ngập tràn tưởng tượng về cổ tích. Khi tớ hưởng thụ ngọt ngào, tớ sẽ càng tỉnh táo để nghĩ đến kế hoạch tương lai của chúng ta, bởi vì tớ yêu cậu nhiều hơn, yêu cậu sâu sắc hơn so với tưởng tượng của cậu nữa. Tớ biết, tình yêu của chúng ta sẽ không được xã hội chấp nhận, sẽ không được bố mẹ đồng ý, sẽ không được nhiều người chúc phúc như những người khác. Tớ biết tương lai có bao nhiêu gian nan, cậu cũng hiểu rõ điều ấy, cậu thường trầm tư, ánh mắt chần chừ, khi nói chuyện đột nhiên trầm mặc, ngẫu nhiên toát ra vẻ u buồn, khiến tớ biết được cậu đang suy nghĩ gì. Nhưng Sanh à, không gì phải sợ, cậu có tớ, tớ có cậu, không có gì có thể ngăn cản chúng ta ở bên nhau.
Lo lắng của cậu du thừa rồi, tình yêu của chúng ta, sẽ không giống như Sao Băng xoẹt qua chân trời, chỉ sáng chói một khoảnh khắc ngắn ngủi.
Sanh, tớ yêu cậu, từ hôm qua đã nói, cả cuộc đời này phải dắt tay nhau cùng đi, vĩnh viễn không chia xa. Tớ đem lời này khắc vào lòng, tớ muốn cậu cũng như vậy.