All In Love

Chương 23 : Ghét nhất là khác biệt văn hoá

Ngày đăng: 15:53 19/04/20


Truyện cười khi Từ Vi Vũ đi du học 1:



Vì người nước ngoài không ăn chân gà nên ở siêu thị bán rất rẻ. Có lần,

anh mua nguyên một túi to đùng vác về phòng ngủ, đang nấu nướng thì một

cậu bạn cùng phòng người nước ngoài nhìn thấy, tò mò hỏi đấy là cái gì.



Khi ấy Vi Vũ mới sang, nói chưa trôi chảy, không biết dùng từ gì đành bậy bạ: "This is fingers (Đây là chân gà, tên tiếng Anh của gà anh ấy không biết nói)." làm cậu bạn người nước ngoài được phen hốt cả hoảng. Lúc nói chuyện với tôi, Vi Vũ còn đặc biệt khinh thường họ, "KFC, McDonald của họ toàn bán gà, thế mà không cho người Trung Quốc ăn chân gà."



Tôi nghĩ, đúng là KFC, McDonald không bán chân gà thật.



Tôi hỏi: "Ở đó người ta không thích ăn chân gà à?" Ngon thế cơ mà.



Vi Vũ: "Những người tớ quen thì không, nhưng lúc tớ nướng xong bọn họ cũng xúm lại xuýt xoa khen thơm quá! Thế nên tớ vừa ăn ngon lành vừa hỏi

chúng nó Thơm không, thơm không, hà hà hà."



"..."



#162



Truyện cười khi Từ Vi Vũ đi du học 2:



Có lần ăn cam, Vi Vũ dùng máy bóc cam cầm tay, một cậu bạn không biết

người nước nào nhìn anh làm nhoáy nhoáy bằng ánh mắt dành cho yêu quái.

Sau khi quả cam tách thành mấy múi, bạn Vi Vũ nhà ta còn thuyết trình

một bài về dụng cụ này, cậu bạn kia cảm thán rằng người Trung Quốc quá

đáng sợ. Bạn Vi Vũ rất vui.



#163



Truyện cười khi Từ Vi Vũ đi du học 3:



Trường ĐH Oxford có phòng ăn buffet rất tiện, đồ ngon, giá rẻ, nhưng yêu cầu phải mặc

trang phục nghiêm chỉnh mới được vào, trang phục nghiêm chỉnh là gì? Là

âu phục khoác thêm áo choàng.



Có lần, Vi Vũ đến Oxford chơi với bạn, được đưa đến phòng ăn ấy.



Từ Vi Vũ nói: "Ôi, tý nữa tớ còn tưởng mình xuyên vào Harry Potter!" Rồi kể lể cậu bạn anh phát điên phát ngộ với cái quy định ăn uống ấy, không biết bao nhiêu lần vì không mặc bộ đồ 囧 mà phải nhịn ăn. Từ Vi Vũ thông cảm, "May mà anh không học ở Oxford."



Tôi mỉa: "Có mà anh không thi được ấy?"



Vi Vũ: "Chậc, anh mà cố gắng á, Oxford, Cambridge chỉ là con ruồi!"



Tôi: "Thế sao anh không cố gắng? Hay vẫn như trên, không cố được?"



Vi Vũ: "Còn vì sao nữa, anh lo mình xuất sắc quá, em lại bị áp lực, sợ yêu anh là với cao chứ sao."



"..." Tôi nói, "Anh đánh giá bản thân quá cao rồi."



"Tình yêu, đừng đi! Anh sai rồi! Đại nhân, tiểu nhân không dám nói năng ngông cuồng nữa!"



#164



Có lần em trai gọi điện cho tôi, mếu máo: "Đợt trước mẹ gửi chân giò Kim Hoa[1] đến trường cho em ấy? Bạn em nhìn thấy hỏi đây cái là gì, em trả lời leg... leg, thế là suýt nữa bị gọi điện báo cảnh sát!"



( [1] Chân giò hun khói Kim Hoa là đặc sản Kim Hoa, Chiết Giang.)



"Rồi sao?"



"Chị không thương em cái gì cả!"



"Do trình độ tiếng Anh của em kém cỏi cơ mà."



"Nhưng khó dịch từ tiếng Trung sang lắm?"



"Có phải Jin Hoa leg không?"



#165



Khác biệt văn hoá vùng miền. Khi ăn cơm, bỗng tôi nhớ đến một cuộc đối thoại khá dễ thương, quay sang nói với Từ Vi Vũ đang ngồi đối diện: "Nào, vào trong bát của em đi[2] ."


#173



Soi gương lúc rửa mặt, anh xoay một vòng, ngắm nghía rồi tự nhủ: "Ôi khuôn mặt này 360o không có góc chết nào."



Tôi đang đánh răng bên cạnh thấy thế liền chỉ vào cằm anh, "Chỗ này có bọt, chắc là ở góc chết nên không nhìn thấy rồi.”



"..."



#174



Một hôm Từ Vi Vũ dậy sớm sờ túi quần áo tôi, tôi hỏi: "Anh tìm gì thế?"



Vi Vũ: "Vợ, cho anh ít tiền đi."



Tôi nghĩ thầm, đâu đến nông nỗi ấy, hỏi: "Có phải anh giấu em làm chuyện gì mờ ám không?"



Vi Vũ nhìn tôi nguy hiểm, "Giờ em mới biết à?"



Đầu tôi bỗng xuất hiện một câu "ăn chơi bài bạc", anh tiếp lời: "Anh thầm

lặng đưa hết cả kho báu cho em rồi còn gì? Vốn định phấn đấu làm chồng

ngoan thời đại mới, không giữ lại cho mình xu nào, để rồi một ngày chợt

em nhận ra, nhào đến ôm anh Ông xã em number 1 ! Nhưng sáng nay hiện

thực nhắc nhở ‘ông xã’ rằng, nhà ăn cơ quan phải tự trả tiền, vậy nên,

đại nhân, tiểu nhân chỉ xin đúng mười đồng tiền cơm thôi."



Tôi im lặng một lúc, "Anh nhét vào bộ quần áo nào?" Và thế là sáng tinh mơ hôm ấy có hai người lục tung đống áo khoác tìm xiền.



#175



Chị họ tôi là giảng viên đại học, bình thường cứ rảnh rỗi tôi lại đến nghe

chị giảng bài. Có hôm nổi hứng đến ngồi lớp chị nhưng không dặn trước.

Một cậu bạn bên cạnh nói nhỏ: "Bạn này, hình như cậu trốn mấy tiết rồi

phải không?"



Tôi chẳng biết phải trả lời thế nào đành cười trừ không nói, nhưng cậu ta rất kiên nhẫn hỏi tiếp: "Cậu không học lớp bọn tớ à?"



Tôi trả lời: "Mình chỉ đến nghe thôi."



Cậu ta nói luôn: "Còn đến nghe chương trình đại học? Hay cho tớ số cậu đi, thỉnh thoảng điểm danh hộ tớ, tớ mời cậu đi ăn."



Người ngồi cạnh bật cười, "Nó tán cậu đấy!"



Cậu bạn đỏ mặt cãi lại, "Không phải."



Biết là ý của cậu bạn này không phải như thế, chỉ muốn nhờ điểm danh hộ

thôi, nhưng tôi vẫn giải thích với đám bạn đang âm thầm ủng hộ cậu ta

theo đuổi tôi, "Mình đăng ký kết hôn rồi."



Một ngày sau, chị họ kinh ngạc kể cho tôi, trường chị ấy có học sinh đã kết hôn!



Tôi: "..."



#176



Đi xem phim với Từ Vi Vũ và một đôi vợ chồng (người chồng là bạn của Vi Vũ).



Phim đang chiếu, bạn Từ Vi Vũ thốt lên, "Chậc chậc, tội phạm IQ cao đây."



Từ Vi Vũ chậm chạp nói: "Tội phạm thì công nhận nhưng IQ cao thì chẳng thấy đâu."



Bạn: "Ông anh không thấy bộ phim này rất sâu sắc à?"



Vi Vũ: "Chín người mười ý, với mày thì chắc nó có chiều sâu."



Bạn: "Chị dâu ơi em bảo này, có phải chồng chị đang chê bai em không?"



Tôi: "..." Tôi không giỏi nhìn người nên từ chối phát biểu ý kiến