All In Love

Chương 24 : Cuộc sống của họ

Ngày đăng: 15:53 19/04/20


Bạn cấp 2 kết hôn, gặp lại một nhóm bạn tôi đã gần như quên hết. Hôm ấy đưa Vi Vũ đi cùng (anh ấy không học cấp 2 với tôi), vào khách sạn vừa ngồi

xuống thì có người chạy lại đón, "Cậu là Cố Thanh Khê phải không? Bảo

sao nhìn quen dã man. Nghe nói kết hôn rồi à?" Từ Vi Vũ đứng cạnh tiếp

lời, "Kết hôn với tôi!"



Bạn kia cười nói: "Đúng là trai tài gái sắc, trai tài gái sắc." Rồi hỏi bọn tôi, "Có sang kia ngồi không, toàn bạn cũ cả, ra gặp mặt nhau tí?"



Vi Vũ: "Nhưng không thân thiết lắm." Tôi không nhịn được thầm buồn nôn, căn bản là không quen chứ gì?



Bạn kia nói: "Có gì đâu, ăn một bữa là thân ngay ấy mà, đi đi." Vậy nên

chúng tôi chuyển bàn, có một cậu bạn, rõ ràng cấp 2 gầy lắm, giờ thì

tròn như hòn bi ve, có cô bạn ngày xưa bé tẹo, nay lại cao dong dỏng...

Tôi thầm cảm thán, những người trong ký ức khi xưa đều thay da đổi thịt, không biết trong mắt họ, liệu tôi thay đổi như thế nào?



Nhìn họ, tôi bỗng thấy rằng, thời gian như thoi đưa, mười năm, sao mà nhanh đến thế.



#178



Hết đám cưới bạn cấp 2 của tôi thì đến đám cưới bạn cấp 3 của Vi Vũ, tôi tỏ ý hay là không đi nữa, cậu bạn kia bị điều đi tỉnh khác làm việc rồi

định cư luôn ở đấy, mò sang tận tỉnh khác chỉ để ăn một bữa cơm, quá

khổ. Nhưng Vi Vũ nói, "Có đứa bạn cũng sang đấy mà, hay chúng mình đi

nhờ. Đằng nào chẳng là cuối tuần, coi như du lịch một hôm, nào, đi cho

vui vui thôi mà."



Cuối cùng, hôm khởi hành, bạn Vi Vũ bị đau tay nên tôi phải lái xe. Giấy

phạt của Từ Vi Vũ mới bị xử lý, không những đánh dấu mà còn thu hồi bằng lái nên tôi không dám để anh lái trên đường cao tốc. Khi về, vốn là vợ

của cậu bạn kia lái thay, không ngờ cô ấy vui quá uống say bét nhè chè

xôi nên tôi đành lái về.



Cho vui vui thôi? Rõ ràng một ngày mệt gần chết.



Về nhà ngâm chân, Vi Vũ chạy đến rửa chân cho tôi, nói: "Vợ, xin lỗi em, để anh mát xa cho."



Tôi có máu buồn, đụng vào cái là run cả người, cười: "Xin anh đấy, tha cho em đi." Rồi lau chân leo lên giường.



Anh đi đổ nước xong về hỏi: "Hay là mát xa eo nhé?"



Tôi sợ, "Anh chơi một mình đi, em ngủ trước."



Ngủ một lát, tỉnh lại thấy người bên cạnh đang xoa bóp bắp chân tôi nhè nhẹ, đúng là có dễ chịu hơn hẳn.



Tôi nói: "Anh cũng ngủ đi."



"Còn sớm."



"Thế thì đừng bóp chân nữa."



"Không sao đâu."



"Em ngủ đây."




"Khụ khụ, chúng mày không abc xyz à, phí công tao tính thời gian gọi lại."



"..."



Người ồn ào cả ngày hôm nay vì đau dạ dày lăn đến cạnh tôi, lạnh giọng nói: "Chặn số điện thoại cô ta đi!"



#183



Cuồng thẩm mỹ cũng đi xem mặt. Nó hỏi người ta có nhà chưa, có xe chưa, công

việc thế nào? Đối phương không trả lời mà vặn lại: "Vậy cô nói trước xem cô có gì đi?"



Cuồng thẩm mỹ: "Tôi có trứng."



Lần xem mặt ấy thất bại là việc không ngoài dự định.



Cuồng thẩm mỹ: "Xem mặt, đầu tiên là nhìn ngoại hình, xác định trong ba giây. Rồi hỏi đến tình hình kinh tế, trả lời hay không phục thuộc vào vấn đề

thái độ, nhiều hay ít là vấn đề của khả năng; năng lực cao hay thấp,

thái độ tốt hay xấu là cách thể hiện tính cách và sự tự tin về bản thân. Anh ta á, vừa hỏi một câu đã thái độ như kiểu ai nợ nần gì nhiều lắm

không bằng, là vì không tự tin hay do tâm lý vặn vẹo, thấy phụ nữ ai

cũng ham tiền hám của? Nói chung, phụ nữ cưới chồng là phải giặt quần

áo, nấu cơm rồi sinh con cho chồng như bà già mặt vàng giết lợn, sinh

con xong lại đi làm, rồi dần dần quý ông chồng chê bai, chán cơm thèm

phở, bị bắt quả tang thì anh áp lực lớn lắm, kiếm tiền khó lắm, em giỏi

thì thử mà xem! Hơ, thế anh thử đẻ con rồi vừa nuôi con vừa đi làm đi,

có áp lực đến muốn tự sát không, buồn cười thật đấy!”



Tôi: "Tình yêu, dạo này mày bi quan thế?"



Cuồng thẩm mỹ: "Chắc vậy. Tất nhiên có những gia đình hạnh phúc, ví dụ như mày với Từ Vi Vũ."



Tôi: "Tao thấy gần như lí do là vì sinh con cả, thế thì không sinh nữa là xong."



Cuồng thẩm mỹ: "..."



#184



Bạn ấu thơ chơi với tôi từ bé đến lớn đi du học, sắp lên tiến sĩ, có lần nó gọi điện cho tôi, kể: "Nếu thời gian có thể quay lại, lên cấp 3 tao

nhất định sẽ bỏ học đi lấy chồng."



Tôi nghĩ, có được thì phải có mất, nếu cấp 3 nó bỏ học đi lấy chồng, sau

này lời nó nói với tôi sẽ là: "Nếu thời gian có thể quay lại, tao nhất

định sẽ học hành đàng hoàng."



Ai biết được liệu con đường này có phải là lựa chọn tốt nhất?



Vậy nên, những người bạn của tôi ơi, cho dù đang bước trên con đường nào,

hãy cứ đi thật vững, có thể phong cảnh ven đường lúc đẹp lúc xấu nhưng

nếu đẹp cứ trải nghiệm, xấu cứ bước qua, hãy để nhiều kiểu người, nhiều

loại chuyện làm phong phú thêm cho cuộc sống của mình nhé.