All In Love

Chương 25 :

Ngày đăng: 15:53 19/04/20


Những lúc mặt Từ Vi Vũ bỗng dày bất thường, tôi hỏi: "Lòng tự trọng của anh đâu?"



Anh "một cười trăm vẻ nhiên nhiên[1]" nói: "Hết sạch từ khi yêu em rồi."



( [1] Trích "Trường Hận Ca" - Bạch Cư Dị, bản dịch Tản Đà.)



Sau này, những bạn bè, đồng nghiệp "gục" trước đủ kiểu hành động tự mãn

được thực hiện dưới lốt thanh cao như trăng sáng gió mát của anh, cảm

thán: "Vũ, lòng tự trọng của chú bay đi đâu hết rồi!"



Anh quay lại cười, "Không, là lòng tự trọng của mày chứ."



Nói chung, số cuộc điện thoại tôi nhận được về chủ đề "lòng tự trọng" của Từ Vi Vũ không chỉ dừng lại ở một.



"Em dâu, em phải giành lại công bằng cho anh, à đúng rồi, anh là đồng

nghiệp cùng phòng với Từ Vi Vũ, họ Lưu, bị nó xâm hại vô nhân đạo! Già

rồi không tự bảo vệ được, muốn nhảy sông nhưng trong nhà còn có mẹ già,

con nhỏ..."



"..."



Sau, tôi hỏi anh: "Sao anh lại xâm hại đồng nghiệp Lưu?"



Vi Vũ: "Cứt! Cậu ta rảnh rỗi sinh nông nổi, uốn a uốn éo quanh phòng anh,

ngứa mắt nên gọi người mang còng tay đến trói vào ghế cho cậu ta ngồi

yên tý thôi."



"..."



#185



Cơ quan Vi Vũ tổ chức chơi CS nhân vật thật, tôi bị kéo đi, từ chối kiểu

gì cũng vô dụng. May mà có khá nhiều người đưa người nhà đi cùng.



Chia đội trước khi ra sân, theo hình thức bốc thăm, tôi và Vi Vũ ở hai phe

đối địch. Anh kéo tay tôi nói: "Vợ, anh là người có tổ chức, có kỷ luật

nên nếu anh có làm gì, kính mong... đại nhân không chấp tiểu nhân, về

nhà đừng bắt anh quỳ bàn phím nhé."



Phía trước có người gọi: "Vũ, anh lề mề thế! Ra đây tập trung nhanh!"



Vi Vũ: "Ầm ĩ cái gì, anh mày đang bận khẳng định phẩm chất quân nhân!"



Bắt đầu chiến đấu, chưa được bao lâu, tôi đã bị dí "súng ngón tay" chặn lại.



Từ Vi Vũ từ phía xa lao tới, "Đợi tý! Tù binh ấy để anh!"



Tôi nhìn trời, Từ Vi Vũ chạy đến, nhìn đồng đội mình tha thiết, rồi, giết anh ta.



Đồng đội: "..."
Ăn tối no nê rồi đi dạo, lúc qua đường có xe vượt đèn đỏ xẹt qua người

tôi, Từ Vi Vũ vội vàng kéo tôi lại, nhìn theo biển số xe kia rồi lẩm

bẩm: "Chờ nhận giấy phạt gấp đôi đi con!"



Sau khi qua đường tôi hỏi anh: "Nếu xe đâm vào thật thì anh sẽ làm gì?"



Vi Vũ: "Thế mà phải hỏi, đẩy em ra, anh lăn xuống ăn vạ rồi em đi đòi tiền, bám thằng kia không chết không tha!"



Tôi im luôn, "Lừa người ta là không tốt?"



"Chúng ta thực hiện luật ATGT nghiêm chỉnh như thế, người đâm vào là bị mù chứ còn gì, loại như thế thì sao phải nhịn, lừa cho nó chết! Về sau tiền

sinh hoạt bắt nó trả, ốm gọi cho nó, muốn ăn gì cứ bấm điện thoại là

xong, hừ hừ."



"Anh định hẹn hò đấy à?"



#192



Từ Vi Vũ nói chuyện điện thoại: "Khi anh đã nói không thích thì chúng

mày đừng phí nước bọt, năn nỉ kiểu gì gia cũng không đồng ý đâu! Nói

lắm, một, làm anh càng không thích, hai, anh vẫn không thích."



Một lát sau tôi hỏi: "Anh cứ nói mười câu thì chín câu phải có không thích nhỉ, unhappy sir?"



Vi Vũ: "Nhưng với em lúc nào anh cũng là happy sir, viết tắt H sir!"



Anh có hiểu H nghĩa là gì không đấy?



Có hôm tôi thuận miệng hỏi anh, "Happy sir, điều gì khiến anh happy?"



Vi Vũ: "H!"



"..."



#193



Tối xem TV, dạo gần đây, phía Bắc mưa lớn, còn chỗ chúng tôi cứ nắng chang

chang, tôi than: "Sao chẳng chia sẻ tí tẹo mưa nào cho mình thế?"



Từ Vi Vũ nghe xong, gật đầu nói: "Đúng rồi, mưa móc chia đều[3] chứ!"



( [3] Nguyên “mưa móc quân ân”: Không quá yêu chiều một số người hoặc quá lạnh nhạt một số người, đối xử tất cả ngang bằng nhau.)



Bạn: "Một câu đủ để chứng minh người làm chủ trong nhà!"



Vi Vũ: "Anh nắm quyền làm chủ kinh tế nhé!"



Tôi: "... Nhưng em là người quyết định tâm trạng của anh."