All In Love
Chương 9 : Tình bạn vĩnh hằng
Ngày đăng: 15:53 19/04/20
Năm Từ Vi Vũ về nước, sau khi được “chính thức xác nhận danh phận”, anh mời nhóm bạn cùng phòng tôi đi ăn cơm.
Câu đầu tiên khi trưởng phòng ngủ nhìn thấy Từ Vi Vũ là: “Sao người ở cùng xóm với cậu không phải là tôi?!”
Từ Vi Vũ đáp lại rất lịch sự: “Dù có cùng một xóm thì chúng ta cũng chỉ có thể làm anh em.”
“...”
Sau đó, nhận xét mà trưởng phòng ưu ái dành cho Từ Vi Vũ là: “Vừa có sự
trưởng thành của một người đàn ông, vừa có sự dễ thương của một cậu bé!”
Không biết là nó suy từ đâu ra.
#58
Hai ngày trước, trưởng phòng đại học gửi tin nhắn cho tôi, khoe: Cuối cùng cũng yêu rồi!
Ngay hôm sau, nó lại gửi tin: Như “chuyện thường ngày ở huyện”, tao lại thất tình!
Hỏi nguyên nhân của sự “siêu chớp nhoáng” này.
Nó trả lời: Anh ta yêu tao vì biết bố tao làm sếp, bố anh ta cũng là sếp
đấy, nhưng chức vụ thấp hơn. Anh ta chia tay vì biết bố tao làm cán bộ
Cục Phòng chống tham nhũng! Có nhất thiết phải vội vàng chứng minh bố
mình là quan tham như thế không?!
“...”
#59
Một người bạn thân khác thời đại học của tôi từng đi phẫu thuật thẩm mỹ,
trước kia nó vẫn hay tự xưng là “Cuồng thẩm mỹ”, khi về, con bé tâm sự
rằng muốn theo đuổi chàng trai hằng thầm thương trộm nhớ, phấn đấu hoàn
thiện giấc mơ thiếu nữ của mình.
Tôi trả lời: Kính chờ tin lành.
Hôm sau nó kể, người kia đồng ý!
Tôi chúc mừng.
Nó nói tiếp: “Nhưng tao không đồng ý!”
Tôi hỏi vì sao, nó thở dài một hơi, phát biểu: “Khi xưa rung động, âu cũng là vì chưa trải được mấy sự đời.”
“...”
#60
Cuồng thẩm mỹ: “Khê tử, tao muốn đi phẫu thuật thẩm mỹ tiếp!”
Thẩm mỹ, đi tỏ tình với người trong mộng thuở nào, rồi thấy mình của ngày
xưa không những ngây thơ mà còn ngu ngốc, hẳn con bé này lại “nổ” ra ý
tưởng gì đây.
Tôi khuyên: “Sao mày phải giữ mãi trong lòng thế.”
“Sau khi soi gương nửa ngày, tao nhận ra rằng, cuộc đời này chẳng có ý nghĩa gì cả.”
“Đang yên đang lành tự nhiên đi tự hành hạ mình làm gì?”
Cuồng thẩm mỹ: “...”
Tôi: “...”
Cuồng thẩm mỹ: “Tao chỉ muốn tìm vài tia sáng thôi mà!!”
Tôi: “... Sau đó nhận ra rằng, tất cả chỉ còn lại vết đen[1]?”
( [1] Chú thích của tác giả: Trên bề mặt mặt trời thường xuất hiện các Vết đen Mặt Trời.)
“...”
Cuối cùng, tất nhiên Cuồng thẩm mỹ không đến, khi Lan Lan tới nơi, trưởng phòng đang chơi game điên cuồng trong phòng khách.
Lan Lan vừa gặp đã thả bom: “Trưởng phòng, lại béo ra à??”
Trưởng phòng: “Áp lực của ngân hàng quá lớn.”
Lan Lan: “Áp lực mà mày còn béo được?”
Trưởng phòng vừa giết địch vừa trả lời: “Haizz, tao phát triển ngược mà.”
“...”
Chỉ cần đám bạn đại học tụ tập cùng nhau là trong phòng không dứt tiếng nói cười.
Khi ăn cơm, trưởng phòng hỏi Vi Vũ: “Từ thiếu, cơ quan cậu có chàng nào đẹp trai như cậu không?”
Vi Vũ: “Không.”
Trưởng phòng thất vọng, “Gần bằng thì sao?”
Vi Vũ: “Không.”
Trưởng phòng tuyệt vọng, “Ngược lại thì sao?”
Vi Vũ nhìn nó một cái, “Rốt cuộc là muốn hỏi gì?”
Trưởng phòng cười dê: “Từ gia, giới thiệu cho chị em vài đối tượng đi?”
Vi Vũ: “Không thích.”
Phòng trưởng: “Bởi vì... ?”
Vi Vũ: “Không muốn làm hại người khác.”
“...”
#66
Bạn thân cấp 3: Xem ảnh chưa?? Mẹ tao ưng lắm, bắt tao đi xem mặt. Chết
mất! Mày xem có giống người châu Phi không? Y chang luôn!!
Tôi: Thực là giai châu Phi đẹp trai lắm.
Bạn thân: Dạo này tao bị ép khô đến nơi rồi! Hôm qua không nhịn được nữa,
bảo mẹ tao là con không thích đàn ông, con thích phụ nữ!
Tôi lau mồ hôi: Mẹ mày sợ không?
Bạn thân: Không, vấn đề là ở đấy, mẹ tao bình tĩnh lắm, bà bảo “ồ”, rồi
tiếp tục, “thế mày gặp thằng bé thử xem, nó làm ăn cũng được lắm...” rõ
ràng ông nói gà, bà nói vịt!
Tôi: Thế mày định thế nào?
Bạn thân: Tao đi tự tử đây!
Đôi khi nghĩ lại, bị bắt đi xem mặt như vậy chẳng phải dễ, không hề dễ, một bên là sự quan tâm của gia đình, một bên là sự kiên trì của bản thân.
Áp lực lớn phải biết.
Tôi thường nói với đám bạn đang sầu não ấy rằng, chờ thêm một thời gian
nữa, một chút chút nữa thôi, biết đâu hoàng tử của mày đang trên đường
cưỡi ngựa trắng đến đây. Nhưng sức thuyết phục của nó như thế nào bọn
tôi đều biết cả, thực ra đó cũng chỉ là một kiểu an ủi tâm lý mà thôi.
Có điều tôi nghĩ, nếu giờ cưới bừa một người để rồi sau này phải mệt mỏi thì thà cứ đợi, cứ chờ thêm một chút, đằng nào mình cũng đã đợi những
hai mấy năm rồi còn gì.