Âm Mưu Của Nữ Phụ 2: Cho Đến Thời Khắc Cuối Cùng

Chương 26 : Các ngươi có quyền gì? (H sơ)

Ngày đăng: 03:36 19/04/20


Tam Tiền Tam tựa như một con rắn cuốn lấy cơ thể Vũ Lôi, chiếc lưỡi mê hoặc liếm liếm bờ môi của hắn. “Hi hi... hi hi...”



Sau 2 giây, Vũ Lôi rớt vũ khí đầu hàng, cùng cô gái trên thân cuốn vào nhau thành một đoàn, nhanh chóng mùi hương kì lạ phát ra, tràn ngập trong phòng là mùi huân hương của tình dục. Cố Thần lông mày hơi nhảy, liếc nhìn cô gái trước mắt.



Càng là nụ cười mê người bao nhiêu, càng là tư thái mị hoặc như thế nào, đều là một bộ dáng hồi quang phản chiếu mà thôi. (*)



(*) Tỉnh táo trước khi chết.



Rõ ràng, cách để sống sót đơn giản đến vậy, thế nhưng cô ta giống như Cố Linh, cứ chọn một lối mòn không có đường sinh cơ (**) nào mà xông đến như không cần mạng.



(**) không có đường sống.



Một bàn tay nhỏ bé trắng nõn đột ngột nắm lấy tiểu Cố Thần đang nhảy nhót hưng phấn, hết xoa lại nắn. Cố Thần cứng người nhìn xuống, đối diện hắn là một đôi mắt xanh lam như biển khơi dậy sóng, tinh nghịch nháy nháy với hắn.



“Cô đừng giả ngu với tôi...” Cố Thần nắm lấy tóc Tam Tiền Tam, kéo sát đôi mắt trong veo kia đến sát gần, đối diện với hắn. Bởi không hiểu vì sao, hắn lại đột ngột bùng lên một ngọn lửa tức giận trong lòng. Đôi mắt của kẻ bị chìm đắm trong tình dục, không thể là một mảnh thanh minh như thế nào. “... đừng nói với tôi cô không biết hậu quả của việc này! Ngay bây giờ đây, cô chỉ là đang tự lừa mình dối người, uống rượu độc giải khát mà thôi!”



Hắn bất lực với kẻ bị tình dục bức bách, nhưng lại không thể nào chấp nhận người cứ tìm đường chết mà đâm đầu vào như thế này! Rõ ràng cô ta còn rất tỉnh táo! Rõ ràng cô ta rất rõ ràng tình trạng của bản thân mình! Nhưng cô ta lại có thể vì một đứa bé chắc chắn sẽ không thể nào tồn tại được trên cõi đời này mà quan hệ với hai người đàn ông xa lạ mới gặp lần đầu!



“Thì sao?” Tam Tiền Tam nắm lại lấy tóc hắn, kéo tai hắn đến sát môi mình. “Anh nói những lời này, bởi vì anh lo lắng cho tôi, hay là bởi vì anh cũng từng là một đứa trẻ không thể nào tồn tại trên cõi đời này?”
“Thì sao?” Tam Tiền Tam nắm lại lấy tóc hắn, kéo tai hắn đến sát môi mình. “Anh nói những lời này, bởi vì anh lo lắng cho tôi, hay là bởi vì anh cũng từng là một đứa trẻ không thể nào tồn tại trên cõi đời này?”



Cố Thần giật mình, nhìn trân trân vào đôi mắt đang cười nhạo hắn kia.



Tam Tiền Tam kéo lấy bàn tay của Cố Thần, đặt nó lên trên vùng bụng đã hơi lồi ra. Hắn có thể nghe thấy, cảm nhận thấy từng nhịp đập vững vàng của đứa bé. “Ha, làm sao tôi có thể từ bỏ nó đây. Nó dễ thương đến thế này, nó đáng yêu đến thế này cơ mà!”



Nét cười trong đôi mắt xanh lam dần trở nên hỗn loạn điên cuồng. “Thấy không! Thấy không! Thấy không! Khi nó ra đời, nó sẽ là đứa trẻ đáng yêu nhất! Xinh đẹp nhất thế giới này! Nó sẽ gọi tôi là mẹ, nó sẽ mỉm cười nằm trong lòng tôi, nó sẽ như bao đứa trẻ khác, sẽ làm nũng, sẽ khóc nhè, sẽ... sẽ không một ai có thể cướp đoạt nó! Không ai có quyền được cướp đi quyền được sống của nó! Anh có quyền gì! Thần linh có quyền gì! Tất các người đều không có thứ quyền năng đó!”



Giống như bị thôi miên, Cố Thần không thể động đậy, hắn bị người phụ nữ này đặt dưới thân, bị cô giống như phát điên mà cắn xé, bị móng tay của cô vạch ra những đường máu đỏ chói mắt trên lưng.



Đã từng, có một người phụ nữ cũng chói mắt như vầng thái dương, xinh đẹp như những bông hoa hồng nhung nguy hiểm nhất, vì hắn mà chết đi. Ngày hôm nay, một lần nữa hắn bị một cô gái khiến cho không thể nào nói nên một lời nào. Hắn có thể nói như thế nào?



Nói rằng cô ta sai?



Nói rằng cô ta đang đi nhầm đường?



Nói rằng đứa bé này không đáng tồn tại trên đời này?



Một khi hắn nói ra, cũng chính là lúc hắn phủ nhận sự tồn tại của bản thân hắn.
Một khi hắn nói ra, cũng chính là lúc hắn phủ nhận sự tồn tại của bản thân hắn.



“A ha ha... ha ha ha...” Tam Tiền Tam một bên cắn xé Cố Thần giống như trả thù, một bên tùy hứng hưởng thụ sự hầu hạ tận tình của Vũ Lôi.



Cố Thần sau một lúc ngơ ngác thì cũng vì tiểu Cố Thần trướng đến phát đau mà nhập tiệc. Ba người lăn lộn thành một đoàn, triển khai đủ 36 tư thế nằm ngồi đứng mới kết thúc.



Cố Thần ngã xuống giường, thở dốc vứt Vũ Lôi đã trần truồng như con cá luộc lên giường, ôm cô gái vào lồng ngực. Hắn mơ hồ nhìn lên vùng bụng của cô, mường tượng một đứa trẻ trong trí óc.



Cho dù có thành công hay không, đột ngột hắn muốn thử một lần. Cho cô gái này, cho đứa bé này, cũng cho sự tồn tại của chính hắn.



Dù sao hắn tin tưởng vào y thuật của hắn, cho dù trường hợp xấu nhất xảy ra, hắn vẫn có đủ cơ hội để kéo cô gái này ra khỏi lưỡi hái tử thần.



====



Chính vì sợ mổ nên đến hôm nay cá vẫn bị viêm a mi đan, thật khổ sở, ngày hôm qua mặc phong phanh đón gió và lại nhảy mũi cùng mất tiếng. Hiu hiu hiu...



Chương kế là h nhân thú, xin đừng hoảng loạn... tính chương này chơi các loại tư thế và tình thú, thế nhưng nếu chưa đả thông tư tưởng cho anh Cố thì kiếm đâu ra H cao, nên nội dung chương này đã bị tàn nhẫn bẻ cong, các chị em lượng thứ.



Lúc này anh Cố mới chỉ có thiện cảm với chị tam mà thôi, vẫn chưa phải *ÁI*, phải sau sau sau nữa kìa...



Lời cuối cùng... sau vài chương H và dưỡng thai nữa chính là kịch tình cùng sự trở lại của boss hắc hóa tinh linh nữ vương + sự xuất hiện hoa lệ của các anh kia + một sự kiện vô cùng đáng sợ sắp xảy ra + Sự kiện ngược nữ chính nhất truyện sắp xuất hiện.



P/s: Nếu các nàng tinh ý có thể nhận ra, cho dù đau đớn thế nào chị Tam cũng vẫn chưa thực sự khóc (huyết lệ không tính nhoa), một mảnh phần “người” của chị tam vẫn chưa hoàn thiện. Sắp rồi a...