Âm Mưu Gia (Kẻ Lập Mưu)

Chương 14 :

Ngày đăng: 19:28 19/04/20


Editor: Tiểu Ốc



Hạ Tuyền nhận được cuộc điện thoại khi đang tập thể dục, chiếc áo ba lô

màu đen, quần thể thao thoải mái, cách ăn mặc như vậy khiến cho cô càng

trở nên hấp dẫn mê người hơn.



Cô nhận lấy điện thoại từ trong tay Mã Nghĩ, không nhìn đến ánh mắt ý vị sâu xa của đối phương, mà khẽ thở hổn hển nói: “A lô?”



Thủy Tu Tề nghe điện thoại, không khỏi có chút hiểu lầm đối với âm thanh ở

đầu dây bên kia, giọng điệu vô cùng lúng túng nói: “Xin chào, tôi là

Thủy Tu Tề, trợ lý của Lệ tiên sinh.”



”A, trợ lý Thủy.” Hạ Tuyền

tắt máy chạy bộ đi, cầm lấy khăn lông lau mồ hôi từ trong tay Mã Nghĩ,

vừa đi vừa nói, “Lệ tiên sinh có dặn dò gì sao?”



Thủy Tu Tề nói:

”Lệ tiên sinh hẹn Hạ tiểu thư bảy giờ tối nay gặp mặt ở khách sạn Kha

Duy Tư, số phòng là 2048, sau khi ngài đến thì có thể trực tiếp đi tới

trước quầy tiếp tân để lấy thẻ phòng, tôi đã sắp xếp ổn thỏa rồi, không

cần phải lo lắng về vấn đề truyền thông đâu.”



Hạ Tuyền không cần

suy nghĩ lập tức từ chối: “Không được, tối hôm nay tôi phải ăn cơm với

đạo diễn Trần Quyền rồi, nói lời xin lỗi với Lệ tiên sinh hộ tôi.”



Thủy Tu Tề khó có thể tin được nói: “Ngài từ chối?”



Hình như cậu chưa từng bị người khác từ chối bất kì yêu cầu nào, nhất là

những người mà ông chủ mình đã yêu cầu, cho nên biểu hiện có chút không

bình tĩnh.



Có thể có người quan trọng hơn Lệ tiên sinh sao?



Hạ Tuyền nghe đến đây, cũng không giải thích gì mà chỉ “Ừ” một tiếng rồi

nói tiếp: “Thật xin lỗi, anh xem thử như thế này có được hay không nhé,

lát nữa tôi sẽ bảo trợ lý xem xét lịch trình của tôi trong ngày, rồi sắp xếp một thời gian để ăn cơm cùng Lệ tiên sinh?”



Thủy Tu Tề lạnh nhạt nói: “Xin lỗi Hạ tiểu thư, trong tháng kế tiếp, Lệ tiên sinh cũng không có thời gian rảnh rỗi.”



”Vậy thì coi như xong.” Hạ Tuyền hời hợt.



”Hạ tiểu thư, có một chuyện tôi quên chưa nói với cô, những bức ảnh bất nhã của cô đang ở chỗ của Lệ tiên sinh, chẳng phải cô muốn lấy về sao?”

Thủy Tu Tề thay đổi cách nói.



Hạ Tuyền ngẩn ra, con ngươi chậm

rãi nheo lại, nhỏ giọng nói: “Là tôi không biết phân biệt phải trái rồi, tối nay tôi sẽ tới đó, cảm ơn Lệ tiên sinh hộ tôi.”



Thủy Tu Tề

trực tiếp cúp điện thoại, Hạ Tuyền ném di động vào trong ngực Mã Nghĩ,

nghe thấy Mã Nghĩ mặt mờ mịt hỏi: “Chị, em nhớ rõ là tối nay không có

bữa ăn nào với đạo diễn Trần mà?”



Hạ Tuyền quyến rũ xinh đẹp liếc anh một cái, nhàn nhạt mà nói ra: “Không hiểu cái gì gọi là lạt mềm

buộc chặt sao? Tối nay chị sẽ không trở về chỗ chị Phỉ đâu, em tùy tiện

tìm một lý do nào đó để nói cho cô ấy biết.”



Mã Nghĩ vẻ mặt đau

khổ nói: “Chị, chuyện chị đi trêu chọc Lệ Tịnh Lương, chị Phỉ sớm muộn

gì cũng sẽ biết, chị vẫn nên là đừng đi mà.”



”Chị không nói em
rồi.”



Lệ Tịnh Lương cười, nhưng âm thanh lại nghe rất lạnh nhạt:

”Tôi ngược lại thật sự không ngờ tới việc em có thể nhịn được không công khai chuyện của Diệp Minh Tâm.”



Nói sang chuyện khác ư? Thôi, không sao, theo anh vậy.



”Lần trước ở lễ ra mắt sau khi chơi đùa với anh, đã rước lấy sự bất mãn của

cô ta, nên sau đó đã ra tay với tôi, chuyện đó là do quá kích động nên

mới tạo thành hậu quả xấu, lần này tôi sẽ không để tái phạm sai lầm ấy

nữa đâu.”



Khi cô nói chuyện luôn nhìn chằm chằm vào mặt của anh, ánh mắt nóng bỏng miêu tả đường cong trên khuôn mặt

anh, hai người nhìn thẳng vào mắt nhau trong chốc lát, rồi Lệ Tịnh Lương chuyển tầm mắt trước.



Rốt cuộc vẫn là...... Anh hùng không qua được ải mỹ nhân.



”Buông ra.” Anh cố gắng tránh khỏi cô.



Hạ Tuyền nhỏ giọng ôn như nói: “Mặc dù là người đã có hôn ước, nhưng Lệ

tiên sinh một ngày kiếm được cả tỷ bạc, đã có được một cơ hội trăm năm

khó gặp như thế, nếu cứ vậy mà để em trở về thì em thấy rất không cam

tâm nha.”



Lời này có phải đã nói ngược vị trí của nam và nữ rồi không?



”Không thì thế này đi.” Cô cắn cần cổ thon dài trắng trẻo của anh, cảm giác đó đủ để làm cho máu của cả người khác chảy dồn về một chỗ, “Chúng ta làm

một chút những chuyện khác đi.”



“......”



Trong một đêm

này, hai người đã có rất nhiều bước tiến triển so với trước kia, mặc dù

một bước cuối cùng vẫn chưa đạt thành, nhưng đây vẫn là một tình huống

vô cùng tốt, khi Hạ Tuyền rời khỏi khách sạn vào sáng ngày thứ hai thì

quả thật đã mừng như điên.



Về phần mấy tấm hình bất nhã kia ư? Ai để ý chứ? Sau khi Hạ Tuyền nhìn thấy những bức ảnh thì ngay cả liếc

cũng không liếc tới một cái.



Khi Lệ Tịnh Lương tỉnh lại thì cô đã đi rồi, ở trên mặt bàn của tủ đầu giường có đặt một tờ giấy, trên đó

viết một hàng chữ: cảm ơn đã chiêu đãi.



Hai tay anh cầm tờ giấy kia, khuôn mặt dịu dàng nhìn một lúc, rồi không chút lưu tình xé nát, ném vào thùng rác.



Những chuyện phát triển sau đó là, vào buổi tối ngày thứ hai, trong bữa tiệc

của Hạ Tuyền và Trần Quyền, có nhiều thêm một vị khách quý —— bạn tốt

nổi tiếng tầm quốc tế của đạo diễn Trần Quyền, chủ tịch tập đoàn AR, Lệ

Tịnh Lương.



Ngay khi Hạ Tuyền vừa nhìn thấy anh một cái thì liền

hiểu rõ, lý do lạt mềm buộc chặt mà tối hôm qua cô bịa ra đã bị người ta vạch trần rồi, đạo diễn Trần Quyền mà cô dùng để lấy làm cớ lại là bạn

tốt của anh, buổi tối Trần Quyền có bữa tiệc hay không, không phải anh

chỉ cần một cuộc điện thoại là biết rồi sao?



Lệ Tịnh Lương ngồi ở vị trí chủ vị, vừa nói chuyện trời đất với Trần Quyền vừa thoáng nhìn

lướt qua trang phục lộng lẫy của Hạ Tuyền, ánh mắt hơi lạnh, không đúng, là cực kỳ lạnh, giống như là đang nhìn một người phụ nữ đê tiện có thể

vì danh lợi mà bán đứng tất cả.



Hình như anh hiểu lầm lý do vì sao cô lại xuất hiện tại bữa tiệc này rồi, Hạ Tuyền nhức đầu nghĩ.