Âm Mưu Gia (Kẻ Lập Mưu)

Chương 36 :

Ngày đăng: 19:29 19/04/20


Tiểu Lệ Hạ là một đứa bé vô cùng ngoan ngoãn, hoàn toàn không phiền phức như những đứa trẻ cùng tuổi khác, cậu bé chỉ có một sở thích đó là chảy nước miếng với ba ba của mình.



Mỗi lần nhìn thấy ba ba của mình, cậu bé sẽ làm bẩn cái cằm nhỏ mà mẹ vừa lau sạch cho cậu, ngón tay không ngừng đưa vào miệng làm ra động tác mà chỉ có trẻ sơ sinh làm mới có cảm giác thuần khiết đáng yêu.



Hạ Tuyền nhìn ông chủ Lệ đang nằm trên giường, anh có uống một chút rượu, đang nhắm mắt dưỡng thần, trên bụng đặt một tập tài liệu, cánh tay gác lên trên tập tài liệu, hẳn là muốn tỉnh lại rồi tiếp tục xem.



Hạ Tuyền duỗi ngón tay trò ra dấu im lặng với bảo bảo: “Xuỵt, Lệ Hạ nghe lời, không được đánh thức ba ba nha.”



Tiểu Lệ Hạ nhìn mẹ, đôi mắt xoay tròn hơi nheo lại, nở nụ cười, tiếng cười đáng yêu khiến người khác vô cùng vui vẻ nhưng cũng hơi quấy rầy giấc ngủ ngon của người khác.



Hạ Tuyền nhìn về phía bên giường, quả nhiên là Lệ Tịnh Lương đã mở mắt ra, từ trước đến giờ anh vốn không ngủ sâu, dựa vào thành giường hơi nhấn thái dương, không có kính che trên mắt làm anh thiếu đi và phần nhuệ khí và phong phạm của người trí thức, thứ duy nhất không thay đổi đó là anh luôn tràn đầy sức quyến rũ.



“Anh tỉnh rồi?”



Đi đến bên người chồng mình, Hạ Tuyền ngồi xuống, ánh mắt nhìn anh tràn ngập ái mộ, không có nhiều đàn ông có thể chịu được ánh mắt này nhưng mà gần đây ông chủ Lệ thực sự quá bận rộn, giữa trán ngưng tụ vẻ mệt mỏi, thấy vợ mình quyến rũ như vậy, ngoài bất đắc dĩ thì chỉ còn lo lắng.



Bất luận là ai để một báu vật như vậy ở trong làng giải trí hỗn loạn thì đều phải lo lắng. Lệ Tịnh Lương nhìn như không để ý, bắt đầu lẩm nhẩm đọc hợp đồng, một lát sau mới mở miệng nói chuyện.



“Sau khi quay xong bộ phim này thì em có ý định nghỉ diễn không?”



Vấn đề này khiến cho Hạ Tuyền sợ run, không khỏi hỏi: “Anh không thích em đóng phim sao?”



Lệ Tịnh Lương từ chối cho ý kiến, tiếp tục nhìn chằm chằm vào tài liệu, thái độ nước đôi lập lờ như vậy khiến cho người ta không thể đoán được rốt cuộc trong lòng anh suy nghĩ điều gì.



Hạ Tuyền suy tư một chút, nói: “Thực ra không đóng phim cũng không phải là không thể, nhưng ngoài cái này ra thì em không biết mình còn có thể làm gì.”



“Em có thể làm nghề nghiệp chuyên môn của em.” Hạ Tuyền chỉ dẫn từng bước.



“Anh xem thanh danh hiện tại của em, anh cảm thấy nếu em đi làm bác sĩ thì sẽ có bao nhiều người thực sự là tới để khám bệnh?”



Vấn đề này tuy sắc nhọn nhưng cũng là sự thật, nhìn tình hiện tại thì ngoại trừ ngồi ở nhà không làm gì hết hoặc là đổi nghề thành người đứng phía sau màn thì không còn lựa chọn nào khác. Làm những nghề khác chỉ khiến cho cuộc sống của cô càng hỗn loạn hơn mà thôi.”



“Em có thể không làm gì hết.” Lệ Tịnh Lương thản nhiên nói.



Hạ Tuyền nhớ tới tư liệu về nhà họ Lệ, từ trước đến nay, nữ chủ nhân của nhà họ Lệ đều là danh viện(*) của giới thượng lưu, họ vốn không cần làm gì cả, chỉ cần động ngón tay, suy nghĩ nên mua loại quần áo như thế nào, đi chỗ nào bảo dưỡng nhan sắc.
Hạ Tuyền nhìn tạp chí, bên trên là vô số ảnh chụp của Lệ Tịnh Lương và Liêu Hạnh Nhi, bọn họ ở Las Vegas đi ra đi vào cùng nhau, nhìn qua rất thân mật, trên toàn bộ quãng đường Lệ Tịnh Lương đều tươi cười, đặc biệt ôn nhu, ôn nhu đến chói mắt.



Trong lòng Hạ Tuyền cũng có chút không thoải mái nhưng liên tưởng đến những chuyện gần đây thì lại cảm thấy tin tức này có thể do anh cố ý thả ra.



Trước mắt cũng chỉ có tin tức mới của anh mới có thể giúp cô trốn khỏi những tin đồn náo động kia nhưng mà những tin tức xấu này thực sự có lợi cho anh sao?



Thực ra cũng có chỗ tốt, chỉ là Hạ Tuyền không nghĩ ra mà thôi.



Bởi vì lần này sau khi chuyện xấu với Liêu Hạnh Nhi kết thúc thì sẽ còn rất nhiều tin đồn tình cảm của Lệ Tịnh Lương và các nữ minh tinh khác do tập đoàn giải trí AR tạo ra. Mục đích bọn họ làm như vậy là vì dựa theo yêu cầu của ông chủ lớn, kéo hình tượng giữ mình trong sạch của anh xuống, nhào nặn thành một người ăn chơi phong lưu phóng khoáng, làm nền cho chuyện tương tai của anh và Hạ Tuyền.



Nói cho cùng, Hạ Tuyền cũng là một người phụ nữ đắm chìm trong tình yêu, nhìn thấy những tin tức này đương nhiên sẽ muốn biết toàn bộ mọi chuyện, sẽ vì nội dung của tin tức mà đoán tới đoán lui. Cô xem không ít phim của Liêu Hạnh Nhi, hành động tốt, dáng vẻ tốt, quan trọng nhất là đã giành được không ít giải thưởng lại còn tự mình làm bà chủ, mở quán bar và quán ăn, so sánh với cô thì cô ấy càng thích hợp với ông chủ Lệ hơn.



Thời gian cứ trôi qua như vậy, Hắc Vũ cũng đã quay xong rồi, Lệ Tịnh Lương cũng đã đi hơn một tháng, tại sao anh còn chưa trở về?



Chẳng lẽ anh thực sự có gì đó với Liêu Hạnh Nhi.



Không, cô không nên nghĩ như vậy, Lệ Tịnh Lương không ngốc, sau khi có những tin tức xấu này truyền ra, anh không hề gọi điện thoại giải thích một lần nào, rõ ràng là vì cảm thấy cô có thể hiểu được ý nghĩa vì sao những tin tức đó lại xuất hiện. Cô nên cảm tạ anh đã giúp đỡ, cảm tạ anh đã dẫn lửa đạn qua chỗ khác, nhưng mà....



“Aizz...” Thở dài một tiếng, Hạ Tuyền nhắm mắt lại, ôm con đi ngủ, ngọn đèn rất sáng nhưng cô lại không tắt.



Từ khi có con, cô rất ít khi tắt đèn bởi vì lo lắng đứa bé xảy ra chuyện gì, nếu đi bật đèn thì sẽ không kịp.



Vì vậy, khi người nào đó về đến nhà thì nhìn thấy trong phòng ngủ sáng đèn, trên giường, một đôi mẹ con tựa sát vào nhau, ngủ rất say.



Lệ Tịnh Lương bỏ áo khoác tây trang xuống, nhẹ tay nhẹ chân đến bên giường nhìn Hạ Tuyền.



Tuy Hạ Tuyền ngủ thiếp đi nhưng vẫn nhíu mày, bên cạnh vẫn đặt một chồng báo, bên trên đều là tin tức chuyện xấu mấy ngày nay của anh và Liêu Hạnh Nhi.



Nhìn thấy những thứ này, Lệ Tịnh Lương không nhịn được đưa tay vuốt ve gò má của cô, nụ cười của anh như có chứa hoa đào, đôi mắt hơi xếch lên cong lại, tinh tế, mê người.



Hạ Tuyền cảm thấy có người chạm vào liền cảnh giác mở mắt ra, nghĩ rằng gặp trộm liền phản xạ ôm đứa bé muốn tránh né nhưng khi thấy rõ người kia là ai thì biểu tình trân mặt càng suy sụp.



--Tại sao lại mơ thấy anh rồi? Nhưng mà ảo giác này đúng là quá chân thực rồi!