Ám Vô Dạ Online

Chương 124 :

Ngày đăng: 13:54 18/04/20


“Nè nè, Hàn Ly ông anh cũng thật vô dụng, lại còn say tàu thành cái dạng này?” Bất khả tư nghị nhìn Hàn Ly đang bám chặt lan can bảo hộ trên thuyền mà ra sức ói mửa, Lưu Ly kinh ngạc đến chết.



“Ai cần. . . ọe. . . các người . . . ọe. . . quan tâm.” Đã muốn nôn đến bất tỉnh, Hàn Ly vẫn như cũ mạnh miệng phản bác.



“Hàn Ly, không sao chứ.” Nguyệt Lượng có chút lo lắng giúp Hàn Ly vỗ vỗ lưng.



Lắc đầu nguầy nguậy, Hàn Ly đã sắp không còn khí lực mở miệng.



“Chúng ta trước hết hãy tìm nhà trọ nghỉ ngơi một chút đi.” Đỡ lấy Hàn Ly, Tri Hỏa nói.



Khách sạn trong trò chơi, là nơi khôi phục năng lực của người chơi so với bên ngoài nhanh hơn rất nhiều, nhưng phí trọ đắt đỏ cũng làm người chơi mới phải dừng bước, chỉ dám ao ước mà thôi.



“Không cần đâu, tôi nghỉ ngơi ngoài đây là được rồi.” Từ chối khéo ý tốt của Tri Hỏa, Hàn Ly biết kinh tế mọi người đều chẳng dư dả chút nào, cũng không muốn vì việc nhỏ thế này mà lãng phí tiền.



“Dài dòng, đi thôi.” Đi đến bên kia Hàn Ly, Bắc Hoàng Minh cùng với Tri Hỏa một trái một phải đỡ lấy y, giúp y đi thoải mái hơn.



Thấy Bắc Hoàng Minh mạnh miệng nhưng hành động lại dịu dàng, Tri Hỏa không khỏi cười thầm.



Bởi vì ở trò chơi độ chân thực là 90%, cho nên Hàn Ly hiện tại khó chịu thế nào bọn họ hoàn toàn hiểu được. Đã là bạn bè, mọi người nguyện ý tốn chút tiền để Hàn Ly được nghỉ ngơi tốt hơn.



“Thật là muốn phá sản.” Hàn Ly cũng là kẻ không biết bộc lộ cảm xúc của mình, ngoài miệng nói vậy, vẫn là ngoan ngoãn đi theo bọn họ.



“Lưu Ly, theo bọn em trở thành bạn bè thật rất tốt nha.”



Sửng sốt một chút, nhìn Nguyệt Lượng vẻ mặt không giống trước nay vẫn luôn mơ hồ, Lưu Ly lập tức nở nụ cười, “Đúng vậy nhỉ, em cũng cảm thấy thế.”







Nghỉ ngơi qua một đêm, mọi người thần thanh khí sảng tiếp tục xuất phát, hướng tới mục tiêu cuối cùng – Tộc trưởng tộc yêu tinh, mà đi đến.
“Chúng ta mời anh ấy vào đội đi.”



“Không được, anh ta nhìn qua dường như không có thực lực lắm.” Có chút chần chừ, Tri Hỏa kỳ thật rất muốn thu nhận người này.



“Ngốc, thực lực là có thể bồi dưỡng.” Vì anh đẹp trai, Lưu Ly cố gắng thuyết phục.



“Thế thì, mọi người có ý kiến gì không?” Ngẩng đầu nhìn mọi người, Tri Hỏa hỏi.



Khó thấy, lần này ngay cả Bắc Hoàng Minh khó tính nhất cũng không lên tiếng kháng nghị. Có lẽ trên người chàng trai kia có loại khí chất nhu hòa làm mọi người muốn cùng anh kết bạn đi.



“Cậu nên đi hỏi ý anh ta đi đã.”



Chiếm được chấp thuận của toàn đội, Tri Hỏa liền lộn trở lại. Thấy Tri Hỏa hướng phía mình mà đi tới, người thanh niên hơi sửng sốt một chút.



“A, chuyện là vầy, anh có muốn gia nhập đội ngũ của bọn tôi không? “



“Tôi rất yếu.” Anh ta thẳng thắn.



“Không sao cả.” Tri Hỏa lắc đầu tỏ vẻ không ngại.



“Cậu xác định sau này không hối hận chứ?”



“Đương nhiên.”



“Nếu vậy, mong được dẫn dắt nhiều hơn, tôi là Thanh Âm Hải Dương.” Thanh Âm Hải Dương mỉm cười, vươn tay ra bắt.



“Mong được chỉ giáo.”