Ăn Hành Tại Dị Giới

Chương 29 : Gạ kèo đáng nhớ

Ngày đăng: 02:18 27/06/20

Mắt Phong đã nhắm lại nhưng đôi tai của hắn thì không, giọng nói nhẹ nhàng êm ái của Chi Hoa chui vào tai tạo thành luồng sóng xung kích tác động mạnh lên đại não. Hắn khai thông thị giác, con mắt sáng choang mặt tỉnh như sáo. Hắn đờ người ra đấy hỏi nhỏ:
-Ta đang ở trong mơ hay là hiện thực đây.
Chi Hoa gắt nhẹ
-Không ra thiếp thiếp đổi ý bây giờ?
Suýt nữa thì mừng phọt nước bọt, Lưu Phong vội vàng nhảy chồm lên giường sợ Chi Hoa đổi ý. Hắn lăn qua lăn lại miệng lẩm bẩm:
-Đây không phải mơ, đây không phải mơ.
Chi Hoa ngồi lại bên giương nhìn hắn rồi nói:
-Chỉ là đi ngủ thôi, chàng cũng mừng như vậy ư? Nằm gọn lại đi cho người ta ngủ với chứ?
Lưu Phọng vội lăn sang góc giường, nhường chỗ cho cô vợ. Đến khi hai người đã nằm xuống hắn còn len lén nhìn Chi Hoa không dời mắt, hắn bắt gặp đôi mắt của nàng cũng đang nhìn mình.
-Ngủ đi, đừng nhìn người ta mãi như thế, người ta làm sao ngủ được.
Lưu Phong gục mặt xuống giương nhìn nàng bằng đôi mắt tròn xoe, Tâm trạng hắn đang bay bổng khi lần đầu tiên nằm xuống cạnh một nữ nhân không phải mẹ của hắn. Và nữ nhân đó lại rất xinh đẹp trong mắt hắn nữa chứ.
Chi Hoa trở mình, nằm nghiêng sang nhìn Lưu Phong, bốn mắt nhìn nhau như muốn thăm dò tâm can của đối phương. Nụ cười nham nhở của hắn làm nàng thấy như mình cảm mến gã này mất rồi.
Chi Hoa rụt rè đưa tay vòng tay qua cổ của Lưu Phong kéo sát lại gần, cả hai nhìn nhau hơi ngượng ngùng một chút, Lưu Phong cảm giác được hơi thở nhè nhẹ của Chi hoa phả lên khuôn mặt của mình, hắn rất hay giở trò xàm sỡ kiếm trò vui nhưng ở cạnh Chi Hoa mang lại một cảm giác hồi hộp, lo lắng.
Trống ngực đập liên hồi, Lưu Phong mạnh dạn đưa tay nắm lấy tay của Chi Hoa, ghé sát lại thêm một chút, hắn hôn nàng một cách thật vụng về, nó đến nhanh và kết thúc cũng rất nhanh thậm chí cả hai còn chưa cảm nhận được chút hương vị gì đã phải chia ra.
Chia hoa mặt thoáng phấn hồng, bặm môi cười tủm tỉm. một cảm giác mềm mại, hơi ghê ghê lúc đầu nhưng càng về sau lại thấy thích thích, hai người siết chặt vòng tay giữ chặt đối phương thật lâu, trao cho nhau từng nụ hôn vụng dại rồi lại nhìn nhau cười tủm tỉm.
Trời về đêm dịu mát, nhưng lửa dục bên trong hai người lại bốc lên ngùn ngụt như muốn đốt cháy căn nhà gỗ, Chi Hoa khẽ nới lỏng chiếc áo mỏng manh để hở ra chút thịt mềm hồng phía trước. Lưu Phong chỉ chờ có thế đã đưa bàn tay của mình vào đó mà xâm chiếm chỗ nhạy cảm của nữ nhân.
Ngực của thiếu nữ mềm mại và săn chắc, bàn tay của Lưu Phong chộp vào thì vừa kín, hắn nhẹ nhàng xoa nắn xung quanh rồi chạm vào điểm hồng nhấp nhô phía trên.
“Ưm… ”
Cảm giác lần đầu tiên có bàn tay nam nhân sờ vào, từ điểm hồng một luồng xung điện truyền tới làm Chi Hoa bất giác kêu lên. Lưu Phong thấy vậy thì dừng lại hắn hỏi.
“Không sao chứ?”
Chi Hoa gật đầu mỉm cười đáp lý nhí
“ Không… ta.. thi… thích lắm!
Cả hai ngồi dậy tháo bỏ phần y phục phía trên cho nhau, Thân thể chi hoa cân đối chỗ nào ra chỗ đấy, chẳng phải vưu vật nhân gian cũng không giồng hạng nữ nhân khiêm tốn da thịt. Lưu Phong đưa hai tay chộp lấy mà sờ soạng cho sướng đôi tay mình. Hắn toán đưa tay xuống vùng phía dưới của nàng thì dừng lại.
Đôi mắt hắn nheo qua nheo lại vài lần, rồi thôi hẳn.
Chi Hoa thấy vậy thì ngạc nhiên lắm, Lưu Phong không phải chính nhân quân tử đột nhiên lâm trận lại dừng lại thì không đúng chút nào. Nàng thấy hắn ngồi gục đầu xuống nhìn cái quần đã ướt nhẹp thì phì cười.
Nhưng nàng cũng nhanh tắt nó đi vì như thế chẳng khác nào xỉ nhục Lưu Phong cả. Nàng ngồi xích lại gần đưa tay vòng qua cổ của hắn thủ thỉ vào tai gã:
-Không sao đâu né, sau này ta bồi bổ cho chàng mỗi ngày sớm muộn tiểu quỷ của chàng cũng lớn lên thôi né.
Thấy hắn còn ủ dột, Chi Hoa thấy nhất thời hắn có thể vượt qua được việc này. Nàng quay người về trước khéo tụt quần của Lưu Phong ra đưa tay ngoe nguẩy quả ớt ướt nhẹp của hắn.
-Tiểu quỷ, ngươi phải mau ăn chóng lớn, để chơi với ta nghe chưa? Nhưng bổn cô nương không thích chủ tử của ngươi gầy gò vậy đâu nhá. Liệu mà bảo hắn bồi bổ cho thật béo tốt, chăm chỉ luyện công có như vậy mới theo kịp ta đó nha.
Chi Hoa cúi đầu xuống, tươi cười nói chuyện với quả ớt một hồi, rồi nàng hôn nhẹ nó một cái làm Lưu Phong rươm rướm nước mắt.
Chi Hoa thấy vậy thì đưa tay lau nước mắt cho hắn.
-Thôi nào, chàng thân nam tử sao lại khóc nhè như vậy được. Cứ hay dỗi như vậy thì Thiếp bỏ chàng mà đi đấy nhá.
Nàng mặc lại y phục cho hắn, mặc cho hắn có sụt sịt thế nào cũng để yên cho hắn. Nam nhân dù mạnh mẽ thế nào cũng có lúc yếu đuối. Họ dấu kín đến nỗi không phải nữ nhân nào đề có thể có dịp thấy được.
-Vậy ngủ được chưa nào, mai còn phải dậy sớm luyện công đó.
Chi Hoa cười tủm tỉm, đưa tay ôm lấy hắn nằm ngủ, còn phía bên kia là một khuôn mặt mếu máo đầm đìa nước mắt.
P/s : xin thông báo, bạn nào còn đọc thì like và comment với nhé. cuộc sống màu hồng của main sắp kết thúc rồi, bắt đầu xông pha giang giang hồ tiếp tục sự nghiệp ăn hành.