Ân Tứ

Chương 131 :

Ngày đăng: 07:39 19/04/20


Tỉnh dậy, trời đã sáng choang, Thành Thành theo bản năng nhìn về phía bên kia giường, trên giường chỉ có một mình nó, chẳng thấy bóng dáng Trình Hàn Lang đâu. Thành Thành có chút hoảng hốt, ngồi bật dậy, nửa người dưới truyền đến một trận đau đớn, Thành Thành kêu lên "A..." một tiếng, vẻ mặt đầy nét đau đớn.



Thành Thành nhớ lại trận vận động mây mưa đảo lộn của hai người đêm hôm qua, trên mặt liền nóng bừng lên một trận. Lại nghĩ tới gương mặt nổi giận của Trình Hàn Lang, trong lòng càng căng thẳng hơn, nó vội vàng nhìn chung quanh tìm kiếm bóng dáng của Trình Hàn Lang.



Đây là một góc độ rất tốt, cho dù Thành Thành đang nằm cũng có thể thấy được bóng dáng của Trình Hàn Lang. Trình Hàn Lang đang lẳng lặng ngồi trên ghế sô pha ở bên ngoài, chỉ lộ ra một bên mặt. Trong lòng Thành Thành quýnh lên, kêu một tiếng "Anh!", Trình Hàn Lang không phản ứng lại chút nào, Thậm chí ngay cả động tác quay đầu cũng không có.



Trình Hàn Lang lúc này, đã không còn thô bạo và xúc động như tối hôm qua, trái lại dường như có một chút cô đơn, Thành Thành nhớ lại lời Trình Hàn Lang đã nói đêm qua, vỏn vẹn một ngày, Thành Thành đã từ quyết tâm hết sức kiên định chuyển thành hối hận và tự trách vô hạn.



Anh ấy hẳn là còn đang giận mình nhỉ? Trong lòng Thành Thành nghĩ, Anh ấy chắc là nghe được mình gọi, chỉ là không muốn để ý đến mình thôi! Nghĩ đến đây, Thành Thành cũng không nhịn được nữa, nhanh chóng cố gắng bước xuống giường. Động tác tách hai chân ra khiến nó cảm thấy phía sau truyền đến một trận đau đớn như xé rách, thế nhưng Thành Thành không dám kêu lên, chỉ có thể đi từng bước từng bước nhỏ đến phòng khách.



Đầu óc choáng váng mờ mịt, như bị ai đánh, mỗi một chỗ trên người đều đang kêu gào đau đớn, mỗi bước đi của Thành Thành đều rất cố sức, Trình Hàn Lang ở ngay đó không xa, nhưng lại giống như cách nhau cả vạn dặm vậy. Thành Thành mong sao Trình Hàn Lang có thể quay đầu lại nhìn nó một cái, cho dù chỉ là một cái liếc mắt, cũng có thể khiến nó an tâm, nhưng từ đầu đến cuối Trình Hàn Lang vẫn cứ thờ ơ.



Thành Thành đi tới phía sau Trình Hàn Lang, cánh tay vịn vào mép ghế sô pha. Đến bên rồi dùng hai tay áp lên mặt Trình Hàn Lang, chậm rãi đến gần.



"Anh, em sai rồi, em thực sự biết sai rồi..." Thành Thành thủ thỉ nói, tay áp lấy thật chặt, rất sợ Trình Hàn Lang cứ như vậy mà đẩy nó ra.



Thật lâu sau, tiếng nói của Trình Hàn Lang mới vang lên bên tai Thành Thành, giọng nói nguội lạnh mà cứng rắn.




Tiếng chuông cửa vang lên, Thành Thành hoảng sợ trong lòng, Trình Hàn Lang đã đứng dậy đi mở cửa. Thành Thành ở trên giường bắt đầu lo lắng, có phải mẹ Trình đã về không? Sáng sớm nay nó kích động quá, quên sạch chuyện mẹ Trình, phải ăn nói thế nào, phải đối mặt ra sao, những vấn đề khó khăn này lần lượt đặt ra trước mặt nó, Thành Thành lại bắt đầu đau đầu.



Mở cửa ra, Trình Hàn Lang liền thấy mẹ Trình và Củng Chí đứng ở cửa. Mẹ Trình nhìn thấy Trình Hàn Lang thì mấp máy miệng, không nói ra lời. Trình Hàn Lang chỉ theo thói quen chào họ một tiếng, cũng không nói chuyện gì, cứ như vậy, vợ chồng hai người mang theo sắc mặt phức tạp đi vào nhà.



Mẹ Trình đã hiểu ra hết thảy mọi chuyện, sự việc kết thúc thất bại. Hơn nữa với đầu óc của Trình Hàn Lang, hắn hẳn là có thể đoán được ai là người sắp xếp ra chuyện này. Mẹ Trình cũng không muốn giải thích điều gì, bà vẫn cho rằng bà làm ra việc như vậy không hề sai, sai chỉ là sai ở cách thức mà thôi.



Mẹ Trình về phòng mình, không hề nói lời nào. Củng Chí đưa ánh mắt áy náy sang nhìn Trình Hàn Lang, nhẹ nhàng nói: "Mẹ con chỉ là nhất thời luẩn quẩn trong lòng, Hàn Lang, chú có thể tâm sự với con không?"



Trình Hàn Lang gật đầu, về phòng mình trước. Thành Thành đang ở trong đó duỗi cổ nhìn ra ngoài, thấy Trình Hàn Lang thì mắt sáng lên một cái.



Trình Hàn Lang nhìn bình dịch một chút, dung dịch bên trong còn không ít, lại đi tới sờ sờ trán Thành Thành, xem xét sắc mặt nó, thấy không có gì khác thường mới yên tâm đi ra ngoài. Thành Thành không dám tùy tiện hỏi gì, không thể làm gì khác hơn là nhìn cánh cửa chậm rãi bị Trình Hàn Lang đóng lại, lẳng lặng ở trong phòng chờ Trình Hàn Lang.



----------------



Chúc cả nhà tết tây vui vẻ nha 😘😘😘