Ân Tứ

Chương 17 :

Ngày đăng: 07:37 19/04/20


Kỳ nghỉ hè đó Thành Thành thật sự đem Vu Tiểu Đồng dẫn về, lúc đầu Trình Hàn Lang còn tưởng rằng người này thể nào cũng là một thằng nhóc tương đối khỏe mạnh, không ngờ tới nhà lại là một bé gái thứ thiệt, còn thắt bím đuôi sam nhỏ nữa.Bất quá Vu Tiểu Đồng so với Thành Thành cao hơn một đoạn, lớn lên cũng so với Thành Thành khỏe mạnh hơn. Nói lớn nói nhỏ ngữ tốc rất nhanh, một điểm nhút nhát của mấy cô bé cũng không có, Thành Thành làm sai một việc cô bé liền đứng bên cạnh chống nạnh nói tới nói lui, Trình Hàn Lang nghĩ sao tướng nó y như một cô nhóc có chồng! Nhưng mà lớn lên cũng rất xinh xắn hoạt bát, cũng rất khiến người khác yêu thích.



Trình Hàn Lang nghĩ đứa nhỏ biết ăn nói như vậy rất thích hợp làm bạn với Thành Thành, có thể bổ sung ưu điểm a!



Nghỉ hè Thành Thành bình thường sẽ cùng Vu Tiểu Đồng ở trong phòng chơi làm thầy cô, đương nhiên, hai đứa đều là mấy đứa nhỏ đang lớn bình thường sẽ ồn ào mâu thuẫn với nhau, thông thường đều là Thành Thành cúi đầu nhận sai, Vu Tiểu Đồng mỗi lần như vậy đều là một bộ dáng có lý không sợ ai.



Có một lần cô bé nhìn thấy nhóc ăn xin ở đầu giường, muốn cầm lên chơi, nói cái gì Thành Thành cũng không để cho cô bé chạm vào. Hai đứa liền rùm beng một trận, lần này Thành Thành thế nào cũng không chịu nhượng bộ, cuối cùng Vu Tiểu Đồng nói không bao giờ… chơi với nó nữa. Sau đó đã lâu cũng không thấy đên, Thành Thành không thể làm gì khác hơn là ôm nhóc ăn xin giảng bài cho một mình nó nghe. Vu Tiểu Đồng đi rồi, nhóc ăn xin là người bạn duy nhất của nó. (con bé thiệt tình, tín vật định tình của thằng nhỏ mà cứ dành:v và em nó là điển hình cho cái sự trọng sắc khinh bạn:v)



Trình Hàn Lang cả một mùa hè cùng với bọn nc, Đại Dũng chơi cùng một chỗ, cấp hai nc và Trình Hàn Lang không học chung trường, ba hắn sắp xếp đem hắn đến… một trường cấp ba trọng điểm khác. Tuy rằng cũng ở Bắc Kinh, nhưng bởi vì cách nhau rất xa, sau này gặp mặt cũng không phải dễ. Điều này làm cho tlh rất quý trọng những lúc gặp nc trong kì nghỉ hè.



Đau khổ vì mẹ Trình không ở bên cạnh cũng theo thời gian mà nhạt đi rất nhiều, Trình Hàn Lang bắt đầu học được độc lập thực sự.



Chớp mắt Trình Hàn Lang đã vào lớp mười, độ khó của chương trình học bắt đầu gia tăng, thời gian hoạt động cũng trở nên ít đi. Lúc học lớp mười Trình Hàn Lang còn có thể thành thành thật thật học tập, đến lúc lên lớp mười một lại bắt đầu trở nên không an phận, thời kỳ tuổi trẻ phản nghịch của con người vốn là không dễ khống chế, hơn nữa bên cạnh hắn căn bản không có ai để đốc thúc hắn, quản chế hắn. Hắn hầu như muốn là chuyện gì thì sẽ không hề cố kỳ gì mà đi làm.



Lúc này mẹ Trình tuy cũng trở về vài lần, thế nhưng Trình Hàn Lang ở trước mặt mẹ vẫn luôn biểu hiện bình thường, mẹ Trình cũng yên lòng mà quay về bên kia.




Kết quả kinh hồn bạt vía vài ngày, Trình Hàn Lang bên kia lại không có động tĩnh gì. Sau lại nghe bạn học nói Trình Hàn Lang và ba hắn quan hệ cũng không tốt lắm, hắn chưa bao giờ dựa vào ba hắn làm cái gì. Tảng đá trong ngực Đỗ Công lúc này mới coi như buông xuống, y nghĩ Trình Hàn Lang ở phương diện này thật đáng để hắn tán thưởng.



Vì hai người không cùng một lớp, bình thường rất ít khi cùng nhau xuất hiện, đụng mặt cũng làm như không thấy. Chuyện này dần dần cũng liền bị hai bên quên mất.



Trường cấp ba của Trình Hàn Lang cách trường tiểu học của Thành Thành rất gần, đôi khi hắn tan học sớm cũng sẽ đón Thành Thành cùng nhau về.



Thành Thành và Vu Tiểu Đồng lại huề nhau rồi, Trình Hàn Lang bình thường hay thấy hai đứa nó chơi cùng một chỗ, nhưng Trình Hàn Lang chưa từng nghĩ đến cái từ thanh mãi trúc mã trên người hai đứa nó. Bởi vì Vu Tiểu Đồng vẫn luôn có vẻ mạnh mẽ hơn Thành Thành rất nhiều. Mới học lớp năm đã cao 1m6, mà Thành Thành so với cô bé còn chênh lệch hơn lúc trước. Thành Thành đứng bên người cô bé liền như một cọng giá.



Thành Thành hai năm qua hầu như như không có trưởng thành gì, cao hơn một chút, lớn hơn một chút, nhưng tư tưởng vẫn ấu trí như khi còn bé. Cái tiến bộ duy nhất chính là có thể làm vài món ăn đơn giản. (lớp năm lớn dễ sợ luôn mà nói con ng ta ấu trĩ như khi còn bé ==)



Trình Hàn Lang lên cấp ba có rất nhiều việc hầu như không có thời gian chơi cùng Thành Thành, hơn nữa hắn nghĩ tư tưởng của hai người chênh lệch càng lúc càng lớn. Mặc dù chính mình đã đáp ứng Thành Thành sẽ dẫn nó ra ngoài chơi vài lần, nhưng đều vì đủ loại nguyên nhân mà thoái thác.



Bình thường thời gian trao đổi duy nhất của hai người chính là lúc ăn và lúc ngủ. Thời gian còn lại Trình Hàn Lang đều ở đâu đó làm chuyện của mình.