Ảnh Hậu Đối Mặt Hàng Ngày
Chương 24 : Ăn no căng
Ngày đăng: 13:55 18/04/20
“Không cần đâu, chờ tôi hơn một tiếng là được rồi.”
Cửa phòng bếp đóng lại, đồng thời ngăn cách mùi thơm của đồ ăn với phòng khách bên ngoài.
“À ưmh…. em cần vào phòng bếp đưa rượu trắng cho chị Tô.”
Tiểu Chu đỏ mặt, run run nhìn người đàn ông đang ngăn trước cánh cửa.
Tạ Duyên xoay người, nhìn lướt qua cô ấy, rồi quay lại phòng khách.
Thấy nam thần nhìn mình, Tiểu Chu kích động tới mức suýt đánh rớt chai rượu trắng, cuối cùng mạnh mẽ mở cửa phòng bếp giống như được bơm máu gà.
Mười giây sau, Tiểu Chu đi ra với vẻ mặt khó tin.
Chị Tô nhà mình là tốt nghiệp ở trường Tân Đông Phương sao?
Mấy người trong phòng khách chơi trò chơi không biết bao lâu, thỉnh thoảng ngó vào phòng bếp, nhưng cửa đóng kín mít không lộ ra động tĩnh gì.
Còn Đồng Nhạc đang rất câu nệ ngồi trên ghế, trong tay cầm một quyển sổ rất xoắn xuýt, lâu lâu nhìn qua Tạ Duyên, nhưng vẫn không nói lời nào.
Mới vừa chơi trò chơi xong, Lý Hách móc ra một bao thuốc lá trong túi, lại nghĩ đến lời của Tô San lúc nãy, đành phải nhét bao thuốc lá trở lại, nhìn thấy Đồng Nhạc vẫn đang ngồi đó ngại ngùng xoắn xuýt, lập tức nói lớn:
“Tạ Duyên, em gái nhà người ta đang muốn chụp hình chung với cậu, cậu phối hợp tí đi!”
Đồng Nhạc: “……”
Cô thực ra chỉ muốn xin chữ ký thôi a!
Tạ Duyên, hiện đang chat với ai đó, bỗng ngẩng đầu lên, nhìn qua Đồng Nhạc mặt đang đỏ hồng, cuối cùng vẫn không nói gì.
Còn Đồng Nhạc kích động tới mức giọng nói run rẩy:
“Có được không ạ?”
“Đương nhiên có thể!” Lý Hách còn tránh ra để làm lối đi cho Đồng Nhạc.
Có lẽ do quá kích động, Đồng Nhạc mãi mới tìm được điện thoại trong túi xách, mất thêm một lúc mới mở ra phần chụp ảnh.
“Tới đây, tới đây, để tôi chụp cho hai người!”
Lý Hách nhiệt tình cầm lấy di động của Đồng Nhạc, còn nói:
“Tôi cũng không hiểu lắm kiểu tư duy của mấy cô thiếu nữ, cái này gọi là gì ta?”
“Fan trung thành!”
Vương Trừng đang chơi trò chơi bỗng lên tiếng đáp.
“Đúng đúng đúng! Tạ Duyên, cậu cười lên chút đi, đừng chỉ có cúi đầu vậy, em gái nhà người ta là fan trung thành của cậu mà!”
“Trà xuân Long Tĩnh?”
“Đúng vậy.”
Tô San cười cười ngồi ở một đầu khác của sô pha.
Có khả năng là do ảnh hưởng của kiếp trước, cô rất thích thu thập các loại trà, nhưng cũng không thường uống lắm, có điều xem ra Tạ Duyên là người thường xuyên uống trá, nhìn dáng vẻ hẳn là đã nghiên cứu rất nhiều về trà đạo.
“Tôi cũng đi đây.”
Hắn đứng dậy, cầm lấy áo khoác vắt trên sô pha.
Không ngờ là Tạ Duyên đột nhiên ra về như vậy, Tô San cũng lập tức đứng lên:
“Để tôi tiễn anh.”
“Không cần đâu.”
Hắn cầm áo khoác và di động đi ra phía cửa.
Tô San đi theo sau, khách khí cười nói:
“Đồ ăn không hợp khẩu vị mong anh thông cảm.”
Hắn đặt tay lên chốt cửa, dừng lại, xoay người cúi đầu nhìn cô nghiêm túc nói:
“Sao cô biết không hợp khẩu vị của tôi?”
Bốn mắt nhìn nhau, lại kiểu ánh mắt này nữa, Tô San quay đầu đi tránh ánh mắt của hắn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn có một tia khác thường:
“Nếu anh thích thì tốt rồi.”
Cô hiện giờ đã thay một bộ quần áo ở nhà màu hồng nhạt, ống tay áo thùng thình, nhìn là biết cánh tay của cô mảnh khảnh đến mức nào, vậy mà còn muốn giảm cân? Ánh mắt hắn lại chuyển tới khuôn mặt nhỏ để mặt mộc của cô, nãy giờ vẫn nghiêng qua một bên, không dám nhìn thẳng hắn, Tạ Duyên tiến gần cô một bước, ghé đầu vào hỏi:
“Vậy cô có thích không?”
Hắn dựa vào quá gần, Tô San hơi kinh sợ, theo bản năng lui ra sau hai bước ánh mắt chuyển qua hết bên này tới bên kia né tránh:
“Đồ ăn do bản thân tôi làm, cho dù dở thế nào tôi cũng thích.”
“Vậy sao?”
Khóe môi hắn hơi mím lại, giọng nói trầm thấp:
“Vậy nếu tôi thực thích đồ ăn của cô thì làm sao đây?”
---Hết chương 24----