Ảnh Hậu Đối Mặt Hàng Ngày
Chương 43 : Ghi hình chương trình thực tế
Ngày đăng: 13:55 18/04/20
“Nếu giờ em đã không thể lăng xê couple, chắc chắn phải sử dụng khía cạnh khác để thu hút fan hâm mộ, chị thấy em biết khá nhiều thứ, trừ thổi sáo và gảy đàn tranh ra, em còn biết làm gì nữa?”
Biết làm gì sao?
Ở đời trước của cô, cô đều biết những điều cơ bản mà mọi người đều biết, nhưng những thứ này đối với thời hiện đại mà nói thì cũng coi như là tài nghệ.
Trước đây Tô San cũng đã từng nghiên cứu thi và họa, đơn giản là cô biết Hoàng Hậu thích những tiểu thư khuê các vừa có tài hoa vừa có khí chất, có điều những thứ này cô không thể thể hiện ra cho người khác biết, những thứ thi và họa không giống như đàn tranh, đàn tranh thì chỉ cần học chậm chậm dần dần là có thể đánh, nhưng thi và họa thì còn phải tùy vào năng khiếu, nếu không sẽ chỉ giống như chỉ có cái vỏ mà thôi.
Có điều hiện giờ người bình thường cũng chỉ cảm thụ được phần vỏ, còn những người chân chính hiểu được thi và họa thì đều là những họa sĩ, tác gia vô cùng nổi tiếng. Tô San cũng không ngốc, nếu cô có tài nghệ gì cũng đều thể hiện ra, thì dù sớm hay muộn ba mẹ cô cũng sẽ hoài nghi, học đàn tranh thì có thể lén học, nhưng thi họa thì phải hun đúc từ nhỏ mới được.
“Em biết làm gì? Chị cho rằng em là vua toàn năng sao?”
Tô San khẽ cười một tiếng, lại cúi đầu nhấp một ngụm nước ấm.
Chị Lưu vẫn không bỏ cuộc, lấy kinh nghiệm của mình đã nhìn người nhiều năm, Tô San chắc chắn còn có gì đó đang gạt cô, nhất định không chịu thể hiện ra.
“Được rồi, đây là trọn bộ kịch bản phim nghệ thuật kia, hiện giờ vẫn chưa tuyển xong diễn viên, phim điện ảnh này chắc vào khoảng tháng Năm năm sau sẽ khởi quay, mặc dù lịch trình của em khá dày, nhưng cố gắng thì sẽ có kết quả, sang năm em có một bộ điện ảnh, một chương trình truyền hình, hai bộ phim truyền hình đều sẽ ra mắt, lúc đó nhất được em sẽ được nhiều người chú ý tới, chỉ cần có một thứ trong đó hot lên, thêm việc marketing hậu kỳ nữa, em cũng sẽ không thua kém mấy người như Mục Dao!”
Chị Lưu nghiêm túc nói.
Tô San nghe vậy cũng không quá xúc động vui mừng, mọi chuyện đều không thể nói trước, may mắn hay không thì còn tùy vào tâm tình của ông trời. Có người cho dù có đóng bao nhiêu bộ phim của đạo diễn nổi tiếng nhưng bản thân vẫn mãi không hot được, đây là chuyện bi thảm nhất. Cho nên, Tô San chưa bao giờ chỉ biết nhìn vào hướng tốt đẹp, hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.
Nhận lấy tập kịch bản, nội dung là toàn bộ các cảnh diễn của nhân vật nữ thứ, Tô San nghiêm túc lật xem, thấy kịch bản của mấy phim nghệ thuật như thế này rất chú trọng khắc họa hình ảnh nhân vật, vô thức đọc sau đó nghiện luôn.
“Tô San.”
Chị Lưu không nhịn được hơi cao giọng:
“Em nhớ kỹ đây chỉ là đóng phim, đừng có quá mức nhập vai!”
Trong giới giải trí có nhiều người bị trầm cảm, mỗi ngày đều cố gắng suy ngẫm và hiểu cuộc đời của người khác, tinh thần không chống đỡ được nên bị thác loạn. Ở nước ngoài cũng có một bộ điện ảnh kinh điển, vai chính diễn quá tốt, nhưng do nhập vai quá sâu, quay phim xong diễn viên đó cũng tự sát luôn.
Tiền mặc dù rất quan trọng, nhưng chị Lưu không muốn biến Tô San thành người điên như vậy.
Lấy lại tinh thần, Tô San gấp lại kịch bản, gật gật đầu:
“Em biết mà.”
Chị Lưu thấy Tô San ngày càng thay đổi so với trước đây, không biết là bắt đầu từ khi nào, nhưng bắt đầu giống như biến thành một người khác. Trước kia tính tình vừa ham chơi lại vừa tùy tiện, hiện giờ trở nên điềm đạm quá mức, hơn nữa nội tâm cũng mạnh mẽ thành thục hơn trước nhiều, nhưng vì sao cô ấy lại thay đổi như vậy, chị Lưu lại không giải thích được.
“Đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân, mệt thì cứ nói chị sẽ giúp em giảm bớt lịch trình.”
Hôm sau, khi tất cả mọi người đã tập hợp tại địa điểm ghi hình, không khí khá lạnh lẽo, gió thổi phất phơ. Mọi người đều phải mặc rất dày, Tô San là mặc nhiều lớp quần áo nhất, nhưng do cô gầy, nhìn cũng không cảm thấy mập ra nhiều, có điều Vương Trừng nhìn thấy cô lại nói cô phải mời hắn ăn cơm.
Trước tiên sẽ ghi hình một đoạn ở trong nhà, để sau khi tất cả các thành viên đã quen thuộc với nhau, đạo diễn mới mở máy bắt đầu quay, lúc này mỗi người bắt đầu nghiêm túc hơn.
Đạo diễn: “Được rồi, chào mừng mọi người đến với chương trình “Người dũng cảm mạo hiểm”, tin chắc mọi người đã hiểu tôn chỉ của chương trình, chúng ta sẽ thông qua việc thi đấu để tìm ra người thắng cuộc, người thắng cuộc cuối cùng, ban tổ chức sẽ dùng danh nghĩa của người đó để quyên tặng quỹ cứu trợ một trăm vạn cho vùng núi khó khăn.”
Nói xong, mọi người đồng loạt cùng vỗ tay, trong nhà thì có máy điều hòa nên Tô San khá thoải mái nghe đạo diễn nói.
Đạo diễn: “Tất cả mọi người có lẽ cũng biết Giang Thị nổi danh với rất nhiều món đặc sản và món ăn ngon, lát nữa mọi người sẽ thi đấu với nhau để lấy được nguyên liệu nấu ăn, cuối cùng mỗi đội sẽ phải làm ra một món ăn, chúng tôi sẽ mời mười bạn học sinh tiểu học ở đây tới làm ban giám khảo, cách này sẽ tuyệt đối công bằng!”
“A!” Mấy thành viên đều cả kinh, không ngờ ban giám khảo sẽ là mấy bạn nhỏ.
Đang lúc Vương Trừng đắc ý chuẩn bị nói gì đó, đạo diễn lại nói:
“Hôm nay Tô San, Trương Tịnh, Trịnh Lạc sẽ là một đội, những người còn lại là một đội.”
Fan của Vương Trừng và Trịnh Lạc vốn đã mâu thuẫn với nhau, ban tổ chức tất nhiên sẽ không để hai người ở cùng một đội.
Chỉ có Trương Tịnh cười hì hì chạy qua cạnh Tô San:
“Ban tổ chức thật tinh mắt, biết chúng tôi cùng đẳng cấp sắc đẹp, còn cố ý để chúng tôi cùng đội.”
“Đúng vậy, vốn dĩ Tô San cùng Trịnh Lạc nhìn vào là thấy phim thần tượng, sau khi cô qua đó thì trở thành phim kinh dị rồi!”
Tống Nham và Trương Tịnh trước đây cũng có quen biết, cho nên hai người nói chuyện khá tùy ý.
Những người khác thấy vậy cũng cười cười, mặc dù không chưa quen thuộc với nhau lắm, nhưng vì hiệu quả của chương trình nên phải làm bộ rất quen thuộc.
Nhưng lúc này, Vương Trừng lại chỉ vào Tô San, ánh mắt sáng quắc nhìn đạo diễn:
“Cái này không công bằng, Tô San biết nấu ăn, chúng tôi thì có biết đâu ah!”
Nếu so với cô ấy, thì thua là cái chắc rồi!
“Trùng hợp thật!” Tống Nham bỗng nhiên chỉ vào Kim Khánh Châu đứng bên cạnh:
“Kim lão sư của chúng tôi trước đây cũng là đầu bếp!”
---Hết chương 43---