Ảnh Hậu Đối Mặt Hàng Ngày
Chương 44 : Lại tới đưa canh gà
Ngày đăng: 13:55 18/04/20
“Trùng hợp thật!” Tống Nham bỗng nhiên chỉ vào Kim Khánh Châu đứng bên cạnh:
“Kim lão sư của chúng tôi trước đây cũng là đầu bếp!”
“Vấn đề không nằm ở tài nấu nướng, nếu không có nguyên liệu nấu ăn, thì cho dù có nấu ngon như thế nào cũng vô dụng.”
Đạo diễn nói.
Nghe vậy, biểu cảm của mọi người đều khó hiểu, sau đó đạo diễn lại nói:
“Tiếp theo, mọi người hãy chia ra theo đội để trả lời câu hỏi, trò chơi này chỉ chơi để làm nóng người chứ không dùng để thi đấu.”
Nghe vậy, mọi người chia theo đội ngồi vào hai cái bàn dài, mỗi đội một bên, trên bàn mỗi đội có một cái bảng và một cây bút lông, có lẽ là để dùng để trả lời câu hỏi.
Đến lúc máy quay đã chuẩn bị tốt, sau đó đạo diễn nói:
“Câu hỏi thứ nhất: Xin hỏi ‘em gái của mẹ vợ của ông xã của chị của con trai của chị của ba’ là ai?”
“……”
Mọi người vẻ mặt mờ mịt, nhưng có vẻ đạo diễn cũng không tính nói lại một lần nữa.
Thấy đám Tống Nham cũng đã sôi nổi thảo luận, bên đội của Tô San thì không hiểu tí gì, chủ yếu là do đạo diễn nói quá nhanh, trong đó còn nghe thấy hai lần “chị”, rất khó phân biệt quan hệ họ hàng trước sau.
“Tôi nghĩ là con dâu.”
Trương Tịnh nghiêm trang cầm bút tính viết lên bảng.
Tô San kéo kéo tay cô ấy:
“Tôi nghĩ là mợ.”
Trịnh Lạc ở bên cạnh vẻ mặt cũng ngơ ngác:
“Cái chuyện mà tôi dở nhất là nhớ quan hệ họ hàng thân thích gì đó.”
Chỉ có một phút suy nghĩ, không còn cách nào, Tô San cuối cùng để Trương Tịnh ghi là ‘con dâu’.
Đạo diễn: “Được rồi, mọi người hãy giơ bảng trả lời lên!”
Đội bên kia trả lời là ‘dì’, đội của Tô San trả lời là ‘con dâu’, cả hai bên đều có vẻ không ai nhớ được câu hỏi là gì.
Tô San đẩy hắn ra, hung ác trừng mắt:
“Vậy anh cố gắng từ bây giờ để dành nhiều tiền một chút, em còn muốn mua biệt thự, mua xe thể thao, thật nhiều quần áo, túi xách này nọ nữa!”
Đạo diễn đứng bên kia đã gọi hai ba lần đều không có ai đáp lại rốt cuộc nhịn không được cầm loa hô lớn:
“Đóng phim!”
Mấy nhân viên đoàn phim gần đó thấy vậy rất muốn cười nhưng phải cố nhịn, Tạ ảnh đế của bọn họ đang đắm chìm trong tình yêu, đã không còn tâm trí để đóng phim rồi.
Nghe thấy tiếng của đạo diễn, Tô San lập tức hoàn hồn, ngượng ngùng đứng lên, cởi áo khoác, ngay lập tức da thịt tiếp xúc với không khí lạnh nổi hết cả da gà.
Chật vật quay xong những cảnh buổi sáng, cô chuẩn bị đi ra ngoài ăn cơm với Tạ Duyên thì lại nhận được điện thoại của mẹ cô, nói là có nhờ Đàm Hạo Chi mang canh gà tới cho cô!
Người ta đã tới nơi, cô giờ mới từ chối thì cũng vô dụng, đành khoác áo kín mít đi ra cổng lấy canh gà.
“Em còn đi đâu vậy?’
Tạ Duyên hiện cũng đang sửa soạn để đưa cô ra ngoài ăn, thấy cô khoác áo vội vàng chuẩn bị ra ngoài thì hỏi.
Trong phòng hóa trang giờ chỉ có hai người, Tô San xấu hổ không biết nói sao, chỉ trùm mũ lên đầu kín mít hết cả khuôn mặt, trả lời:
“Mẹ….mẹ em đưa canh gà tới đây, em phải ra lấy, nếu không anh ở đây chờ em một chút nhé?”
“Anh cùng đi với em.”
Tạ Duyên nói, lại cầm lên đôi bao tay hồng nhạt trên bàn, ngồi xổm xuống, đeo bao tay vào cho cô.
Thấy hắn không phải nói giỡn, Tô San lập tức giải thích:
“Không cần đâu, một mình em đi là được rồi, mẹ em cũng không có tới mà nhờ một người hàng xóm gần nhà em đưa tới.”
Thanh âm cô nhỏ nhẹ, tinh tế, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn còn có một tia hơi hoảng hốt, ánh mắt cũng đảo loạn, đây là đặc điểm của Tô San, mỗi lần nói chuyện không tự tin thì đều không dám nhìn thẳng hắn.
Thấy vậy, Tạ Duyên không khỏi nhìn chằm chằm vào mắt cô, giọng nói trầm thấp:
“Là nam?”
---Hết Chương 44---