Ảnh Hậu Đối Mặt Hàng Ngày
Chương 52 : Nguy hiểm
Ngày đăng: 13:55 18/04/20
"Chị chỉ cần đừng để cho bên ban tổ chức làm chiêu trò lăng xê couple lung tung là được."
Mấy chương trình thực tế kiểu này rất thích sử dụng mấy chiêu trò marketing, cho dù hai người chẳng có liên quan gì nhưng đến giai đoạn hậu kỳ cũng có thể cắt ghép sao đó khiến hai người thành một couple. Huống chi lúc trước cô và Giang Dần đã từng có scandal, ban tổ chức chắc chắn sẽ liều mạng để tụi cô xuất hiện cùng nhau thật nhiều trên màn ảnh, mặc kệ thực tế lúc ghi hình có ái muội gì hay không, hậu kỳ cũng sẽ cắt ghép thành có ái muội.
Trước kia cô chỉ có một mình nên chẳng cần băn khoăn gì nhiều, nhưng giờ đã ở bên Tạ Duyên, không cần biết có phải là do hậu kỳ biên tập chương trình hay không, nếu cô vẫn tiếp tục cam chịu mấy kiểu lăng xê như thế này tức là không tôn trọng Tạ Duyên rồi.
“Chuyện này chị chắc chắn nói bên ban tổ chức chương trình không làm quá mức, dù sao sau này quan hệ của em với Tạ Duyên còn phải công khai, hiện giờ mà lăng xê lung tung thì sau này fan của Tạ Duyên sẽ càng khó tiếp nhận em hơn.”
Chị Lưu nghiêm túc nói:
“Vì vậy em cứ yên tâm, nhưng có điều chương trình thực tế chắc chắn phải có chiêu trò để thu hút người xem, nếu không lăng xê couple thì em phải sử dụng cách thức khác.”
Ngữ khí chị Lưu vô cùng bình thản, nhưng Tô San biết chị ấy muốn khai thác khả năng của cô, muốn xem liệu cô có còn tài nghệ gì khác để hấp dẫn sự chú ý của công chúng và người hâm mộ không.
“Em biết viết thư pháp.”
Cô thản nhiên nói.
Nghe vậy, chị Lưu ngồi ghế trước hơi cong khóe môi nói:
“Được.”
Tài lẻ của các thành viên là điểm đặc sắc của chương trình, lúc trước do bên ban tổ chức nghe nói cô và Kim Khánh Châu có tài nấu nướng khá tốt, nên mới xây dựng chủ đề thi đấu như vậy. Nếu chị Lưu để lộ với bên ban tổ chức rằng cô biết viết thư pháp thì chắc chắn bên bọn họ sẽ bố trí một tình huống để cô có thể thể hiện tài năng của mình.
Chương trình tất nhiên đều có kịch bản cả thôi, nhưng Tô San cũng sẽ không để lộ việc mình biết vẽ tranh, bởi vì chuyện này sẽ rất khó giải thích. Nhưng thư pháp thì dễ hơn, nguyên chủ lúc còn nhỏ đều ở nhà ông ngoại, ông ngoại luôn say mê với nghệ thuật viết thư pháp, cho nên từ nhỏ nguyên chủ cũng có học chút ít, nhưng cũng chỉ biết sơ sơ. Hiện giờ ông ngoại cũng đã mất rồi, còn nguyên chủ trước giờ cũng không thể hiện mấy cái này trước mặt ba mẹ cho nên giờ cô có viết như thế nào thì cũng không ai nghi ngờ gì.
Về đến nhà, nghĩ đến việc ngày mai khởi quay, Tô San lại đi thu thập hành lý. Đây là phim thiên về kiểu hành động, trầy da hay bầm tím là chuyện khó tránh khỏi, cô tốt nhất là nên mang theo mấy thứ như nước sát trùng, băng gạc hay băng cá nhân gì đó.
Đến lúc từ trên sân thượng đi xuống, đạo diễn đang ngồi sau máy theo dõi lập tức vẫy vẫy tay với cô. Tô San lập tức đi qua, Lý Hách lúc này cũng nhìn chằm chằm màn hình máy theo dõi, có vẻ đang tập trung xem biểu hiện lúc nãy của cô.
Thấy cô tới, đạo diễn hơi cau mày, nghiêm túc nói:
“Tô San, lúc cô nhảy xuống vẫn còn có một chút do dự, hơn nữa động tác lăn khi đáp xuống cũng quá chậm, cô liệu có thể làm lại một lần nữa không?”
Tuy rằng biết là đạo diễn Chu này chỉ muốn có một cảnh quay tốt hơn, nhưng Lý Hách đứng cạnh đó không nhịn được nói xen vào một câu:
“Thôi, hay là cứ dùng diễn viên đóng thế đi, tôi thấy Tô San cũng không quen lắm, cứ để cô ấy làm quen dần dần đã, đột nhiên phải đóng cảnh hành động có độ khó cao thế này, đừng nói là một cô gái, kể cả đàn ông tụi tôi lúc đầu cũng khó tránh khỏi làm không đúng.”
Lý Hách là diễn viên rất chuyên nghiệp, trừ phi có cảnh nào đặc biệt nguy hiểm, nếu không cậu ta cũng sẽ không dùng diễn viên đóng thế, không ngờ cậu ta lại có thể nói ra câu này, đạo diễn quay đầu qua nhìn Lý Hách một cái, sau đó lại nghĩ tới hai người này đã quen nhau từ trước nên cũng không thấy khó hiểu.
“Không cần, tôi nghĩ để tôi thử lại một lần nữa đi.”
Tô San nghiêm túc nói, xoa xoa cánh tay, sau đó lại khởi động phần cổ.
Thấy vậy, Lý Hách lại tính nói gì đó nữa, đạo diễn lại vội vàng nói Tô San đi lên chuẩn bị.
Đến lúc Tô San đang ở trên sân thượng chuẩn bị, thì Tiểu Chu chạy lại đây, đưa điện thoại cho cô:
“Chị Tô, có người gọi điện tới!”
---Hết Chương 52---
Editor: Xin lỗi vì lần trước có chút nhầm lẫn, lần này mình xin đính chính là chính văn của truyện là 111 chương, ngoài ra theo mình biết thì còn có 1 ngoại truyện nữa.