Ảnh Hậu Đối Mặt Hàng Ngày

Chương 66 : Ghen

Ngày đăng: 13:55 18/04/20


“Tôi rất nhân từ, cũng sẽ không làm khó cậu, thế này đi, cậu với Tô San hôn kiểu Pháp trong vòng năm phút trước mặt mọi người, thế nào?!”



“Woaaaaa, woaaaa!”



Mọi người nghe vậy đều sôi nổi la ó, những người khác đang ngồi trên dãy ghế cũng đi qua xem trò vui. Tim Tô San đập dồn dập, vẫn cố gắng khống chế biểu cảm trên mặt, nhưng nhiều ánh mắt trêu chọc nhìn cô như vậy, không nhịn được mặt lại đỏ lên.



“Đúng vậy, đúng vậy, nhanh, nhanh, nhanh, đàn ông trưởng thành như cậu còn xấu hổ gì nữa!”



Tôn Thực là người ồn ào nhất.



Có người thậm chí còn lấy điện thoại ra định quay lại, nhưng Tưởng Liên Khải liền lập tức xua xua tay ngăn cản:



“Thôi, cất điện thoại đi, đừng giống như paparazzi như vậy, cặp đôi này rất dễ xấu hổ…”



Cả phòng tràn ngập tiếng hét, tiếng cười. Quá nhiều người nhìn, Tô San không khỏi nhìn qua Tạ Duyên, Tạ Duyên lại nhìn qua cô, cuối cùng ho nhẹ một tiếng, nhìn về phía Tưởng Liên Khải:



“Nhiều nhất là một phút.”



Tô San: “……”



“Một phút thì một phút, cậu còn thích cò kè mặc cả nữa, chả lẽ như vậy sẽ làm cậu bị ấm ức sao?”



Tưởng Liên Khải cười nhạt, sau đó lấy điện thoại ra để bấm giây, không biết nghĩ tới điều gì, lại hô với Ngô Cẩm đang đứng trong đám đông bên kia:



“Ngô Cẩm, cô giúp tôi hát một khúc nhạc lãng mạn một chút.”



“Ok!” 



Ngô Cẩm tất nhiên cũng rất thích xem trò vui, lập tức qua máy karaoke chọn một bài hát tiếng Anh rất lãng mạn duyên dáng.



“Được rồi nha, người anh em, cậu thấy tôi đối xử với cậu có tốt không, mau ngồi xuống, tôi chuẩn bị bấm giờ, cho dù một giây cũng không được thiếu!”



Tưởng Liên Khải đứng lên, nhìn chằm chằm điện thoại.



Tô San: “……”



Cô đúng là không nên tới đây mà!



“Woaaa, woaaa”



Mọi người ồn ào cổ vũ, bu thành vòng tròn quanh chiếc bàn dài. Tô San gắng hết sức giữ vững biểu cảm trên mặt, đến lúc Tạ Duyên ngồi xuống, ghé lại gần, theo bản năng cô lại muốn dịch ra xa một chút.



“Được rồi, chuẩn bị! Ba! Hai! Một! Bắt đầu!”



Tưởng Liên Khải vừa dứt lời, Tô San lập tức cảm nhận được cánh tay của mình bị giữ chặt, khuôn mặt quen thuộc ghé lại gần trước mắt cô, cùng với tiếng ồn ào kịch liệt xung quanh, cô chỉ có thể nhắm mắt lại, để Tạ Duyên tùy ý phủ lên môi cô.



“Này này này, nhớ là hôn kiểu Pháp nóng bỏng nha, phải đưa lưỡi ra! Nếu không đưa lưỡi thì không được tính!”



Tưởng Liên Khải cười gian hô lớn.



Tất cả đều đang rất phấn khích nhìn chằm chằm vào đôi nam nữ trang ngồi trên ghế hôn nhau nồng nhiệt. Mọi người đều là người trong giới giải trí, những người hơi quen thuộc thì đều biết rằng Tạ Duyên không phải là một người ham vui, một màn này thật là khiến mọi người mở rộng tầm mắt.
Nghe vậy, Tô San cũng không thể không cảm thán rằng quan hệ của Tạ Duyên và Tưởng Liên Khải thật là tốt. Bình thường những hôn lễ thế này, nhiều lắm thì chỉ mừng 88 vạn. Đương nhiên nếu như đặc biệt thân thiết và là người có điều kiện thì sẽ mừng nhiều hơn, cô cũng từng nghe có người mừng đám cưới cả ngàn vạn, nhưng dù sao cũng phải là dân có tiền và quan hệ thực sự thân thiết mới đưa tiền mừng nhiều như vậy.



Nghe nói ngày mai Tạ Duyên còn làm phù rể, có thể thấy bọn họ thân thuộc như thế nào.



Đến lúc sấy khô tóc xong, Tô San lại chui vào ổ chăn, lấy điện thoại tìm kiếm thông tin về Sầm Thanh.



Giờ cô mới biết trước đây Tạ Duyên và Sầm Thanh cũng từng hợp tác với nhau đóng phim, còn từng có scandal tình cảm, nhưng sau đó công ty quản lý của Tạ Duyên đã nhanh chóng đứng ra làm sáng tỏ.



Hơn nữa hai người còn từng đóng một cảnh giường chiếu với nhau. Tô San xem lại đoạn phim này thì thấy nội dung thực chất cũng chẳng có gì, nhưng Tạ Duyên lúc đó còn sờ eo người ta!



Năng lực diễn xuất của Sầm Thanh là kiểu phong độ lên xuống thất thường, cho nên chưa từng đạt được giải Ảnh hậu. Nhưng do ngoại hình xinh đẹp, lại mang theo hình tượng mỹ nữ đầy khí chất, cho nên cũng có rất nhiều người yêu thích. Nhưng fan của Tạ Duyên có vẻ không thích cô ấy lắm, nói bề ngoài của cô ấy trông quá kiêu ngạo, vừa nhìn là biết không phải người tốt.



Nhớ lại những gì diễn ra ngày hôm nay, theo trực giác của phụ nữ, Tô San nhận ra rằng cô Sầm Thanh này chắc chắn có ý với Tạ Duyên, nếu không cô ấy sẽ không nhìn cô với ánh mắt mang theo sự thù địch như vậy.



Lúc này đột nhiên vang lên tiếng bước chân tới gần, Tô San vừa ngẩng đầu liền thấy Tạ Duyên chỉ mặc một chiếc quần mặc trong nhà đi ra. Nửa người trên lõa lồ để trần, thân hình cường tráng không khỏi khiến Tô San lập tức đưa tay lên che lại hai mắt.



“Sao anh không mặc áo vào!”



Cô cảm thấy Tạ Duyên đúng là càng ngày càng hư hỏng.



Nhìn thấy người nào đó nằm trên giường đầu cũng không dám ngẩng lên, Tạ Duyên cười vẻ bất đắc dĩ, cuối cùng vẫn lấy trong ngăn tủ ra một chiếc áo thun mặc vào.



“Mặc rồi.”



Nghe vậy, Tô San mới chậm rãi ngẩng đầu lên. Thấy Tạ Duyên đã mặc áo rồi đi tới chuẩn bị nằm lên giường, Tô San tức giận giơ chân ra ngăn hắn lại:



“Anh mau đi xuống, em không muốn ngủ cùng với anh!”



Dáng vẻ tức giận phẫn nộ của cô giống như sắp sửa đá bay hắn ra khỏi giường.



Tạ Duyên hơi mím mím môi, định lại gần cô, nhưng bàn chân nhỏ nhắn tinh xảo của cô giơ ra đạp đạp ngay hông hắn, nếu không phải do cô quá yếu, chắc chắn hắn đã bị đá bay khỏi giường rồi.



Tạ Duyên phát hiện ra rằng Tô San bây giờ càng ngày càng to gan rồi.



“Vậy mà anh còn nói hai người không có gì, hai người còn từng đóng cảnh giường chiếu, anh còn sờ eo của cô ấy nữa!”



Tô San trừng mắt, tức giận muốn rút chân lại.



Tạ Duyên lập tức cầm lấy cổ chân của cô, ánh mắt kỳ lạ nhìn vào cô chằm chằm:



“Đó là diễn viên đóng thế.”



Tô San bị hắn nhìn chằm chằm như vậy cảm thấy nổi da gà, muốn rút chân ra nhưng rút mãi không được, lập tức khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn hiện lên ửng hồng, chỉ có thể kéo chăn trùm kín mặt không nói gì.



“Đó chỉ là giả.”



Hắn nói, đột nhiên chuyển mình đè cô ở phía dưới, giọng nói khàn khàn:



“Nhưng hiện giờ chúng ta có thể làm thật.”