Anh Hùng

Chương 100 : Hư thần " Mèo "

Ngày đăng: 02:14 19/04/20


Ngay sau khi Hùng cứu Thúy, Hồ Gươm bí địa hơi rung lên, một giây sau liền trở lại bình thường. Đa phần võ giả không chú ý tới, một số tồn tại khủng bố may ra cảm nhận được.



Cùng lúc đó, thiên địa dị biến, bầu trời nghìn mét phía trên diều giấy có vô số mây đen hội tụ, sấm sét ầm vang.



Ầm ầm ầm ầm ầm!



Vô số tia sét màu đen hình thành rồi oanh thẳng xuống diều giấy.



Sưu sưu!



Diều giấy run lên, toả ra kết giới màu trắng đục chống lại tia sét.



Chuyện kỳ quái chính là tia sét chỉ đánh xuống chỗ Thúy mà thôi. Cây cối, mặt đất nơi khác xung quanh diều giấy không có chút ảnh hưởng nào cả.



Nghịch thiên cải mệnh, phá vỡ quy tắc thiên địa, xuất hiện thiên phạt. Trời phẫn nộ, không cho phép linh hồn Thúy tồn tại, muốn hủy diệt Thúy trước khi linh hồn nàng hoàn toàn hoà nhập với cơ thể.



Uỳnh uỳnh uỳnh!



Càng nhiều tia sét khủng bố oanh xuống, khiến diều giấy lắc lư. Kết giới bên trên bị oanh dạn nứt, rồi lại được chữa trị, rồi lại bị oanh rạn.



Dương ôm lấy Thúy ngước nhìn thương thiên, sát ý hướng thẳng thương khung. Hắn hận, hận thiên địa vô tình. Khi Thúy gặp nạn nó không quan tâm thì thôi, bây giờ còn muốn oanh chết nàng.



Thu Hằng và Tiểu Vi sợ hãi nép vào người Hùng.



Năm phút sau, thiên địa trở lại bình thường, bầu trời trong xanh, mây trắng bồng bềnh trôi......



Lúc này, Thúy hoàn toàn tỉnh lại, nàng mở mắt nhìn Dương kêu lên:



-Dương sư huynh!



Dương nghe Thúy gọi, gương mặt lạnh lùng giãn ra, hắn nở nụ cười khô khốc:



-Là ta, nàng cảm thấy thế nào?



Thúy mờ mịt, hỏi:



-Chúng ta không phải đang bị Bá Dục truy sát sao? Tại sao muội lại ở đây?



Nghe được lời này, Dương biết ký ức của Thúy vẫn còn ở thời điểm lúc trước, hai người họ bị Bá Dục chém giết. Xem ra kí ức của Thuý vẫn dừng lại khi đó, nàng thực sự đã chết một lần rồi.



Dương bắt đầu giải thích mọi việc xảy ra cho nàng biết.



.....



Một giờ sau, Hùng tỉnh dậy, phát giác đầu mình đang đặt lên một chỗ vô cùng mềm mại. Mũi ngửi thấy một mùi hương nhè nhẹ, hắn biết mình đang ở trong lòng nữ nhân, hơn nữa đầu gối trên ngực của nàng. Tay hắn bóp nhẹ vào bộ ngực dưới đầu, một tiếng nữ nhân khẽ kêu lên, chỉ thấy nàng ta nói:



-Chàng tỉnh rồi hả?
Các nàng liền nhao nhao nhìn sang.



Chỉ thấy con mèo đang ngồi xếp bằng như người, hai chân trước kết ấn liên tục.



Một luồng khí tức mênh mông đột nhiên bùng phát ra từ cơ thể con mèo, sau đó lấy một tốc độ kinh khủng, bắt đầu nhanh chóng tăng trưởng.



Sơ cấp... đỉnh Võ Quân, sơ cấp... đỉnh Võ Thánh



Vẻn vẹn không đến một phút, khí tức của con mèo tăng vọt lên Võ Đế, mà xem ra vẫn còn có xu thế tiếp tục tăng trưởng.



Hùng vội đi tới, nói:



-Con mèo, không lẽ ngươi không muốn bước qua bước cuối cùng.



Con mèo mở mắt nhìn Hùng, cái miệng mèo cong lên rồi phun ra:



-Hừ, bước cuối cùng để tên kia làm thịt a, bổn toạ đâu ngu.



Nghe nó nói vậy da mặt Hùng co quắp. Con mèo này từng đi theo vô sỉ đại đạo, vượt qua pháp tắc thiên địa, có khả năng vượt qua cực hạn, nhưng nó lại sợ hãi này nọ. Không thể bước qua bước cuối cùng.



Vù vù!



Khí tức con mèo ổn định tu vi sơ cấp Võ Đế.



Hùng biết, con mèo đi theo vô sỉ đạo trước đây. Hiện tại nó có thực lực Hư Thần.



-Hùng tiểu tử, mau tới vật lộn!



Con mèo đắc ý đứng dựng hai chân lên, vung vung hai chân trước nói với Hùng, nó biết Hùng không tiếp nhận đạo trước đây của bản thân, bèn quay sang bắt nạt hắn.



-Ngươi muốn đánh nhau sao?



Chu Hằng cười nói.



-Nói nhảm! Trước kia là bổn tọa nhường nhịn ngươi, hiện tại không nhường nữa! Hôm nay bổn tọa phải thu sạch toàn bộ nữ nhân của ngươi!



Con mèo đê tiện này tuy rằng lấy lại kí ức, nhưng có mạnh mấy đi nữa đều không che giấu được vẻ vô sỉ của nó.



Hùng cười ha hả, nói:



-Mèo điên, chuyện luân hồi ta chưa tính sổ đâu.



-Tiểu tử tiếp chiêu! Thần Thuật – Bóp Chim Thần Trảo.



Con mèo đắc ý dào dạt, một con mèo nhỏ lập tức hiện lên ở sau lưng nó. Móng chân nó dài ra rồi móc tới thằng em của Hùng.