Anh Hùng
Chương 99 : Cứu người
Ngày đăng: 02:14 19/04/20
Bên trong Hồ Gươm có một dòng khí lưu nóng và một dòng khí lưu lạnh. Hai dòng khí nóng và lạnh giao nhau tận sâu đáy hồ, tạo nên nước xoáy đẩy tất cả mọi vật lên bên trên.
Sau khi rời khỏi long mạch, Hùng tiếp tục bơi đi hướng dòng nước xoáy kia.
Hai ngày sau, trước mặt hắn là màu lam và màu đỏ, quấn lấy nhau tạo thành nước xoáy. Hùng liền bơi vào đó.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn, Hùng như là đại pháo bắn vọt lên trên.
....
Sau khi Hùng nhảy xuống hồ, vô số cường giả tưởng có bảo vật liền tập trung lặn xuống xem, ai ngờ chạm phải dòng khí lạnh khủng bố, đa phần bị đóng băng hết. Một số người ở xa may mắn chạy thoát, sợ hãi không dám tới đó nữa.
Từng có Bán Thần hệ hoả lặn xuống thăm dò, nhưng một đi không trở lại..
Đây là Bán Thần a, tồn tại ở đỉnh kim tự tháp, gần như vô địch, vậy mà ngỏm dưới đó. Tin tức truyền ra, thiên hạ đều khiếp sợ.
Lúc này, Diều giấy đang đậu ở khu rừng cách đó không xa.
Cách thời điểm Hùng nhảy xuống hơn một tháng, không có tin tức gì của hắn. Thu Hằng cùng Tiểu Vi rất lo lắng, các nàng lo lắng cầu nguyện, cầu mong hắn bình an trở về, dù các nàng đối với Hùng có lòng tin, nhưng mà, trong nội tâm vẫn chột dạ, thấp thỏm bất an.
Một tháng tiếp theo trôi qua, ngồi trên diều giấy, Thu Hằng rất nhớ Hùng, nàng nhìn về phía mặt hồ kia. Hơn hai tháng không thấy Hùng đâu. Nàng thèm cảm giác được hắn ôm vào lòng vuốt ve, cảm giác đó thật hạnh phúc.
Ngày qua ngày....
Thu Hằng đứng ngồi không yên, nàng vừa chạm tới cánh cửa của đạo nhưng hiện tại một chút tâm tư tu luyện cũng không có, một ngày một ngày mong ngóng, ngóng trông hắn trở về, nhưng mà, một ngày lại một ngày trôi qua, vẫn không có nhìn thấy hắn.
Tiểu Vi ngồi bên, thân thể nhỏ nhắn run run, hai mắt đỏ hoe như muốn khóc.
Nhóm người tìm kiếm bảo vật lâu ngày không tìm được gì liền bỏ cuộc, đi qua nơi khác tìm kiếm cơ duyên.
Hôm nay, mặt hồ phẳng lặng, nước hồ xanh biếc, sóng hơi lăn tăn.
"Sưu"
Một vật thể bay khỏi mặt nước cách đó khá xa. Diều giấy cảm nhận khí tức của Hùng lao nhanh tới bên này.
Hùng nhảy lên diều giấy, nói to:
-Lão bà, ta đã về rồi đây!
Hai nàng bị thanh âm đột ngột của hắn làm cho giật mình.
Thu Hằng cực kỳ vui, nhẹ nhàng hô lên:
-Đại ca, đệ xin huynh, nhanh cứu nàng, đệ.....
Hùng vỗ vỗ vai Dương:
-Đệ yên tâm.
Nghe Hùng nói vậy, Dương vui mừng, nói lắp:
-Cảm ơn... đại ca.
Hùng cười nói:
-Đệ chữa thương đi, ta cứu người.
Nói xong, Hùng lại gần Thúy, rồi bỏ Tinh Thạch vào trong miệng nàng. Mười phút sau, thân thể Thúy phát sáng, da thịt dần hồng hào trở lại. Thân thể cũng mềm ra, sinh cơ dần khôi phục.
Có Linh Thạch tái tạo, thân thể Thúy dễ dàng khôi phục, bước tiếp theo phải tìm linh hồn nàng trong dòng chảy luân hồi. Hùng hít sâu một hơi, rồi nhắm mắt lại.
Một lát sau, thân thể Hùng run rẩy thống khổ, mồ hôi tuôn ra như tắm. Chỉ thấy, mi tâm của Hùng lóe ra một đoàn khí trắng đục phát ra hơi thở thần bí. Thức hải Hùng mở ra, thần niệm khủng bố kia xuất hiện rồi nó dùng tay chụp vào không gian phía trước. Thiên Thư bay lên toả ra vô số pháp tắc diễn sinh, diễn sinh quá khứ, diễn sinh hiện tại, diễn hoá tương lai. Cùng lúc đó, Tháp Bút vẽ loạn vô số hư ảnh thời gian, không gian.
Hùng run rẩy lấy ít Linh Thạch ngậm trong miệng, cảm giác mát lạnh dễ chịu lan toả khắp toàn thân hắn.
Một phút sau, thần niệm chụp vỡ không gian phía trước, hình thành lỗ đen 30 cm vuông. Bên trong lỗ đen, luân hồi bị bóp méo, thời không xoay chuyển vặn vẹo quỷ dị. Nhưng bên ngoài diều giấy hoàn toàn yên ắng, không có động tĩnh gì. Toàn bộ uy áp kia dồn hết vào vết nứt không gian, dòng chảy luân hồi kia.
Dương lo lắng nắm chặt tay. Dương thề cho dù sau này đại ca muốn hắn đi chết, hắn cũng không nhíu mày.
Hai tiếng sau, Tiểu Vi và Thu Hằng thức dậy, hai nàng mở to mắt nhìn uy thế khủng bố kia.
Ba ngày trôi qua, thần niệm kéo ra từ lỗ đen một đám linh hồn rồi đánh vào người Thúy.
Phụt!
Hùng phun ra ngụm máu tươi rồi ngã ngửa ra phía sau, hôn mê bất tỉnh, mi tâm khép lại, thần niệm tan biến, Thiên Thư, Tháp Bút bay nhập vào người hắn, lỗ đen vỡ vụn. Sắc mặt Hùng trắng bệch doạ người.
-Đại ca.
-Tướng công.
Thu Hằng, Tiểu Vi lo lắng ôm lấy Hùng, lau mô hôi, với máu cho hắn.
Mà lúc này, cả người Thúy đều bị một đoàn khí trắng bao phủ bên trong, vô số hồn lực bay nhanh hướng Thúy hội tụ. Dần dần, mắt Thúy khẽ nhúc nhích một chút, chậm rãi mở ra.