Anh Hùng
Chương 104 : Đệ nhất nghiêm túc vs đệ nhất vô sỉ
Ngày đăng: 02:14 19/04/20
Hùng nhìn Thông Thiên, nhàn nhạt nói:
- Ngươi biết ta?
Thông Thiên quan sát Hùng, trầm mặc một chút nói ra:
-Đại nhân trẻ tuổi hơn ta nghĩ.
Hùng nở nụ cười:
-Là Tiểu Huyên nói sao?
Thông Thiên gật đầu, nói:
-Bá Hoàng từng cứu đại lục, mong đại nhân cho Bá gia một cơ hội.
Thần thương vô địch - Thông Thiên nói ra lời này lập tức làm cho người ta động dung, đây chính là thiên hạ đệ nhất thần thương a, tồn tại gần như bất diệt, hắn cả đời chưa từng cúi đầu, thật không ngờ hôm nay hắn lại chịu thua.
Hùng sảng khoái đáp ứng:
-Được, ta đáp ứng ngươi không làm gì Bá gia.
Hùng quay sang Bá Dục, nói:
-Ta chỉ muốn giết tên này.
Thông Thiên lắc đầu:
-Không, đây là hậu nhân của Bá Hoàng, ta không thể khoanh tay đứng nhìn hắn đi chết được.
Hùng thở dài:
-Ngươi thực sự muốn đối địch với ta.
Nhìn Thông Thiên trầm mặc, Hùng nói:
-Ngươi có biết rõ mình đối địch với loại người gì hay không? Thiên Đạo cũng là nữ nhân của ta mà ngươi vẫn dám đứng ra, sự can đảm này hiếm thấy trên đời.
Thông Thiên không sợ hãi, nghiêm túc nói:
-Ta từng hứa với huynh đệ bảo vệ Bá gia, ta buộc phải đối địch với đại nhân.
-Đại nhân cũng biết, tu luyện nghịch thiên mà đi, thương pháp của ta siêu việt phiến thiên địa này rồi. Thiên đạo cũng không làm khó được ta.
Thông Thiên tự tin nói, hắn đi theo thương đạo vượt qua cực hạn thiên địa rồi, tại đại lục này gần như bất diệt. Mặc dù Hùng tồn tại từ thời Khai Hoang nhưng hắn không tin đánh không lại Hùng.
Huyên Huyên trời sinh Đạo thể, hợp với đại đạo, nắm giữ đạo của Việt Nam đại lục nhưng có mạnh đi nữa nàng vẫn chỉ là Hư Thần. Nàng không thể dùng sức mình phá vách ngăn giới. Chỉ có Võ Thần vượt qua cực hạn của thiên địa mới có đủ năng lực này.
-Ta cũng muốn lãnh giáo xem người mà Thiên Đạo coi trọng mạnh như thế nào?
Thông Thiên nói.
Cho dù là Võ Thần cũng khó giết Hư Thần nên Thông Thiên tự tin như vậy. Hắn đâu biết rằng một số bí địa, phần mộ,.... có tồn tại khủng bố.
-Gia chủ.
-Cha!
-Sư phụ
-.....
Đám người Bá gia bi thương rống lên, vô số ánh mắt cừu hận chiếu thẳng tới con mèo.
Con mèo chỉ chỉ Thông Thiên nói:
-Là hắn giết không phải bổn toạ, các ngươi mau mau tìm hắn báo thù a.
- Ngươi.. ngươi... ngươi.. phụt!
Thông Thiên chỉ vào con mèo, hắn lửa giận công tâm cộng thêm thu lại dư kình, hắn không nhịn được liền phun một ngụm máu tươi.
Thông Thiên toả ra sát khí đại thịnh.
-Nghiệt súc tìm chết!
-Bá Vương Thương Pháp – Thức thứ 4 – Thương Khung Phá
-Giết.
Thông Thiên điên cuồng hét lên một tiếng, thần thương toả hào quang vạn trượng. Hắn đâm thương hướng lên trời, dưới một thương vòm trời này bị kéo sụp xuống tấn công vào con mèo.
-Thật mạnh!
Hùng ngưng trọng nói.
Mộng Hương lo lắng nhìn sang.
Con mèo lao lên hư không, nó thò chân trước sang một bên, hô lên:
- Đoản Côn đến!
"Ông" một tiếng, bên trong hư vô có một thanh côn đen như mực bay ra, lập tức vượt qua vô số thiên địa rơi vào trong chân con mèo. Con mèo dơ Đoản Côn cao lên, cả bầu trời như bị kéo lại, ức vạn dặm hư không vũ trụ như hóa thành lỗ đen.
Phanh -- một tiếng, thần thương đâm vào lỗ đen rồi va chạm với Đoản Côn.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn, trong vòm trời có một ngôi sao cực lớn nứt ra, từng ngôi sao cực lớn vỡ ra sao đó nổ tung như pháo hoa, chiếu sáng bầu trời tối tăm.
Hai tồn tại Hư Thần đỉnh phong đương thời lập tức chiến lên tầng trời, cho dù chiến trường của bọn họ cách trung tâm Bá gia rất xa, nhưng mà lực lượng đáng sợ vẫn bao trùm thiên địa, vô số võ tu, cường giả trong Việt Nam đại lục chấn động, dưới lực lượng như thế cũng cảm thấy mình quá nhỏ bé.
-Cái gì....... con mèo!
Có Ngụy Thần, Hư Thần cường đại nhìn xuyên mấy tầng trời xa xa, giật mình nói. Họ không ngờ là yêu thú đánh nhau với con người.
Một số yêu thú khủng bố nhìn thấy khiếp sợ, bọn chúng truyền lệnh cho bầy đàn cấm bắt mèo làm đồ chơi, không được ăn thịt mèo.