Anh Trai Thần Cấp
Chương 102 : Khả Năng Hóa Hình
Ngày đăng: 00:57 27/06/20
Sau khi trở về học viện trong đêm, hiệu trưởng cường lập tức sai người đưa tin tới Bạch Hổ Sơn rằng có một số việc quan trọng cần về gấp không thể nói lời tạm biệt, tiện cũng thông báo luôn sẽ có người tới đón những đứa trẻ đạt tiêu chuẩn của Bạch Hổ Tộc đến học viện theo học trong 3 ngày tới.
Sau khi được thầy Cường kể ngọn ngành mọi việc thì Long mới biết hóa ra Bạch Liên Hoa trước là thanh mai trúc mã của thầy, nhưng do hai gia đình ngăn cấm nên không đến được với nhau. Chớ trêu thanh người chồng quá cố của nàng lại là bạn thân chí cốt của thầy Cường, vào 10 năm về trước thầy cũng có mặt ở hiện trường đó và xác nhận rằng bạn mình vô tội nhưng không ai tin.
Vì biết Liên Hoa được gả cho bạn thân thì thầy Cường chán nản, sau đó xin vào học viện Thiên Vương dạy học và giờ leo lên ghế hiệu trưởng.
10 năm qua thầy vẫn luôn âm thầm dõi theo hai mẹ con Liên Hoa cùng Linh Nhi, mỗi lần tới Bạch Hổ Sơn tuyển học viên là một lần thầy Cường không cầm được nước mắt khi lén thấy cảnh khổ cực của hai mẹ con, nhưng do khi đó thầy chưa đủ tài đủ lực để làm nên trò chống gì.
Nay cứu được hai mẹ con nàng ra ngoài an toàn rồi thì lại có một mối lo khác đó là Lang Khiếu Thiên, Thiên Lang Tộc rất hung hãn và thường dùng nắm đấm giải quyết mọi vấn đề. Lần trước cướp người trước mũi Lang Khiếu Thiên thì hắn nhất định sẽ đem người tới làm loạn học viện Thiên Vương.
Hai mẹ con Liên Hoa cùng Linh Nhi được xắp xếp một phòng tại ngoại viện nơi ít người qua lại nhưng Liên Hoa không đồng ý mà muốn xin ra ở trong thị trấn gần đó.
Long thì sau khi trở về bắt đầu có những triệu chứng như đau bụng, đầy hơi, khó tiêu, buồn nôn,....thậm trí là ho ra máu. Mang tới phòng y tế thì được chuẩn đoán là nuốt một vật đại bổ và gây tác dụng phụ. Bất quá cũng không ai đoán ra vật đại bổ kia là vật gì, cũng như Long hắn không biết viên ngọc nhiều màu đó có liên quan gì tới hắn hay không.
Tối hôm đó, Long đau đầu như búa bổ quằn quại trên giường. Rồi một âm thanh ong ong vang lên trong đầu hắn : " Hazzz! Cuối cùng cũng xuyên qua rồi!"
"Ặc! Giọng nghe quen vãi." Long thầm ngạc nhiên, sắc mặt đại biến bởi giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu.
"Là ta đây! Tiểu Hắc đây." Giọng nói kia lại vang lên, giọng nói không còn vô cảm như trước mà còn có nét gì đó vô cùng nữ tính, giống như Tiểu Hắc là một nữ nhân vậy.
"Làm sao?...ngươi tới được đây?" Long ngạc nhiên hơn nữa hỏi.
"Hazzz! Chuyện kể thì dài lắm nhưng nói ngắn gọn lại là số mệnh của ta và ngươi đã liên kết với nhau rồi, cho dù ngươi có xuyên không hay là đầu thai chuyển kiếp thì ta vẫn sẽ đến được với ngươi bằng cách này hoặc cách khác, và lần này là Cửu Sắc Linh Châu."
"Cửu Sắc Linh Châu...ý là viên ngọc nhiều màu ta nuốt á hả? Hóa ra ngươi ở trong đó." Long ngộ ra, sau đó vui mừng hỏi tiếp : " Vậy ngươi ở đây rồi thì có thể giúp ta nhiều việc, điều đầu tiên ta muốn hỏi là tại sao sau khi nuốt Cửu Sắc Linh Châu này ta lại biến thành hình dạng trưởng thành?"
Tiểu Hắc đáp : " Đó là do sức mạnh của ta cho ngươi mượn tạm, giống khi ở Trái Đất ta cường hóa cho ngươi vậy...nhưng ở Linh Giới này sức mạnh đó được phát huy tối đa."
"Nói rõ hơn đi!"
Tiểu Hắc giải thích : " Ví dụ nhé, ngươi có thể chứa một lượng lớn linh lực trong cơ thể thông qua sự hấp thụ của Thôn Thiên Phệ Địa Lôi. Khả năng tích chữ này sẽ này một gia tăng theo sức mạnh của ngươi, thứ hai là hiện tại linh hồn ngươi có thể kí hiệp ước với linh hồn người khác. Kí hiệp ước thông qua quan hệ tình dục, sau khi khí thì người kia có thể cùng ngươi dung hợp linh hồn tạo ra kì tích cùng khả năng chiến đấu vượt cấp siêu phàm, ví dụ là tối hôm qua khi ngươi và ta dung hợp linh hồn để đánh bại Lang Khiếu Thiên vậy."
Long nghe mà vừa mừng vừ lo, mừng là vì hắn được phép chịch gái còn lo là lời thề của hắn sẽ khó mà thực hiện. Nhưng không sao dù gì Diệp Thanh cũng chẳng biết, hắn tự trấn an mình như vậy!
"Vậy theo ngươi nói thì khi ta dung hợp linh hồn với một người mang linh lực hệ băng thì ta cũng có thể sử dụng sức mạnh của họ đúng chứ?" Long tò mò hỏi thêm
"Chính xác! Nhưng đợi khi nào ngươi 15 tuổi mới sử dụng được kĩ năng này cho nên giờ ngươi cứ tập trung tu luyện theo cách cũ đi." Tiểu Hắc đáp.
Đó cũng chính là lý do vì sao sau khi chiến đấu với Lang Khiếu Thiên thì hắn gặp tình trạng nôn mửa khó tiêu.
Cũng phải thôi, chiến đấu vượt cấp luôn luôn gặp phản phệ, đó là điều bất kì ai cũng biết. Sau khi có cuộc hội ngộ với Tiểu Hắc, Long tới tìm Liên Hoa và Linh Nhi để thăm hỏi.
Hai mẹ con được xắp xếp ở một căn nhà nhỏ trong thị trấn, vì muốn tự kiếm tiền nuôi con không phụ thuộc vào thầy Cường nên nàng đã vay một ít tiền mở quán bún dò. Ngày đầu tiên khai chương vô cùng đông khách và đa số là nam nhân, phở có ngon không thì không biết nhưng khách vẫn tới chật kín bởi vì muốn được chiêm ngưỡng nhan sắc của bà chủ.
Linh Nhi phải phụ me bưng phở cho khách bởi không có người làm và quá đông khách để một người có thể làm xuể. Long tới quán và may nắm chọn được một bàn duy nhất còn trống rồi quan sát, sau đó lên tiếng : " Bà chủ! Cho một bát phở nhiều hành."
"Tới liền!" Liên Hoa đáp, sau đó múc đồ ra bát kêu Linh Nhi bưng ra. Linh Nhi ra tới nơi thì vui vẻ mỉm cười vì đó là Long, cô bé nhí nhảnh nói : " Của quý khách đây ạ!"
"Phục phụ chu đáo! Nhân viên dễ thương...5 sao!" Long nháy mắt bật ngón cái lên nói, sau đó ngửi mùi thơm phả ra từ bát phở nóng hổi và bắt đầu thưởng thức.
"Có ngon không?" Linh Nhi đứng khép nép đối diện Long, hỏi nhỏ.
"Tuyệt vời! Lần sau nhất định ghé tiếp." Long cười đáp, hắn húp xoạt xoạt nước dùng rồi gắp miếng bò bỏ vào miệng nhai ngon lành.
"Ừ...vậy ngươi cứ ăn đi nhé, ta đi làm việc tiếp đây." Linh Nhi nói, sau đó lại chạy vào bưng thêm phở cho khách ở bàn đối diện
Long vừa húp nước phở vừa nhìn theo bóng dáng nhỏ bé nhưng lại rất đảm đang của Linh Nhi rồi hỏi thầm : " Ê...người Bạch Hổ Tộc thì chắc cũng biết biến hình chứ nhỉ?"
Tiểu Hắc đáp : " Tất nhiên rồi! Cứ tới 10 tuổi và sau khi thức tỉnh linh hồn thì mọi đứa trẻ của tất cả các tộc linh thú hình người đều có khả năng biến hình về dạng sơ khai của họ."
Long gật đầu đồng ý, rồi nhận ra rằng Linh Nhi chưa hề tham gia buổi lễ thức tỉnh nào nên khả năng rất cao là cô bé chưa thể biến hình. Đổi mục tiêu sang Liên Hoa mẹ của Linh Nhi, Long hỏi tiếp : " Vậy không biết nữ nhân Bạch Hổ Tộc khi biến hình có đẹp không nhỉ?"
"Ai mà biết! Ngươi đi mà kiểm chứng."
"Ặc!"
"Mà khoan! Hình như người phụ nữ kia cũng không có linh lực luôn... hình như là bị phong ấn sức mạnh rồi!" Tiểu Hắc chợt phát hiện ra rồi nói lại với Long.
Long ớ người ra : " Đù! Bảo sao trong khi Bạch Hổ Tộc đầy rẫy Linh Tướng thì vị tộc trưởng phu nhân này lại yếu đến vậy, hóa ra là có người ra tay hãm hại....vậy sao bà ấy lại có Cửu Sắc Linh Châu trong tay mà giao nó cho ta cơ chứ?" Long xoa đầu khó hiểu, có tìm đủ mọi tình tiết diễn biến nhưng vẫn bất lực.
Tiểu Hắc Phì cười : " Ngươi nghĩ nhiều về vấn đề đó làm gì...ta đã nói rồi! Định mệnh của ta và ngươi đã kiên kết, dù cho có luân hồi chuyển kiếp đi chăng nữa."
"vậy sao? Nghe như kiểu ngươi là người tình thiên kiếp của ta vậy?" Long vu vơ nói.
"Thôi bỏ đi, mà ta có nhiệm vụ cho ngươi đây." Tiểu Hắc đánh trống lảng.
"Hay lắm! Ta cũng đang rảnh tay mà không biết làm gì đây."
"Tốt! Ngày mai tới đây làm lễ thức tỉnh cho Bạch Linh Nhi, ngươi sẽ nhận được một phần thưởng vô cùng giá trị."
"Thưởng gì?"
"Chịu. Nói trước thì còn gì là thú vị nữa!"
"Ặc! Dám trả treo với ta...ngươi được lắm." Long bực mình vì không thể lôi đầu Tiểu Hắc ra đánh như chó, hắn hốc hết bát phở rồi tính tiền ra về. Chỉ cần báo lại với thầy Cường là mẹ con Liên Hoa Linh Nhi vẫn ổn là hắn được nhận một viên linh đan trị thương cấp thấp.
Sau khi ra khỏi quán phở của mẹ con Liên Hoa, Long đi tới một tiệm xúc xích mua vài cây xúc xích rán cỡ lớn cho Diễm bởi nàng có dặn hắn từ trước.
Về tới học viện Long có ghé qua xem tình hình tiến triển của xuân kiên rồi mới về phòng, phòng trống trơn không có ai. Long tính vào phòng tắm rửa mặt cho mát thì khi vừa mở cửa phòng ra thấy Diễm và Xuân Mai đang tắm trong đó, hai cơ thể non nớt trắng muốt phủ đầy xà bông, Xuân Mai đang kì lưng cho Diễm còn Diễm thì đang tự kì phần ngực phẳng lỳ của mình. Cả hai đều quay ra nhìn khi cánh cửa phòng tắm hé mở rồi hét lên :
"BIẾN THÁI!"
Diễm cầm gáo nước ném về phía Long nhưng tên này có thâm niên trong lĩnh vực này rồi nên cúi xuống né rồi gãi đầu : " Xin lỗi!" rồi khép cửa lại, nhưng chợt hắn nhớ ra gì đó rồi lại mở cửa ra nhìn Xuân Mai nháy mắt một cái nói : " Nhất dáng nhì da...10 điểm!"
Xuân Mai che vội cơ thể lại, Diễm tạo ra một quả cầu lửa trên tay. Long thấy vậy liền né gấp mà đóng sầm cửa lại rồi cười khoái trí.
Trong lúc đợi hai nàng tắm, Long rảnh rỗi đem kiến thức trong đầu ra soạn xem dùng cách nào để thức tỉnh linh hồn cho Linh Nhi vào ngày mai.
Tiểu Hắc gợi ý : " Cách đơn giản nhất là trộm một cái máy đo linh hồn của học viện. Còn cách phức tạp hơn là ngươi phải kí hiệp ước linh hồn với Bạch Linh Nhi nhưng cách hai đợi thì hơi lâu nên chúng ta chuyển sang phương án dự phòng là trực tiếp lấy máu của Bạch Linh Nhi rồi làm khổ cô bé."
"Tức là thế nào? Làm khổ là nghĩa gì?" Long khó hiểu.
Tiểu Hắc đáp : " Đại Loại là đánh đập...chửi bới...thậm trí là hiếp dâm!"
"Đù mé! Ác vãi." Long thầm mắng, sau đó trong đầu nảy ra ý kiến hay hơn nhiều. Ý nghĩ này đến Tiểu Hắc còn không đọc thấu được.
"Tên kia! Đệ có mua xúc xích cho ta không đấy?" Diễm từ trong phòng tắm bước ra mặc bộ đồ ngủ màu đỏ nhìn vô cùng dễ thương, Xuân Mai đi ngay phía sau nét mặt đỏ bừng khi bị Long nhìn.
"Có đấy để ở kia kìa."
Diễm lấy xúc xích ra rồi chỉ về phía Long mắng : " Còn để lần sau tái phạm việc hồi nãy là ta không để yên đâu!" vừa mắng Diễm vừa đưa cây xúc xích thơm ngon lên cắn đứt rồi nhai ngon lành, ánh mắt thâm sâu nhìn Long như muốn ám chỉ dương vật của hắn là cây xúc xích.
"Ặc! Gì mà căng thế." Long cười khổ nói, sau đó ngồi xếp bằng tu luyện.
Diễm cũng không thèm mắng nữa mà tập chung thưởng thức xúc xích, còn Xuân Mai ngồi ôm gối trên giường ngắm Long tu luyện. Chẳng hiểu sao khi hắn ngồi thanh tịnh như vậy nàng lại bị hấp dẫn, chỉ dám ngắm hắn như vậy từ xa bởi nếu lại gần hoặc cố tình tiếp cận là hắn lại nhảy dựng lên.
Nhớ tới câu nói khi nãy Long dành cho nàng, tất nhiên đó là lời khen và Xuân Mai cứ thế cười tủm tỉm một mình ngắm Long trong mơ mộng. Diễm vô tình liếc mắt và bắt gặp Xuân Mai đang say đắm nhìn Long thì chỉ biết vỗ trán thở dài.
"Tên đáng ghét này...vậy mà lại có bao nhiêu em mơ tưởng! Không biết khi nào lớn lên còn thành ra cái gì nữa."
Sau khi được thầy Cường kể ngọn ngành mọi việc thì Long mới biết hóa ra Bạch Liên Hoa trước là thanh mai trúc mã của thầy, nhưng do hai gia đình ngăn cấm nên không đến được với nhau. Chớ trêu thanh người chồng quá cố của nàng lại là bạn thân chí cốt của thầy Cường, vào 10 năm về trước thầy cũng có mặt ở hiện trường đó và xác nhận rằng bạn mình vô tội nhưng không ai tin.
Vì biết Liên Hoa được gả cho bạn thân thì thầy Cường chán nản, sau đó xin vào học viện Thiên Vương dạy học và giờ leo lên ghế hiệu trưởng.
10 năm qua thầy vẫn luôn âm thầm dõi theo hai mẹ con Liên Hoa cùng Linh Nhi, mỗi lần tới Bạch Hổ Sơn tuyển học viên là một lần thầy Cường không cầm được nước mắt khi lén thấy cảnh khổ cực của hai mẹ con, nhưng do khi đó thầy chưa đủ tài đủ lực để làm nên trò chống gì.
Nay cứu được hai mẹ con nàng ra ngoài an toàn rồi thì lại có một mối lo khác đó là Lang Khiếu Thiên, Thiên Lang Tộc rất hung hãn và thường dùng nắm đấm giải quyết mọi vấn đề. Lần trước cướp người trước mũi Lang Khiếu Thiên thì hắn nhất định sẽ đem người tới làm loạn học viện Thiên Vương.
Hai mẹ con Liên Hoa cùng Linh Nhi được xắp xếp một phòng tại ngoại viện nơi ít người qua lại nhưng Liên Hoa không đồng ý mà muốn xin ra ở trong thị trấn gần đó.
Long thì sau khi trở về bắt đầu có những triệu chứng như đau bụng, đầy hơi, khó tiêu, buồn nôn,....thậm trí là ho ra máu. Mang tới phòng y tế thì được chuẩn đoán là nuốt một vật đại bổ và gây tác dụng phụ. Bất quá cũng không ai đoán ra vật đại bổ kia là vật gì, cũng như Long hắn không biết viên ngọc nhiều màu đó có liên quan gì tới hắn hay không.
Tối hôm đó, Long đau đầu như búa bổ quằn quại trên giường. Rồi một âm thanh ong ong vang lên trong đầu hắn : " Hazzz! Cuối cùng cũng xuyên qua rồi!"
"Ặc! Giọng nghe quen vãi." Long thầm ngạc nhiên, sắc mặt đại biến bởi giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu.
"Là ta đây! Tiểu Hắc đây." Giọng nói kia lại vang lên, giọng nói không còn vô cảm như trước mà còn có nét gì đó vô cùng nữ tính, giống như Tiểu Hắc là một nữ nhân vậy.
"Làm sao?...ngươi tới được đây?" Long ngạc nhiên hơn nữa hỏi.
"Hazzz! Chuyện kể thì dài lắm nhưng nói ngắn gọn lại là số mệnh của ta và ngươi đã liên kết với nhau rồi, cho dù ngươi có xuyên không hay là đầu thai chuyển kiếp thì ta vẫn sẽ đến được với ngươi bằng cách này hoặc cách khác, và lần này là Cửu Sắc Linh Châu."
"Cửu Sắc Linh Châu...ý là viên ngọc nhiều màu ta nuốt á hả? Hóa ra ngươi ở trong đó." Long ngộ ra, sau đó vui mừng hỏi tiếp : " Vậy ngươi ở đây rồi thì có thể giúp ta nhiều việc, điều đầu tiên ta muốn hỏi là tại sao sau khi nuốt Cửu Sắc Linh Châu này ta lại biến thành hình dạng trưởng thành?"
Tiểu Hắc đáp : " Đó là do sức mạnh của ta cho ngươi mượn tạm, giống khi ở Trái Đất ta cường hóa cho ngươi vậy...nhưng ở Linh Giới này sức mạnh đó được phát huy tối đa."
"Nói rõ hơn đi!"
Tiểu Hắc giải thích : " Ví dụ nhé, ngươi có thể chứa một lượng lớn linh lực trong cơ thể thông qua sự hấp thụ của Thôn Thiên Phệ Địa Lôi. Khả năng tích chữ này sẽ này một gia tăng theo sức mạnh của ngươi, thứ hai là hiện tại linh hồn ngươi có thể kí hiệp ước với linh hồn người khác. Kí hiệp ước thông qua quan hệ tình dục, sau khi khí thì người kia có thể cùng ngươi dung hợp linh hồn tạo ra kì tích cùng khả năng chiến đấu vượt cấp siêu phàm, ví dụ là tối hôm qua khi ngươi và ta dung hợp linh hồn để đánh bại Lang Khiếu Thiên vậy."
Long nghe mà vừa mừng vừ lo, mừng là vì hắn được phép chịch gái còn lo là lời thề của hắn sẽ khó mà thực hiện. Nhưng không sao dù gì Diệp Thanh cũng chẳng biết, hắn tự trấn an mình như vậy!
"Vậy theo ngươi nói thì khi ta dung hợp linh hồn với một người mang linh lực hệ băng thì ta cũng có thể sử dụng sức mạnh của họ đúng chứ?" Long tò mò hỏi thêm
"Chính xác! Nhưng đợi khi nào ngươi 15 tuổi mới sử dụng được kĩ năng này cho nên giờ ngươi cứ tập trung tu luyện theo cách cũ đi." Tiểu Hắc đáp.
Đó cũng chính là lý do vì sao sau khi chiến đấu với Lang Khiếu Thiên thì hắn gặp tình trạng nôn mửa khó tiêu.
Cũng phải thôi, chiến đấu vượt cấp luôn luôn gặp phản phệ, đó là điều bất kì ai cũng biết. Sau khi có cuộc hội ngộ với Tiểu Hắc, Long tới tìm Liên Hoa và Linh Nhi để thăm hỏi.
Hai mẹ con được xắp xếp ở một căn nhà nhỏ trong thị trấn, vì muốn tự kiếm tiền nuôi con không phụ thuộc vào thầy Cường nên nàng đã vay một ít tiền mở quán bún dò. Ngày đầu tiên khai chương vô cùng đông khách và đa số là nam nhân, phở có ngon không thì không biết nhưng khách vẫn tới chật kín bởi vì muốn được chiêm ngưỡng nhan sắc của bà chủ.
Linh Nhi phải phụ me bưng phở cho khách bởi không có người làm và quá đông khách để một người có thể làm xuể. Long tới quán và may nắm chọn được một bàn duy nhất còn trống rồi quan sát, sau đó lên tiếng : " Bà chủ! Cho một bát phở nhiều hành."
"Tới liền!" Liên Hoa đáp, sau đó múc đồ ra bát kêu Linh Nhi bưng ra. Linh Nhi ra tới nơi thì vui vẻ mỉm cười vì đó là Long, cô bé nhí nhảnh nói : " Của quý khách đây ạ!"
"Phục phụ chu đáo! Nhân viên dễ thương...5 sao!" Long nháy mắt bật ngón cái lên nói, sau đó ngửi mùi thơm phả ra từ bát phở nóng hổi và bắt đầu thưởng thức.
"Có ngon không?" Linh Nhi đứng khép nép đối diện Long, hỏi nhỏ.
"Tuyệt vời! Lần sau nhất định ghé tiếp." Long cười đáp, hắn húp xoạt xoạt nước dùng rồi gắp miếng bò bỏ vào miệng nhai ngon lành.
"Ừ...vậy ngươi cứ ăn đi nhé, ta đi làm việc tiếp đây." Linh Nhi nói, sau đó lại chạy vào bưng thêm phở cho khách ở bàn đối diện
Long vừa húp nước phở vừa nhìn theo bóng dáng nhỏ bé nhưng lại rất đảm đang của Linh Nhi rồi hỏi thầm : " Ê...người Bạch Hổ Tộc thì chắc cũng biết biến hình chứ nhỉ?"
Tiểu Hắc đáp : " Tất nhiên rồi! Cứ tới 10 tuổi và sau khi thức tỉnh linh hồn thì mọi đứa trẻ của tất cả các tộc linh thú hình người đều có khả năng biến hình về dạng sơ khai của họ."
Long gật đầu đồng ý, rồi nhận ra rằng Linh Nhi chưa hề tham gia buổi lễ thức tỉnh nào nên khả năng rất cao là cô bé chưa thể biến hình. Đổi mục tiêu sang Liên Hoa mẹ của Linh Nhi, Long hỏi tiếp : " Vậy không biết nữ nhân Bạch Hổ Tộc khi biến hình có đẹp không nhỉ?"
"Ai mà biết! Ngươi đi mà kiểm chứng."
"Ặc!"
"Mà khoan! Hình như người phụ nữ kia cũng không có linh lực luôn... hình như là bị phong ấn sức mạnh rồi!" Tiểu Hắc chợt phát hiện ra rồi nói lại với Long.
Long ớ người ra : " Đù! Bảo sao trong khi Bạch Hổ Tộc đầy rẫy Linh Tướng thì vị tộc trưởng phu nhân này lại yếu đến vậy, hóa ra là có người ra tay hãm hại....vậy sao bà ấy lại có Cửu Sắc Linh Châu trong tay mà giao nó cho ta cơ chứ?" Long xoa đầu khó hiểu, có tìm đủ mọi tình tiết diễn biến nhưng vẫn bất lực.
Tiểu Hắc Phì cười : " Ngươi nghĩ nhiều về vấn đề đó làm gì...ta đã nói rồi! Định mệnh của ta và ngươi đã kiên kết, dù cho có luân hồi chuyển kiếp đi chăng nữa."
"vậy sao? Nghe như kiểu ngươi là người tình thiên kiếp của ta vậy?" Long vu vơ nói.
"Thôi bỏ đi, mà ta có nhiệm vụ cho ngươi đây." Tiểu Hắc đánh trống lảng.
"Hay lắm! Ta cũng đang rảnh tay mà không biết làm gì đây."
"Tốt! Ngày mai tới đây làm lễ thức tỉnh cho Bạch Linh Nhi, ngươi sẽ nhận được một phần thưởng vô cùng giá trị."
"Thưởng gì?"
"Chịu. Nói trước thì còn gì là thú vị nữa!"
"Ặc! Dám trả treo với ta...ngươi được lắm." Long bực mình vì không thể lôi đầu Tiểu Hắc ra đánh như chó, hắn hốc hết bát phở rồi tính tiền ra về. Chỉ cần báo lại với thầy Cường là mẹ con Liên Hoa Linh Nhi vẫn ổn là hắn được nhận một viên linh đan trị thương cấp thấp.
Sau khi ra khỏi quán phở của mẹ con Liên Hoa, Long đi tới một tiệm xúc xích mua vài cây xúc xích rán cỡ lớn cho Diễm bởi nàng có dặn hắn từ trước.
Về tới học viện Long có ghé qua xem tình hình tiến triển của xuân kiên rồi mới về phòng, phòng trống trơn không có ai. Long tính vào phòng tắm rửa mặt cho mát thì khi vừa mở cửa phòng ra thấy Diễm và Xuân Mai đang tắm trong đó, hai cơ thể non nớt trắng muốt phủ đầy xà bông, Xuân Mai đang kì lưng cho Diễm còn Diễm thì đang tự kì phần ngực phẳng lỳ của mình. Cả hai đều quay ra nhìn khi cánh cửa phòng tắm hé mở rồi hét lên :
"BIẾN THÁI!"
Diễm cầm gáo nước ném về phía Long nhưng tên này có thâm niên trong lĩnh vực này rồi nên cúi xuống né rồi gãi đầu : " Xin lỗi!" rồi khép cửa lại, nhưng chợt hắn nhớ ra gì đó rồi lại mở cửa ra nhìn Xuân Mai nháy mắt một cái nói : " Nhất dáng nhì da...10 điểm!"
Xuân Mai che vội cơ thể lại, Diễm tạo ra một quả cầu lửa trên tay. Long thấy vậy liền né gấp mà đóng sầm cửa lại rồi cười khoái trí.
Trong lúc đợi hai nàng tắm, Long rảnh rỗi đem kiến thức trong đầu ra soạn xem dùng cách nào để thức tỉnh linh hồn cho Linh Nhi vào ngày mai.
Tiểu Hắc gợi ý : " Cách đơn giản nhất là trộm một cái máy đo linh hồn của học viện. Còn cách phức tạp hơn là ngươi phải kí hiệp ước linh hồn với Bạch Linh Nhi nhưng cách hai đợi thì hơi lâu nên chúng ta chuyển sang phương án dự phòng là trực tiếp lấy máu của Bạch Linh Nhi rồi làm khổ cô bé."
"Tức là thế nào? Làm khổ là nghĩa gì?" Long khó hiểu.
Tiểu Hắc đáp : " Đại Loại là đánh đập...chửi bới...thậm trí là hiếp dâm!"
"Đù mé! Ác vãi." Long thầm mắng, sau đó trong đầu nảy ra ý kiến hay hơn nhiều. Ý nghĩ này đến Tiểu Hắc còn không đọc thấu được.
"Tên kia! Đệ có mua xúc xích cho ta không đấy?" Diễm từ trong phòng tắm bước ra mặc bộ đồ ngủ màu đỏ nhìn vô cùng dễ thương, Xuân Mai đi ngay phía sau nét mặt đỏ bừng khi bị Long nhìn.
"Có đấy để ở kia kìa."
Diễm lấy xúc xích ra rồi chỉ về phía Long mắng : " Còn để lần sau tái phạm việc hồi nãy là ta không để yên đâu!" vừa mắng Diễm vừa đưa cây xúc xích thơm ngon lên cắn đứt rồi nhai ngon lành, ánh mắt thâm sâu nhìn Long như muốn ám chỉ dương vật của hắn là cây xúc xích.
"Ặc! Gì mà căng thế." Long cười khổ nói, sau đó ngồi xếp bằng tu luyện.
Diễm cũng không thèm mắng nữa mà tập chung thưởng thức xúc xích, còn Xuân Mai ngồi ôm gối trên giường ngắm Long tu luyện. Chẳng hiểu sao khi hắn ngồi thanh tịnh như vậy nàng lại bị hấp dẫn, chỉ dám ngắm hắn như vậy từ xa bởi nếu lại gần hoặc cố tình tiếp cận là hắn lại nhảy dựng lên.
Nhớ tới câu nói khi nãy Long dành cho nàng, tất nhiên đó là lời khen và Xuân Mai cứ thế cười tủm tỉm một mình ngắm Long trong mơ mộng. Diễm vô tình liếc mắt và bắt gặp Xuân Mai đang say đắm nhìn Long thì chỉ biết vỗ trán thở dài.
"Tên đáng ghét này...vậy mà lại có bao nhiêu em mơ tưởng! Không biết khi nào lớn lên còn thành ra cái gì nữa."