Anime Dục Vọng Kẻ Phản Diện

Chương 8 : Em gái trưởng thành

Ngày đăng: 03:04 27/06/20

Một tuần qua kể từ khi Kirito thoát khỏi SAO, cũng là 1 tuần kể từ khi lần cuối cậu gặp Asuna. Nàng thiếu nữ xinh đẹp hàng đêm vẫn hiện về trong tâm trí cậu. Không hiểu sao, dục vọng của Kirito cũng càng lúc càng mãnh liệt. Cậu mơ thấy Asuna trần truồng, cơ thể xinh đẹp nằm trong cơ thể cậu , miệng rên rỉ thở gấp mà mặc cậu làm gì thì làm. Bỗng chốc cảnh trong mơ thay đổi, Suguha xuất hiện , dùng bộ ngực to kia mà phục vụ lấy cậu.
Trong 1 tuần này, khi mà thời gian chủ yếu Kirito phải nằm trên giường . Thức ăn toàn loại nhiều dinh dưỡng để bổ sung cho cơ thể suy yếu của cậu. No bụng sinh dâm dục. Chẳng ngạc nhiên mà điều Kirito thường làm nhất là thủ dâm. Một ngày không biết cậu thủ dâm biết bao nhiêu lần, thiết bị điện tử của cậu ngập tràn địa chỉ các web đen đủ thể loại.
“Cốc…Cốc…Em vào nhé anh Kirito”
Suguha bên ngoài đợi 1 chút , nghe được Kirito trả lời mới tiến vào. Cô lần này mặc bộ đồ tập của mình. Bộ đồ thiết kế theo kiểu dân Gym hay sử dụng. Bên trên chỉ là chiếc áo nhỏ ôm sát lấy bộ ngực to lớn của cô, có lẽ là tầm cup F. Thân dưới quần đùi ngắn bó, khoe ra bờ mông to vểnh gợi cảm cùng cặp đùi đầy đặn và săn chắc.
Nhìn thấy Suguha, Kirito bỗng thấy bên dưới của mình lại có phản ứng, cậu cố gắng điều chỉnh lại thân thể để nó khỏi lộ ra. Nói ra thì, cậu hơi xấu hổ khi đối tượng trong mơ bỗng đối diện với mình.
Từ ngày đầu Suguha đứng trước mắt mình, cậu biết trong thâm tâm mình đã thèm muốn cơ thể cô đến mức nào. Xinh đẹp đáng yêu nhưng lại có một cơ thể gợi cảm không thể tin được, thực sự là khắc tinh của mọi thằng đàn ông. Kirito cũng không khác biệt, vì vậy mà Suguha cứ thế trở thành đối tượng trong mơ của cậu.
Dù rằng 2 người không phải là anh em ruột, nhưng họ cũng đã sống chung với nhau từ thời thơ bé, tình cảm anh em cũng không phải không có . Kirito vì vậy mà cảm thấy hổ thẹn vô cùng. Tuy vậy cậu biết Suguha cố tình muốn kéo lại quan hệ của 2 người gần lại nên Kirito cũng bất lực , không có can đảm xua đuổi em gái mình.
Hệ quả của việc dung túng là tần suất Suguha đến phòng cậu càng lúc càng nhiều, mỗi lần đều mang theo sự quyến rũ của mình đến để Kirito rửa mắt. Không hiểu sao, Suguha rất biết ăn mặc để khoe ra sự xinh đẹp của mình. Ngực , mông đùi , dù mặc kiểu gì thì Suguha cũng có cách để làm nổi bật lên những vị trí gợi cảm của mình. Vẻ đáng yêu của thiếu nữ 15 tuổi vẫn ở đó, nhưng mà do cơ thể quá quyến rũ nên cuối cùng tạo ra cảm giác gợi gảm trưởng thành.
Mỗi khi Suguha ở đối diện mình, Kirito chỉ biết che dấu vị trí nào đó của mình, đến khi cô rời khỏi mới điên cuồng mà thủ dâm liên tục. Đống video trên máy của cậu giờ cũng nhàm chán vô cùng, diễn viên trên đó sao đẹp bằng 1 góc của 2 người con gái xinh đẹp mà cậu biết. Hiện giờ Kirito thường hay ngồi đọc truyện rồi tưởng tượng lấy nhân vật nữ là Asuna hoặc Suguha mà thỏa mãn nội tâm của mình.
Ít nhất thì hôm nay cuối cùng cậu cũng được mẹ cho phép đi ra ngoài. Thực ra từ ngày thứ 3 thì Kirito đã có thể di chuyển được nhưng mẹ cậu bắt cậu phải ở trong phòng tĩnh dưỡng, sợ cậu quá gầy yếu mà ngã bị thương bên ngoài.
Đáng ra thì với tính cách cứng đầu của Kirito, việc trốn ra ngoài hít thở không khí là lẽ tất yếu. Nhưng cô em gái của cậu bỗng phản bội, theo phe mẹ cô mà giám sát cậu chặt chẽ vô cùng. Có thể nói là Suguha chính là một phần nguyên nhân khiến cậu chỉ có thể ngồi thủ dâm cả ngày.
“Anh không cần em đỡ đâu, Suguha, một tuần này cơ thể anh đã khá hơn nhiều rồi”
Kirito cố gắng nói với cô em gái đang dìu mình, tốc độ đi theo đó mà chậm đi hẳn một nữa. Được cái là cậu có thể cảm nhận được bộ ngực to mềm mại của em gái mình đang dựa sát vào cánh tay của mình.
“Em không yên tâm để anh trai ốm yếu của mình như vậy được”
Suguha phồng má, nũng nịu mà nói. Hương thơm của cô truyền vào mũi cậu, bộ ngực to lớn mà cậu mơ mộng mỗi ngày đang ngay bên cạnh. Bỗng Kirito cảm thấy ươn ướt, bên dưới của cậu chưa gì mà đã cướp cò. Cũng may mà cậu có mặc quần lót, nếu không quần bỗng dưng ướt trước mặt Suguha sẽ làm Kirito xấu hổ vô cùng.
Bắn ra được 1 phát, hành trình mà em gái cậu dìu dắt đi đến Dojo cũng không còn giày xéo như lúc ban đầu.
“Ngồi đây nè anh trai, nước nè, nếu anh có gì cần thì gọi em ngay nhé”
Suguha chăm sóc anh trai cẩn thận, để Kirito ngồi tựa qua một bên rồi tiến ra qua 1 bên để luyện tập.
Không ngạc nhiên, khi Kirito đòi ra ngoài lúc cô chuẩn bị tập luyện, Suguha liền kéo cậu đến xem mình.
Kirito cũng có chút hứng thú nhìn em gái mình tập luyện kendo ra như thế nào. Sau cuộc chuyện trò không hồi kết giữa 2 người thì Suguha đã từng tiến vào sâu trong vòng toàn quốc, trình độ có lẽ được đào tạo không khác dân chuyên là bao.
Và thực tế thì, Kirito sai hoàn toàn. Không phải là cô không thực hiện động tác một cách sai lầm hay là gì, mỗi động tác đều chuẩn và bài bản vô cùng. Tuy nhiên, Suguha không luyện tập kendo, thay vào đó là Suguha ngồi tập luyện tính dẻo dai của cơ thể .
Kirito chỉ biết che lấy bên dưới lại lần nữa ngẩng đầu, nuốt nước miếng , 2 mắt chăm chú nhìn cảnh tượng tuyệt vời trước mặt.
Động tác mà Suguha đang luyện tập , không hiểu sao khiến Kirito liên tưởng đến những diễn viên đóng phim người lớn đang giả vờ luyện tập. Từng động tác mà Suguha làm đều gợi cảm vô cùng.
Ví dụ đi, động tác căng chân bình thường đi. Thay vì ngồi xuống mà căng , Suguha để 1 chân trụ, 1 chân nhấc lên ngang vai, khiến 2 chân tạo thành một đường thẳng . Suguha cứ thế giữ nguyên tư thế đó, đứng trên một chân , tay giữ lấy chân còn lại đưa qua đầu.
Trước đó đã nói cái quần của Suguha thuộc loại bó sát, giờ Kirito còn biết chúng cũng rất mỏng. Do 2 chân giang như vậy, cái khe nhỏ ở giữa cũng lộ ra rõ mồn một. Sau một lớp quần, Kirito vẫn có thể tưởng tưởng ra được màu hồng nhạt cùng hình dạng đẹp đẽ của nơi đó của Suguha.
Rồi những động tác tiếp theo khiến Kirito cũng liên tưởng không thôi. Suguha nằm ngửa ra, hai chân giang lên ngang ngực, tay cầm lấy 2 bàn chân rồi giữ nguyên tứ thế như vậy.
Kirito biết đây là những tư thế Yoga, tuy nhiên không hiểu sao chúng lại có thể dâm đãng đến như vậy. Nếu đặt thêm hình ảnh 1 người đàn ông vào, Suguha chẳng khác nào đang dùng tư thế truyền thống , chân giang rộng để hắn cắm vào.
Tưởng tượng của Kirito cũng phát triển theo chiều hướng đó. Cậu có thể thấy được Suguha đang bị đè ra, hai chân giang rộng mà bị đ-t một cách tàn bạo.
Cứ thế, buổi luyện tập của Suguha vẫn tiến hành. Kirito tự nhẩm, hôm nay cậu có thể tưởng tượng thấy Suguha bị đ-t bởi hàng chục tư thế khác nhau chứ không ít gì.
Sau đó, Suguha cuối cùng mới bắt đầu chuyển qua tập luyện Kendon. Cô thay qua một bộ đồ Nhật Bản truyền thống, tay cũng cầm 1 thanh shinai mà vung liên tục.
Kirito đặt chai nước trống rỗng lên thềm hè và đứng lên mà nói.
"Này, em muốn đấu thử với anh không?"
Suguha ngây ngốc nhìn khuôn mặt Kirito.
"Ý anh… là một trận đấu ấy á?"
"Ừ."
Kirito gật đầu như thể đó là một chuyện rất tự nhiên, mặc dù cậu chẳng có chút hứng thú gì với Kendo.
"Thế còn đồ bảo hộ thì sao?"
"Hmm, không mặc chắc cũng chẳng sao đâu… nhưng nếu em bị thương thì không ổn đâu. Hình như đồ bảo hộ của ông vẫn còn đấy, ta đến võ đường thôi."
"Ồ."
Suguha hoàn toàn quên béng mất sự ngại ngần khi nãy và tự hỏi tại sao anh ấy lại nói ra chuyện như vậy; cô mỉm cười rồi nói:
"Anh tự tin quá nhỉ? Muốn đấu với một người đã lọt vào vòng tứ kết toàn quốc cơ đấy. Với lại…"
Nét mặt cô thay đổi.
"Cơ thể anh có ổn không…? Anh đừng có làm liều đấy…"
"Hihi, anh sẽ cho em xem thành quả của việc hồi sức dưới sự chăm sóc của em gái ra sao "
Kirito cười khúc khích và rảo bước về phía sau nhà. Suguha vội bước theo sau.
Cả hai đi chân trần vào trong võ đường, cúi chào nhau và bắt đầu chuẩn bị. May là dáng người ông nội rất giống với Kirito; bộ đồ bảo hộ được mang ra tuy hơi cũ nhưng rất vừa vặn. Sau khi hai người buộc xong dây phần mũ bảo hộ cùng một lúc, họ bước ra chỗ chính giữa võ đường rồi lại cúi chào nhau.
Suguha từ từ đứng dậy từ tư thế quỳ, cầm lấy cây shinai yêu thích và vào thế trung bình tấn. Trong khi đó Kirito---
"G-gì vậy, anh Kirito?"
Nhìn tư thế của Kirito, Suguha buột miệng nói. Chỉ có thể nói là quá kì quặc. Chân trái cậu tiến lên phía trước độ nửa thân, phần eo hạ thấp, còn cây shinai trên tay phải thì hướng xuống, phần mũi gần như chạm xuống sàn. Tay trái cậu chỉ như nắm hờ phần cán cho có.
"Nếu ở đây mà có trọng tài thì chắc ông ấy sẽ bực lắm đây."
"Không sao đâu, đây là kiểu dùng kiếm của anh."
Suguha hít một hơi thật sâu và điều chỉnh lại tư thế. Kirito bước chân rộng ra rồi hạ trọng tâm.
Suguha định dậm chân lao tới và tung ra một đòn mạnh về phía đối phương. Nhưng tư thế kì cục của Kirito khiến cô không biết nên làm gì. Tuy có chỗ sơ hở thật, nhưng cô cảm giác không dễ mà tận dụng được nó. Thế đứng đó dường như là thành quả của nhiều năm kinh nghiệm---
Thế nhưng việc đó là không thể. Kirito chỉ cầm cây shinai trong có hai năm, từ hồi bảy tám tuổi. Khi ấy cậu chắc chỉ kịp học được chút kiến thức cơ bản.
Như thể nhận ra sự bối rối của Suguha, Kirito đột ngột di chuyển. Cậu lao tới với tầm người thấp như thể lướt đi, thanh shinai từ phía góc dưới bên phải vung lên. Tốc độ của đòn đánh không nhanh lắm, nhưng vì đó là một đòn tấn công bất ngờ nên Suguha phải di chuyển theo phản xạ. Cô mở rộng bàn chân phải ra, và:
"Đỡ nè”
Suguha vung ngang thanh shinai về phía cẳng tay trái của Kirito. Đòn đánh được căn thời điểm rất chuẩn xác, thế nhưng nó lại chỉ chém vào không khí.
Pha né đòn thật khó tin. Bàn tay trái của Kirito buông cán cây shinai ra, rồi cậu thu tay về sát thân mình. Như vậy mà cũng được sao? Thanh shinai trên tay phải Kirito lao về phía Suguha, lúc này đang vô cùng bất ngờ. Cô hết sức bối rối, và cuống cuồng tìm cách né đòn.
Tới khi hai người đảo vị trí cho nhau và quay lại đối mặt nhau trong khi vẫn giữ khoảng cách vừa phải, thì ý thức của Suguha đã thay đổi hoàn toàn. Một thứ áp lực đầy phấn khích tràn ngập toàn thân cô, cứ như thể máu cô đang sôi lên vậy. Lần này, tới phiên Suguha ra đòn. Chiêu sở trường của cô, một đòn đánh vào cổ tay- Trở nên nghiêm túc hơn hẳn, Suguha bắt đầu một đợt tấn công như vũ bão. Cô vung mũi thanh shinai liên tục, đánh tới tấp không cho đối thủ kịp thở.
Nhưng Kirito cứ liên tục né đòn. Ánh mắt đầy vững vàng của cậu vẫn đảo qua lại, như thể nắm bắt được toàn bộ sự di động của thanh shinai trên tay Suguha vậy.
Tức khí, Suguha thu hẹp khoảng cách lại và kèn cựa thanh shinai của mình lên thanh của Kirito. Phải đối đầu với đôi chân và phần thân trên đầy mạnh mẽ nhờ trui rèn khổ luyện của cô, Kirito bắt đầu lảo đảo do sức ép tới quá lớn. Không để cho cậu kịp lui bước, Suguha chớp lấy thời cơ và tung ra đòn dứt điểm về phía đầu Kirito.
"Đỡ nè "
A, ngay khi Suguha nhận ra thì đã quá muộn, Đòn tấn công của cô không hề nương tay chút nào, và nó đập mạnh vào phần lưới chắn kim loại trên mũ bảo hộ của Kirito. Bang! Một âm thanh chói tai vang vọng khắp võ đường.
Kirito loạng choạng lùi lại thêm vài bước rồi mới dừng lại được.
"A-anh không sao chứ, anh trai!?"
Suguha cuống cuồng hỏi. Kirito khẽ vẫy vẫy bàn tay trái ra hiệu mình không sao.
"…A, anh thua rồi. Sugu mạnh thật đấy, đến Heathcliff cũng chẳng thể so được với em."
"…Anh thật sự không sao chứ…?"
"Ừ. Trận đấu kết thúc rồi."
Nói xong, Kirito lùi lại vài bước rồi làm mấy động tác còn kì quái hơn. Cậu vung cây shinai trên tay phải sang hai bên, rồi đưa nó về phía sau lưng tạo nên một thứ âm thanh "vút vút". Sau đó cậu đứng thẳng lưng và đưa tay gãi gãi đầu - đoạn phía trên phần giáp che mặt - khiến tiếng lạo xạo vang lên. Tất cả những hành động đó khiên Suguha cảm thấy rất lo lắng:
"A, anh bị đánh vào đầu nên…"
"K-không phải!! Chỉ là do thói quen cũ thôi…"
Sau khi cả hai cúi chào nhau, Kirito ngồi xuống với vẻ đầy trang trọng và bắt đầu tháo dây buộc trên bộ đồ bảo hộ.
Hai người cùng nhau rời khỏi võ đường, đi vào phòng thay đồ và lau sạch mồ hôi trên mặt. Vốn ban đầu chỉ định chơi đùa một chút, Suguha không ngờ cuộc đấu lại trở nên nghiêm túc đến vậy và khiến cả người cô nóng bừng lên.
"Dù sao thì em cũng rất ngạc nhiên đấy. Anh Kirito này, anh tập từ lúc nào vậy?"
"Ờ, lối đánh đó của anh… xem ra không thể sử dụng kiếm kĩ được nếu không có hệ thống hỗ trợ rồi."
Kirito lại lẩm bẩm mấy lời hoàn toàn vô nghĩa.
"Nhưng mà vui thật đấy. Chắc anh nên đi tập Kendo lại thôi…"
"Thật á!? Thật á!?"
Suguha bỗng dưng trở nên hoạt bát hơn hẳn, miệng cô nở một nụ cười toe toét trong khi dồn dập hỏi lại.
"Sugu, em dạy anh nhé?"
"D,dĩ nhiên rồi! Chúng mình nhất định sẽ tập cùng nhau!"
"Nhưng dù sao thì cũng phải đợi tới khi cơ thể anh bình phục lại đã."
Kirito gật đầu, còn Suguha thì mỉm cười đầy vẻ thật lòng. Ý nghĩ rằng sẽ lại được tập Kendo cùng với anh trai khiến cô hạnh phúc tới trào nước mắt.
"Này… Anh… Em…"
Mặc dù Suguha không hiểu tại sao Kirito lại có hứng thú trở lại với Kendo, nhưng cô vẫn rất vui và cũng muốn kể cho cậu nghe về mối quan tâm mới của mình. Thế nhưng cô nhanh chóng thay đổi suy nghĩ và nuốt ngược lại nhưng lời đang chuẩn bị thốt ra khỏi miệng.
"Ưm?"
"Ờ, chắc tạm thời em cứ nên giữ bí mật chuyện đó đã."
"Thế là sao hả!"
Suguha bỗng nhớ ra gì đó, cô giật mình mà nói với Kirito.
“Anh mới hồi phục được 1 tuần... Em không hiểu nổi sao lại đồng ý của anh nữa”
Thực ra thì việc này cũng không trách được. Suguha luyện tập nãy giờ máu trên não dồn ra chỗ nào hết rồi, suy nghĩ cũng chậm lại nên mới đi đánh anh trai mình.
“Ừm ... Suguha”
Kirito hơi dừng lại, rồi nói:
“Mai anh sẽ lên Tokyo "
"Đến tìm công chúa của anh hả, Suguha hiểu mà, mai em sẽ đi theo anh đến bệnh viện"
Suguha trả lời, tuy nhiên không hiểu sao nét mặt của cô có vẻ buồn buồn. Giọng hơi chua chua mà nói với nhỏ.
Kirito thở phào. Cuối cùng thì ngày này đã đến. Cậu không biết ngày mai sẽ đối diện với Asuna thế nào, dù sao thì họ cũng chưa từng gặp nhau ngoài đời.
Liệu cô có còn yêu cậu, hay tất cả đều bị bỏ lại sau thế giới ảo kia. Dù sao thì Asuna mới chỉ dành thời gian 2 năm trong SAO, Kirito mới tiếp xúc với 2 nắm đó của cô .
Mang trong lòng cả sự mong đợi lẫn lo lắng, Kirito được Suguha dẫn quay trở lại phòng. Kirito nghĩ đến tương lai nắm trong tay Asuna, cùng nhau hẹn hò như những cặp đôi bình thường . Không cần biến cố, cũng chẳng cần sự đặc sắc quá nhiều, chỉ cần cậu và Asuna bên nhau là được. Cậu nghĩ đến rất nhiều cảnh tượng, tình cảm trong lòng như muốn trào ra, không thể kiềm chế được.
Kirito không biết rằng, thời gian tới mọi việc sẽ khác rất nhiều với mong đợi của mình.